Công Tử Biệt Tú

Chương 186: Linh m trở về (2)

Chương 186: Linh m trở về (2)
“Đôi khuyên tai này thật là đẹp!”
“So với đồ ở Uyên Ương Trai bán còn đẹp hơn!”
“Ngưng Nhi, ngươi mua đôi khuyên tai này ở đâu vậy, ta cũng muốn mua một đôi…”

Nghe mọi người ở bên người khen, trong lòng Tiết Ngưng Nhi vui mừng, nói: “Đây là của Lâm công tử tặng, nhìn công nghệ này, rõ ràng là đồ trong cung, bên ngoài không mua được…”
“Cái gì!”
“Lâm Tú tặng?”
“Thế mà hắn lại có thể tặng đồ vật trân quý như thế này cho ngươi, Ngưng Nhi cô nương, chắc ngươi sẽ không thật sự khiến cho lòng hắn hướng về phía ngươi đó chứ?”
“Cái này nếu như bị vị Triệu gia kia biết, không biết trong lòng sẽ nghĩ như thế nào…”
Tiết Ngưng Nhi nhìn các nàng, giải thích nói: “Ai da, các ngươi đừng hiểu lầm, chúng ta chỉ là bằng hữu tốt, giữa bằng hữu với nhau tặng lễ vật, không phải là chuyện rất bình thường sao?”
Sau khi tan lớp võ đạo, mọi người đều biết Lâm Tú tặng Tiết Ngưng Nhi một đôi khuyên tai.
Những người theo đuổi Tiết Ngưng Nhi, ánh mắt nhìn Lâm Tú, như là muốn ăn thịt người.
Mà các nữ đồng song, trong ánh mắt nhìn về phía hắn lại lộ ra vẻ cổ quái.
Lâm Tú không biết, nhưng mà các nàng biết, Tiết Ngưng Nhi chỉ coi hắn như con mồi mà thôi, đợi khi Lâm Tú thật sự quỳ gối ở dưới váy Tiết Ngưng Nhi, hắn sẽ bị nàng một cước đá văng, đến lúc đó, vị thiên chi kiêu nữ của Triệu gia kia cũng sẽ trở thành trò cười của Vương Đô.
Người đáng thương này, đã bước một bước vào cạm bẫy của Tiết Ngưng Nhi rồi.
Lâm Tú rời khỏi giáo trường, mỉm cười vẫy tay chào tạm biệt Tiết Ngưng Nhi, sau khi xoay người, vẻ mặt tươi cười trên mặt dần dần biến mất.
Ha ha, mới có chút công phu như thế, chuyện này truyền khắp trong các học sinh của lớp võ đạo, Tiết Ngưng Nhi cũng không khỏi rất nóng vội rồi.
Có điều, thứ của Lâm Tú hắn, dễ dàng lấy được như thế sao?
Trước mắt, đúng là nàng chiếm được một chút lợi, nhưng đợi ngày sau, Lâm Tú sẽ khiến cho nàng trả lại gấp trăm ngàn lần.
Nghĩ đến đây, khóe miệng Lâm Tú lại nhếch lên vẻ tươi cười.
Nhưng rất nhanh hắn đã không cười nổi nữa.
Bởi vì một bóng người hồng y đang cản đường đi của hắn.
Công chúa Minh Hà đứng ngăn ở con đường hắn nhất định phải đi qua.
Nàng không nhìn Lâm Tú, mà đưa tay lên, một đoàn hỏa diễm nhảy múa ở trong lòng bàn tay, Lâm Tú đứng cách nàng rất xa, cũng cảm nhật được nhiệt độ của hỏa diễm này.
Hắn lui về phía sau vài bước, cảnh giác nói: “Công chúa, ngươi muốn làm gì?”
Công chúa Minh Hà cười trào phúng, nói: “Tiếp tục kiêu ngạo đi, sao ngươi không kiêu ngạo nữa, ngươi lấy ra dũng khí lần trước đối mặt với bản công chúa ở hậu cung đi…”
Quả nhiên làm người không thể quá kiêu ngạo, lần này nàng đến, là để báo thù lần trước.
Lâm Tú muốn nói đạo lý với nàng, nói: “Công chúa điện hạ, ta tự nhận là không chủ động trêu chọc công chúa, mỗi lần đều là ngươi gây phiền toái cho ta trước, mời điện hạ nói chút đạo lý được không?”
“Ngươi mắng ta không nói đạo lý?”
“…”
Lâm Tú phát hiện, hắn và công chúa Minh Hà căn bản không thể câu thông, chỉ cần hai người bọn họ gặp mặt, đã không có cách nào bình tĩnh nói chuyện, hắn thở sâu, nhìn công chúa Minh Hà, hỏi: “Công chúa muốn thế nào?”
Công chúa Minh Hà xắn tay áo, nói: “Không biết vì sao, mỗi lần ta nhìn thấy ngươi, thì chỉ muốn đánh ngươi một trận.”
Trùng hợp rồi, Lâm Tú cũng nghĩ như thế.
Nhưng mà hắn không nói ra, bởi vì hắn không đánh lại được.
Lâm Tú lùi về phía sau hai bước, nói: “Điện hạ đừng quên, điều thứ tám trong viện quy của Dị Thuật Viện là cấm đánh nhau.”
Công chúa Minh Hà cười lạnh một tiếng, nói: “Ta cứ đánh nhau, ngươi bảo bọn họ đến xử phạt ta đi.”
Đây là một trong những nguyên nhân Lâm Tú cố gắng tu hành, bởi vì thực lực quá kém, thì khi có một nữ nhân không phân rõ phải trái muốn đánh hắn thì hắn chỉ có thể lựa chọn chạy.
Có điều, trong lòng Lâm Tú vừa mới có suy nghĩ này, bỗng nhiên một đường lửa từ mặt đất nổi lên, hình thành một vòng tròn lửa, vây hắn ở giữa.
Lâm Tú điều động nguyên lực, trong phạm vi một trượng dưới chân, bắt đầu có băng ngưng kết, nhưng băng này căn bản không diệt được hỏa diễm, ngược lại trong thời gian ngắn, đã bị hòa tan thành nước…
Năng lực của công chúa Minh Hà đã thức tỉnh nhiều hơn so với hắn hai lần, nên đã gắt gao áp chế Lâm Tú.
Nhưng mà ngay sau đó, khối băng bị hỏa diễm của công chúa Minh Hà hòa tan, thế mà lại bắt đầu ngưng kết lại, hơn nữa lần này tốc độ nhanh hơn, trực tiếp bao trùm vòng tròn lửa kia, hơn nữa còn trực tiếp làm đông cứng hỏa diễm.
Lâm Tú ngẩn ra một chút, bởi vì vừa rồi hắn không làm gì cả.
Nhưng rất nhanh, hắn đã ý thức được cái gì đó, mạnh mẽ quay đầu, hắn nhìn thấy một thân bạch y đứng phía sau, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng: “Linh m, ngươi trở lại rồi!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất