Công Tử Biệt Tú

Chương 310: Gặp lại Tần Uyển (5)

Chương 310: Gặp lại Tần Uyển (5)
Nếu như phụ thân của hai người này là Nhị đẳng công, có lẽ Lâm Tú sẽ châm chước một chút.
Chỉ là một Nhị đẳng bá, hắn thật đúng là không để ý.
Hai ngày nay tâm tình hắn không tốt, thậm chí có thể nói là rất kém, rất muốn tìm cơ hội phát tiết.
Lâm Tú liếc mắt nhìn Vương chủ sự một cái, nói: "Quan hệ của phủ Bình An bá và Kiến An bá không cần Vương chủ sự lo lắng"
Vương chủ sự khuyên bảo không có kết quả, ở chỗ Lâm Tú mặt mũi xám tro, cũng có chút không xuống được đài, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.
Lâm Tú nhìn sắc mặt hai huynh đệ đã trở nên tái nhợt, nói:
"Đánh!"
Hình trượng giơ cao lên, rồi lại nặng nề đánh xuống.
Bởi vì Lâm Tú yêu cầu sau khi đánh xong, để cho bọn họ nửa tháng không xuống được giường, mấy bộ khoái cũng không nương tay, hai trượng đánh xuống, hai người đã kêu cha gọi mẹ, kêu thảm thiết không ngừng.
Lúc này, một bóng người tiêu sái đi vào Thanh Lại ti, khi Lâm Tú nhìn thấy bóng người kia, trong nháy mắt có chút kinh ngạc.
Người đến thế mà lại là Tần Uyển.
Tân Uyển bước nhanh đến bên người Lâm Tú, nhìn thoáng qua hai người bị đánh, ánh mắt nhìn về phía Lâm Tú, cắn cắn môi, nói: "Lâm công tử, có thể nể mặt mũi của ta, tha cho hai người bọn họ một lần không?"
Lâm Tú nhìn Tân Uyển, rồi lại nhìn hai người bọn họ, hỏi: "Bọn họ Tần Uyển trầm mặc một chút rồi chớp mắt, nói: "Bọn họ là huynh trưởng của ta."
Khó trách ngay từ bắt đầu nhìn hai người này Lâm Tú đã thấy có chút quen mắt, bây giờ xem ra, đôi mắt của hai người này và Tân Uyển có một chút giống nhau.
Nhưng điều này, cũng không phải lý do Lâm Tú tha cho bọn họ.
Đừng nói là Tần Uyển, cho dù là Tiết Ngưng Nhi đến đây cũng không được.
Lâm Tú lắc lắc đầu, nói: "Quốc có quốc pháp, gia có gia quy, nếu như hôm nay ta bởi vì một câu của Tần cô nương mà thả bọn họ, đồng liêu Thanh Lại ti sẽ nhìn ta như thế nào, lời nói cầu tình, Tần cô nương vẫn là đừng nói nữa"
Sau khi bị Lâm Tú cự tuyệt, Tần Uyển cũng không mở miệng nữa, chỉ đứng tại chỗ, yên lặng nhìn hai người bị hành hình.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên bên tai không dứt, vẻ mặt Tần Uyển bình tĩnh, trong mắt lại hiện lên một tia vui vẻ.
Hai vị huynh trưởng này của Tần Uyển, rõ ràng không có thân thể cường hãn như Lâm Tú, mười lăm trượng qua đi, đến cả khí lực kêu thảm thiết cũng không có, đánh xong hai mươi trượng, đã là trực tiếp hôn mê.
Lúc này Tần Uyển mới nhìn Lâm Tú, nói: "Lâm công tử, có thể mời mấy vị bộ khoái, đưa bọn họ trở về không?"
Lâm Tú gật gật đầu, nói: "Đương nhiên"
Tần Uyển nói: "Đa tạ Lâm công tử."
Lâm Tú khoát tay áo, nói: "Không cần khách khí, giúp đánh giúp đưa, đây vốn dĩ là chuyện Thanh Lại ti nên làm..."
Bốn bộ khoái nâng hai người đã hôn mê cùng với Tần Uyển rời đi, Liễu Thanh Phong đi tới, kính nể nhìn Lâm Tú, nói: "Lâm đại nhân thật sự là người có đạo đức trách nhiệm, không hề bị sắc đẹp mê hoặc, vừa rồi khi vị cô nương kia cầu tình, ta đều đã muốn thay ngươi đồng ý rồi..."
Lâm Tú vỗ vỗ bờ vai của hắn, nói: "Tâm tính của Liễu đại nhân còn cần phải rèn luyện nhiều hơn..."
Đối với chuyện chống lại sự dụ hoặc của sắc đẹp, Lâm Tú nhất định kiên định hơn nhiều so với đám người Liễu Thanh Phong.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thật ra vừa rồi, suýt chút nữa Lâm Tú đã đồng ý với Tần Uyển rồi.
Bây giờ nghĩ lại, ngay cả bản thân hắn cũng đều cảm thấy không thể tin được.
Theo lý mà nói, hắn trải qua không ít sóng gió, sắc đẹp là rất khó dụ hoặc được hắn, cho dù là Tần Uyển cũng không được.
Sự dụ hoặc của Tần Uyển đối với hắn, còn không lớn bằng năng lực ẩn nấp của nữ thích khách kia.
Nhưng vừa rồi Tần Uyển mở miệng nháy mắt, thế mà Lâm Tú lại có một loại kích động mãnh liệt muốn đồng ý với nàng, vẫn may phòng ngự với sắc đẹp của hắn đủ cao, mới có thể kiên trì bản tâm.
Lúc này, bên ngoài Thanh Lại ti.
Bốn bộ khoái nâng Tần Tùng và Tần Bách, Tân Uyển chậm rãi đi ở phía trước bọn họ, trong mắt khó có thể che dấu được sự kinh ngạc, thấp giọng nói: "Tâm chí thật là kiên định..."
Bởi vì thời gian hăng hái dám làm việc nghĩa, thời gian Lâm Tú tới Dị Thuật Viện bị muộn, còn vì thế mà phải chịu quở trách của công chúa Minh Hà.
Lâm Tú phát hiện, ở trên chuyện song tu băng hỏa này, công chúa Minh Hà còn tích cực hơn nhiều so với hắn.
Dù sao cho dù không song tu với nàng, Lâm Tú cũng có cơ sở tốc độ tu hành nhanh gấp năm lần, cộng thêm nàng ấy, chẳng qua chỉ là từ năm lần biến thành sáu lần, chỉnh thể tốc độ tăng trưởng rất có hạn.
Nhưng đối với công chúa Minh Hà mà nói, lại là dụ hoặc của tốc độ tu hành tăng gấp đôi.
Sau khi ăn mới biết mùi vị, tu hành bình thường đối với nàng đã rất nhàm chán rồi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất