Công Tử Biệt Tú

Chương 104: Dẫn khí

Chương 104: Dẫn khí
Hắn nhìn thấy ở giữa hậu viện này có một con hổ đang nằm, con hổ này cao ít nhất một trượng, bộ dáng cao lớn uy mãnh, nhìn một cái rất chấn động.
Chỉ có điều hiện tại con hổ này có chút uể oải không phấn chấn, vô lực nằm úp sấp trên mặt đất, thỉnh thoảng phát ra tiếng gầm nhẹ đau đớn.
Tráng hán kia nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Lâm Tú và Tôn Đại Lực, nhếch miệng khinh thường, nói: “Đừng sợ, đây là tọa kỵ của quán chủ chúng ta, các ngươi không trêu chọc nó, nó sẽ không chủ động làm người khác bị thương…”
Tiếp đó, hắn đi đến đứng trước mặt một người trung niên dáng người tinh tráng ở trước con hổ, nói: “Sư phụ, hai người kia đến tìm người dẫn khí…”
Ánh mắt người trung niên đều đang tập trung vào con hổ, không kiên nhẫn phất phất tay, nói: “Bảo bọn họ ngày hôm khác đến, hôm nay ta không có hứng thú.”
Tuy tráng hán này bất đắc dĩ, nhưng cũng chỉ có thể nói với Lâm Tú và Tôn Đại Lực: “Các ngươi cũng thấy đấy, sư phụ ta nói hôm nay không có hứng thú, ngày khác các ngươi lại đến.”
Ánh mắt Lâm Tú nhìn chằm chằm vào con hổ, đột nhiên, hắn mở miệng nói: “Bệnh của con hổ này, ta có thể chữa.”
Người trung niên kia nghe vậy, mạnh mẽ quay đầu, nhìn Lâm Tú hỏi: “Ngươi có thể chữa?”
Lâm Tú gật gật đầu, nói: “Dựa theo kinh nghiệm nhiều năm chữa bệnh cho động vật của ta, con hổ này là bị hóc xương, các ngươi mở miệng nó rồi lấy xương ở trong ra là được rồi.”
Tôn Đại Lực nghe không hiểu gì, hắn gần như là nhìn thiếu gia lớn lên, ở đâu ra kinh nghiệm nhiều năm chữa bệnh cho động vật?
Người trung niên làm việc rất dứt khoát, hắn ngồi lên trên lưng con hổ, vươn hai tay, mạnh mẽ mở miệng con hổ ra, tuy thân thể con hổ này không ngừng vặn vẹo phản kháng, nhưng vẫn bị hắn mạnh mẽ khống chế.
Tráng hán kia nhìn vào trong miệng con hổ thăm dò, sợ hãi nói: “Sư phụ, thật sự có xương mắc ở trong!”
Nói xong, hắn trực tiếp đưa tay vào trong miệng hổ, không bao lâu ra sau đã lấy ra một đoạn xương ở trong cổ họng con hổ ra, dị vật ở trong họng không còn, lão hổ nghiêng người, giãy dụa khỏi trói buộc của ngươi trung niên, ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, tiếng thét xe gió tràn ngập vui vẻ và thoải mái.
Người trung niên thấy vậy mừng rỡ, nói với Lâm Tú: “Đa tạ vị tiểu huynh đệ này, làm cho ta sốt ruột, mới sáng sớm cũng không biểu A Hổ bị làm sao…”
Tiếp đó hắn như là nhớ tới cái gì: “Tiểu huynh đệ là đến dẫn khí đúng không, đến đây đến đây, chúng ta vào bên trong nói.”
Sau khi giải quyết vấn đề thú cưỡi, quán chủ Tụ Anh quán nhiệt tình với Lâm Tú hơn rất nhiều, lại một lần nữa trở lại trong quán, Lâm Tú bảo Tôn Đại Lực đưa bạc lên, người trung niên nói: “Một cái nhấc tay mà thôi, không cần bạc, đây coi như là ta cảm ơn ngươi giúp A Hổ.”
Lâm Tú xấu hổ, nói: “Chuyện này sao có thể..”
Người trung niên khoát tay áo, nói: “Sao lại không thể, đây cũng không phải chuyện phiền toái gì, tận cho đến khi ngươi dẫn khí thành công, ta sẽ không thu bạc của ngươi.”
Có thể không mất tiền là tốt nhất, bạc của ai cũng không phải là gió thổi đến, nói lời thật lòng, Lâm Tú vẫn rất thích không mất tiền.
Học thêm một loại ngôn ngữ, qua trọng như thế nào, đây không phải là bớt được mấy trăm lượng bạc sao…
Quán chủ Tụ Anh quán đứng lên, đi về phía trước hai bước, nói: “Bây giờ, có thể bắt đầu rồi.”
Lâm Tú đá Tôn Đại Lực một cước, nói: “Còn thất thần ra đấy làm gì, còn không đi lên!”
Tôn Đại Lực ngẩn ra một chút, hỏi: “Thiếu gia, là ta lên sao?”
Lâm Tú tức giận lại đá hắn một cước nói: “Ngươi không lên chẳng lẽ là ta lên, rốt cuộc là ngươi bảo vệ ta hay ta bảo vệ ngươi!”
“Ồ ồ!”
Lúc này Tôn Đại Lực mới hiểu rõ, thì ra là thiếu gia muốn hắn học võ đạo, trước kia không phải hắn chưa từng nghĩ đến, nhưng mà phí dẫn khí nhập môn võ đạo rất đắt, bán hắn đi cũng không đủ, cho nên chỉ có thể bất đắc dĩ từ bỏ.
Quán chủ Tụ Anh quán vỗ vỗ thân thể Tôn Đại Lực: “Là một hạt giống luyện võ tốt, đáng tiếc nhập môn quá muộn…”
Sau khi nói xong, hắn nắm cổ tay Tôn Đại Lực, độ một tia chân khí đến: “Nhớ kỹ lộ tuyến vận hành chân khí này ở trong thân thể ngươi, sau đó thử giữ lại nó, dựa theo con đường này thử dẫn đường nó vận hành…”
Thân thể Tôn Đại Lực đâu chỉ mạnh hơn Lâm Tú mười lần, tuy đoán được hắn tu luyện võ đạo sẽ nhanh hơn so với mình, nhưng Lâm Tú cũng không ngờ được, hắn lại có thể một lần đã dẫn khí thành công.
Tôn Đại lực thành công giữ một đạo chân khí đó ở trong thân thể, từ đó về sau, chỉ cần thường xuyên luyện tập, dẫn đường một tia chân khí này vận hành theo một lộ tuyến cố định, đạo chân khí này sẽ không ngừng lớn mạnh, mà điều này, chính là con đường của người tu hành võ đạo.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất