Công Tử Biệt Tú

Chương 342: Năng lực của Triệu Linh Quân (1)

Chương 342: Năng lực của Triệu Linh Quân (1)
Tiết Ngưng Nhi thích hắn như vậy, nếu như hắn lấy Tiết Ngưng Nhi, chắc hẳn đời này sẽ rất hạnh phúc nhỉ?
Lâm Tú phát hiện, dường như Linh m có chút hiểu lầm với một chuyện nào đó.
Mặc dù hắn không phải hoàn toàn không thèm để ý chuyện tân nương bỏ chạy ngay vào đêm đại hôn nhưng cũng không khó chịu đến mức đó.
Không chỉ không khó chịu, thậm chí còn có chút giải thoát.
Như trút được gánh nặng.
Hắn vẫn luôn không biết làm trượng phu của người khác như thế nào.
Quan tâm nàng, bảo vệ nàng, sủng ái nàng từng giây từng phút, vì nàng mà đoạn tuyệt quan hệ với tất cả bằng hữu khác phái?
Lâm Tú không biết, bởi vì hắn không có kinh nghiệm kết hôn.
Nhưng theo lý, mặc kệ là nam nữ, sau khi kết hôn, tuân thủ nghiêm ngặt hành vi của mình là yêu cầu hợp lý và cơ bản nhất trong hôn nhân.
Dù Lâm Tú từng là Hải Vương, hắn cũng có giác ngộ như vậy.
Điều này có nghĩa, hắn không thể đùa giỡn Thải Y, không thể dính vào Tiết Ngưng Nhi mỗi ngày, cũng không có thể hoài niệm ánh trăng sáng A Kha. Thậm chí ngay cả lúc song tu chạm hai tay vào nhau cùng với công chúa Minh Hà cũng phải xin thê tử đồng ý.
Nhưng bây giờ, hắn không cần suy tính những vấn đề này nữa rồi.
Hắn không cần suy xét, thế nào để làm một trượng phu tốt.
Bởi vì Triệu Linh Quân cũng không muốn làm một cái thê tử tốt, thậm chí nàng còn không muốn làm thê tử.
Không có vị thê tử nào sẽ rời đi lặng yên không một tiếng động ở đêm động phòng hoa chúc cả.
Nàng đã cho Lâm Tú cho thấy một loại thái độ.
Lâm Tú đã hiểu rõ thái độ của nàng.
Hắn cũng tôn trọng lựa chọn của nàng.
Ngự Thư Phòng.
Hạ Hoàng đang xem thư, hắn ta đang say xưa xem một bức tranh minh họa nhuốm máu đào.
Lúc này, Chu Cẩm bước nhanh tới, báo: "Bệ hạ, tin tức mới nhất, đêm qua là đêm động phòng hoa chúc của Lâm Tú và Triệu Linh Quân, Triệu Linh Quân không ở hôn phủ, Lâm Tú canh giữ phòng trống cả đêm..."
Hạ Hoàng khép sách lại, vui mừng hỏi: "Thật chứ?"
Chu Cẩm nói: "Tất cả đều là thật, trưa hôm nay, Triệu Linh Quân mới trở về."
Hạ Hoàng hỏi: "Lâm Tú đâu?"
Chu Cẩm nói: "Buổi sáng sau khi hắn thức dậy, đầu tiên đi ăn điểm tâm, sau đó đi Dị Thuật Viện tu luyện, bây giờ đang ở Trường Xuân cung xem Linh sủng cùng với Quý phi nương nương..."
Hạ Hoàng thở phào nhẹ nhõm: "Giống y như trẫm đoán, thiên kiêu Triệu Gia, sao có thể lại chấp nhận bị người khác sắp xếp vận mệnh?"
Chu Cẩm thở dài: "Chẳng qua, Lâm Tú cũng không khỏi rất đáng thương, đêm động phòng hoa chúc, tân nương tử lại chạy mất, có bao nhiêu nhục nhã đối với một người nam nhân chứ..."
Tuy rằng Lâm Tú rất không khách khí với hắn ta, Chu Cẩm cũng không quá ưa thích hắn nhưng thời điểm này, hắn ta cũng cảm thấy Lâm Tú thật sự rất đáng thương.
Hạ Hoàng im lặng một lúc, nói: "Đời người không được như ý, tám chín phần mười đây là mệnh của hắn, hy vọng hắn đừng trách trẫm"
Chu Cẩm vội vàng nói: "Cho dù bệ hạ không tứ hôn, bọn họ cũng có hôn ước từ trước, chuyện này không thể trách bệ hạ, muốn trách thì trách tiền bối đã định hôn ước cho bọn họ..."
"Mặc kệ như thế nào, xem trẫm thiếu hắn một nhân tình" Hạ Hoàng suy nghĩ một lát rồi nói: "Nghe chỉ, Nhị đẳng Bá Lâm Đình, thông minh trung hậu, bản tính lương thiện, rất được lòng trẫm, tấn phong Nhất đẳng bá, khen thưởng..."
Trường Xuân Cung.
Lâm Tú ôm Bạch Linh, một tay vuốt ve nhẹ nhàng trên lưng nó, nhóc con này híp mắt, dáng vẻ cực kỳ hưởng thụ.
Quý phi nương nương ngạc nhiên nhìn hắn, hỏi: "Hôm qua ngươi vừa mới đại hôn, hôm nay không cùng nương tử của ngươi lại mặt, chạy vào trong nội cung làm cái gì?"
Lâm Tú tiếp tục vuốt ve Linh sủng, mỉm cười nói: "Mấy ngày nay vẫn luôn bị quan viên Lại bộ dồn ép các loại lễ tiết quen thuộc, rất lâu rồi không tới thăm Niếp Niếp, hiện tại vừa vặn không có chuyện gì nên đến thăm nó..."
Quý phi nương nương nói: "Gần đây Niếp Niếp rất tốt, ngươi vừa đại hôn, vẫn nên ở bên cạnh thê tử, mau trở về đi thôi..."
Quý phi nương nương đã nói như vậy, Lâm Tú cũng không tiện ở lâu.
Rời khỏi Trường Xuân Cung, lúc đi ngang qua Thiên Thu Cung, hắn vừa vặn bắt gặp hai bóng dáng đi ra từ trong cung.
Là Lý Bách Chương và Thục phi nương nương.
Lý Bách Chương ngạc nhiên nhìn Lâm Tú, nói: "Tại sao ngươi lại ở chỗ này?"
Đối mặt với Lâm Tú, hắn ta lập tức ý thức được cái gì, bờ môi giật giật, cuối cùng vẫn không thể nói ra lời, chỉ nhìn hắn bằng ánh mắt đồng tình.
"Bái kiến Thục phi nương nương"
Lâm Tú thi lễ với Thục phi, sau đó xoay người đi về phía cửa cung.
Lý Bách Chương thở dài, nói: "Phụ hoàng không nên tứ hôn sớm như vậy, một cọc hôn sự lại hủy đi hạnh phúc của không biết bao nhiêu người..."
Thục phi chỉ nhẹ nhàng cười cười, nói: "Phúc hay họa, họa hay phúc, ai có thể nói rõ được, chuyện tốt có khả năng biến thành chuyện xấu, chuyện xấu cũng có khả năng biến thành chuyện tốt, rốt cuộc là tốt là xấu, chỉ sợ chỉ có mình hắn biết thôi..."

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất