Sở Tầm không hiểu ý của Trang Sinh Hiểu Mộng, các khán giả đang xem cũng càng không hiểu. Bọn họ tận mắt chứng kiến Trang Sinh Hiểu Mộng một mình đơn phương độc đấu trong rừng rậm nguyên thủy, phong cách làm việc khác một trời một vực so với công chúa nhỏ ban đầu, sao có thể không giống nhau chứ?
Với câu nói vừa rồi của Trang Sinh Hiểu Mộng, mỗi người đều có một cách hiểu khác nhau.
"Đại thần có ý gì? Đang khiêm tốn hả?"
"Người đang phát sóng trực tiếp này là Trang Sinh Hiểu Mộng thật à? Cô ấy lợi hại thì lợi hại thật, nhưng có quan hệ gì với Trang Sinh Hiểu Mộng thật? Vì vậy nên cô ấy mới nói không có gì không giống ha?"
"Là công chúa giả hay là giả công chúa thì việc đại thần lợi hại liên quan gì tới cô ta chứ? Chắc đây chính là ý của đại thần."
Trang Sinh Hiểu Mộng không thỏa mãn lòng hiếu kỳ của khán giả, Sở Tầm cũng không hỏi gì thêm. Buổi tối là thời gian nghỉ ngơi, Trang Sinh Hiểu Mộng lại một lần nữa thể hiện năng lực thợ mộc của mình. Trước ánh nhìn đang dại ra của Sở Tầm, cô dùng nhiều tấm ván gỗ ghép lại thành một cái giường.
“Chúc ngủ ngon." Đồng hồ sinh học đúng giờ nhắc nhở Trang Sinh Hiểu Mộng nằm xuống nghỉ ngơi. Không gian bên trong nhà gỗ không quá lớn, ban đầu cũng chỉ là chỗ ở của một người. Cho dù có tâm để cách ra thì hai cái giường vẫn kê khá gần nhau.
Sở Tầm ngồi im một lát, sau đó đứng dậy dùng tấm ván gỗ còn lại dựng một cái giá, treo lên vải vóc còn thừa lên rồi đặt ở giữa hai chiếc giường làm tấm ngăn cách.
"Chúc ngủ ngon."
Ngày hôm sau, Trang Sinh Hiểu Mộng không ngờ Sở Tầm lại dậy sớm hơn cô.
Lửa đã nhóm, trên người Sở Tầm luôn mang theo những đồ có thể châm lửa. Lúc này hắn đang dùng
DTV
nồi bằng xương thủ đun nước ấm, chỉ là động tác nhóm lửa không được quen tay lắm.
"Chào buổi sáng." Trang Sinh Hiểu Mộng chào hỏi, tiếp nhận công việc bắt đầu làm bữa sáng.
"Chào buổi sáng." Sở Tầm tự giác lui sang một bên, thỉnh thoảng lại hỗ trợ một chút.
Bây giờ là ban ngày nên nhìn rõ ràng hơn tối hôm qua. Động tác của Trang Sinh Hiểu Mộng vô cùng thành thạo xử lý thịt tươi đầy máu.
"Kinh ngạc lắm à?" Trang Sinh Hiểu Mộng vừa nâng mắt đã nhìn thấy vẻ mặt của Sở Tầm.
"Ừm." Phải là vô cùng kinh ngạc.
Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Yên tâm, thứ này có thể ăn, không có độc đâu."
"Ta không có ý đó." Đã hiểu nhầm, điều khiến hắn kinh ngạc chính là sự thay đổi trên người Trang Sinh Hiểu Mộng.
Sau đó những chuyện khiến Sở Tầm kinh ngạc càng nhiều thêm. Sự thay đổi trên người Trang Sinh Hiểu Mộng không hẳn không lớn, lần nào tận mắt chứng kiến cũng đều khiến hắn phải thay đổi ấn tượng lần nữa đối với cô cô chúa nhỏ yêu kiều này.
Bây giờ Trang sinh Hiểu Mộng là một người nói chăm chỉ thì rất chăm chỉ, nói là lười thì cũng rất lười. Cô sẽ kiên nhẫn hàng giờ đồng hồ để điêu khắc gọt đẽo đồ dùng hàng ngày, chăm sóc vườn rau. Hoặc là lười biếng ngồi im không nhúc nhích một chỗ nửa ngày trời.
Sở Tầm nhận ra mình không hiểu cô.
Bên chỗ Trang Sinh Hiểu Mộng thì vô cùng yên bình tĩnh lặng, còn trên mạng thì gió tanh mưa m.á.u chưa ngừng giây nào.
Trên mạng xuất hiện không ít tin hot liên quan tới Trang Sinh Hiểu Mộng, thoạt nhìn độ xác thực khá đáng tin cậy. Rất rõ ràng phải là một người ở bên cạnh cô mới có thể biết hết như vậy được.
"Xem ra người tung tin hot này đã ôm oán hận từ lâu."
"Hầu hạ lâu năm bên cạnh loại người đó thì có là ai cũng thấy hận thôi."
"Cô ta có bệnh hả, nước uống vào miệng lạnh đi mấy độ cũng muốn xử phạt cung nữ.”
“Trông cô ta cũng có bệnh thật mà, hàng ngày rơi bao nhiêu cọng tóc cũng cần phải có quy định."
"Oa, viên bảo thạch mỗi lần chỉ cho ra ba viên kia hóa ra lại là tài nguyên khan hiếm, sản lượng hàng năm chưa tới trăm viên. Vùng đất sản xuất ra bị thú Tinh tế chiếm lĩnh, hàng năm có vô số người c.h.ế.t vì bảo thạch."