Nhưng với cô đó cũng được coi là chuyện tốt, cô có thể g.i.ế.c chóc thoải mái mà không phải cố kỵ điều gì. Chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi, Trang Sinh Hiểu Mộng đã thu được không ít Yêu Đan và Yêu Cốt, thu hoạch tương đối phong phú.
Trang Sinh Hiểu Mộng g.i.ế.c sướng tay, khán giả hò hét trầm trồ khen ngợi cô không ngừng, Còn tổ chương trình thì lại sợ run người.
Chiến trận cô tạo ra ảnh hưởng quá lớn, đám dã thú gần đó vốn đã phải đi vòng qua doanh trại của cô, nay lại càng sợ hãi phải chạy tán loạn khắp nơi. Trong đó có không ít thú vật chạy về phía doanh trại của tổ chương trình.
"Bình tĩnh, nơi này tuyệt đối an toàn, thú biến dị sẽ không vào được." Đạo diễn an ủi mọi người.
DTV
“Nếu thú biến dị tới đây thật thì sao?" Trợ lý lo lắng nói: "Quân đội đã đón Sở tiên sinh rời đi rồi."
"Không phải vẫn còn cô Trang Sinh à." Thoạt nhìn đạo diễn có vẻ rất lạc quan: "Chúng ta cùng chung hoạn nạn lâu như vậy rồi, cho dù lúc đầu có khúc mắc nhưng cũng được cởi bỏ. Cô ấy chắc chắn sẽ không thấy c.h.ế.t mà không cứu.
"Thật sao…” Trợ lý tỏ vẻ nghi ngờ.
Đạo diễn nói: "Nghĩ vậy có ích lợi gì chứ, các ngươi mau chóng đi thu gom chân thú biến dị còn sót lại mà cô Trang Sinh không cần về, lập tức tạo giá đi, khách muốn mua đồ tươi."
Con nhóc chỉ biết làm nũng từ nhỏ tới lớn trong ấn tượng của ông ta, bây giờ lại tỏ ra bình tĩnh tùng xẻo t.h.i t.h.ể chim khổng lồ. Trang Sinh Hiên Dật không nhìn nổi hình ảnh cắt thịt tàn nhẫn kia, vội vàng thoát ra ngoài.
Nhưng vừa ra khỏi phòng phát sóng trực tiếp được một lát, lại lướt xem cửa hàng của chương trình đã phát hiện mặt hàng phải đặt mới nhất của [Đồ kiểu Trang Sinh Hiểu Mộng], đó là tứ chi của con chim khổng lồ vừa rồi.
Lông vũ, xương cốt, mắt... Đủ thứ hỗn loạn đều được bày bán và niêm yết giá.
"Thèm tiền tới phát điên rồi à?" Trang Sinh Hiên Dật nhịn không được mắng.
Kết quả vừa tới thời gian bán hàng, chưa tới một giây thôi mà không còn một cọng lông vũ nào.
Người mua nhận xét vô cùng mong chờ, cũng cực kỳ thích. Họ muốn dùng xương cốt làm đồ trang trí, muốn dùng lông vũ làm thành quần áo, bởi vì đây là một phần của con chim do chính tay đại tỷ giết, có ý nghĩa kỷ niệm.
Trang Sinh Hiên Dật rất chấn động, hoàn toàn không thể hiểu nổi.
Vốn tưởng rằng đống cỏ dại kia đã vô cùng tục tĩu nguyên thủy rồi.
Không nghĩ tới ngay cả tay chân đứt gãy đầy m.á.u me bẩn thỉu của thú biến dị mà họ cũng tranh giành. Thô bỉ!
Một đám người thô bỉ!
Trang Sinh Hiểu Mộng không hề có chút khí chất cao sang quý phái của hoàng thất cả! Khác gì đám phụ nữ dã man ở nông thôn chứ?
Ngày cuối cùng theo thông điệp của hoàng thất cuối cùng cũng trôi qua.
Tổ làm chương trình thở phào nhẹ nhõm.
"Ta đã nói rồi, dù hoàng thất có bản lĩnh lớn hơn nữa thì không lẽ có thể dùng pháo đuổi chúng ta đi chắc?"
"Mọi người vất vả một chút thôi, hãy tin vào cô Trang Sinh. Có cô ấy ở đây chắc chắn chúng ta có thể chịu đựng được qua ải khó khăn này."
"Tin tưởng Trang Sinh tiểu thư!"
"Không ổn, hàng hóa của chúng ta bị báo cáo rồi!"
Trên cửa hàng không rõ vì sao lại bị hạ giá một lượng lớn hàng hóa, đều là những cửa hàng có lượng tiêu thụ lớn nhất.
"Loại thú tinh tế này có độc nên không phù hợp với tiêu chuẩn bán hàng?" Đạo diễn nhìn tức tới mức bật cười: "Mẹ nhà nó, nhưng đây là bán lông vũ, chứ không gắn nhãn hiệu của thực phẩm!"
"Người mua là chó à mà còn gặm xương cốt bị trúng độc? Vả lại trong xương này không có độc!" Không chỉ là hàng hóa bị báo cáo hạ giá, mà trên mạng cũng xuất hiện rất nhiều tai tiếng nhằm vào. Không ít "chuyên gia" đứng ra phổ cập khoa học, “dược thiện" nấu theo sách dạy nấu ăn của Trang Sinh Hiểu Mộng không có hiệu quả rõ ràng, không có căn cứ khoa học.