Công Tử Biệt Tú

Chương 373: Mượn đao (1)

Chương 373: Mượn đao (1)
Lần trước Lý Bách Chương đã hiểu lầm Lâm Tú, bước vào cảnh giới vô thượng, chỉ cần một cái nhấc tay là có thể chinh phục cả thế giới, nhưng Lâm Tú không muốn chinh phục cả thế giới, hắn chỉ muốn bằng hữu của mình trở thành Hoàng đế của Đại Hạ.
Mỗi lần cùng Ngưng Nhi đi ra ngoài đều gọi thêm hắn theo làm cận vệ, bản thân Lâm Tú cũng cảm thấy có chút không hợp lý, nên để hắn làm Hoàng đế để bù đắp đi.
A Kha lại nhìn Lâm Tú nói: "Ám sát Tần Vũ, ngươi nghĩ ra cách gì rồi?"
Tuy rằng nàng có thể lẻn vào Tần gia ám sát Tần Vũ, nhưng đó là biện pháp bần cùng, nếu có thể giết hắn ta bằng những phương pháp khác, nàng cũng không muốn liều mạng của chính mình.
Lâm Tú nghĩ tới đây nói: "Có lẽ, ta cũng có thể mượn tay của thái tử điện hạ"
A Kha nói: "Thủ đoạn tương tự có thể dùng một lần, nhưng nếu dùng lần thứ hai, e rằng Thái Tử sẽ không tin"
Lâm Tú khẽ cười nói: "Hắn ta sẽ tin..."
Thái Y Viện.
Khi Lâm Tú bước vào Thái Y Viện, Song Song cô nương đang phơi thảo mộc trong sân, khi nhìn thấy Lâm Tú, nàng cười nói: "Lâm đại ca, đã lâu rồi huynh không đến Thái Y Viện nhỉ"
Kể từ khi mối quan hệ của hai người ngày càng tốt đẹp, cách xưng hô của nàng với Lâm Tú cũng đã đổi từ Lâm công tử thành Lâm đại ca.
Lâm Tú bước tới, vừa giúp nàng phơi thuốc vừa xin lỗi, "Thật xin lỗi, dạo gần đây chuyện tu hành rất bận rộn, đợi khi nào rảnh rỗi ta sẽ đến thăm cô thường xuyên."
Song Song cười nói: "Ta đùa thôi, Lâm đại ca vừa mới đại hôn, chắc chắn phải ở bên cạnh tân nương tử rồi"
Lâm Tú có người bên cạnh, nhưng không phải tân nương tử, sau khi kết hôn, hắn và tân nương tử tổng cộng mới gặp nhau chỉ có ba lần. Nhưng cũng không có cách nào giải thích được với Song Song, Lâm Tú chỉ mỉm cười phơi thảo mộc cùng nàng.
Giúp nàng phơi xong, khi cùng nàng uống trà nghỉ ngơi, Lâm Tú nhân cơ hội hỏi: "Song Song, có loại thuốc nào sau khi sử dụng có thể khiến người ta ngủ quên trong thời gian ngắn, cho dù là xảy ra chuyện gì cũng đều không bị đánh thức không? Những ngày này ta luôn luôn khó ngủ vào ban đêm..."
Lâm Tú vốn cho rằng những thứ như này bên ngoài rất dễ mua, nhưng khi hắn đến tiệm thuốc mua nó, chưởng quầy và tiểu nhị đều nhìn hắn như nhìn một kẻ biến thái, thậm chí còn sẵn sàng trong tư thế báo quan, Lâm Tú không có lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ đi.
Lúc này, điều đầu tiên hắn nghĩ đến, dĩ nhiên chính là Song Song Song Song nói: "Mất ngủ không phải vấn đề gì lớn, huynh không cần uống thuốc, ta giúp huynh xoa bóp vài huyệt trên đầu là được rồi"
Lâm Tú lập tức nói: "Không cần phiền phức như vậy, cứ kê thuốc cho ta là được"
Song Song cười nói: "phiền phức gì chứ, hơn nữa hiện tại ta cũng không có việc gì, ta xoa bóp rất thoải mái. Quý phi nương nương cũng luôn khó ngủ, thường xuyên nhờ ta đến xoa bóp cho người đó"
Song Song kiên quyết như vậy, Lâm Tú chỉ đành đồng ý.
Song Song đưa hắn đến một căn phòng trong Thái Y Viện, đi đến bên giường và nói, "Lâm đại ca, huynh nằm xuống đi"
Lâm Tú nằm ở trên giường, Song Song ngồi ở mép giường, nói:
"Nhắm mắt lại"
Lâm Tú ngoan ngoãn nhắm mắt lại, rất nhanh liền cảm nhận được ngón tay mảnh khẳnh của Song Song đang nhấn lên đầu mình, đồng thời truyền đến cảm giác tê dại.
Cảm giác này là một loại thoải mái mà Lâm Tú chưa từng trải qua.
Dường như có một luồng điện từ đầu ngón tay nàng truyền đến toàn thân Lâm Tú, khiến từng lỗ chân lông trên cơ thể hắn đều mở ra, đồng thời từng đợt mệt mỏi ập đến như thủy triều.
Mí mắt của hắn nhanh chóng trở nên nặng nề đến mức hắn không thể nhấc chúng lên.
Không biết qua bao lâu, Lâm Tú chậm rãi mở mắt ra.
Hắn vẫn đang nằm trên giường của Thái Y Viện, Song Song đã không thấy đâu nữa, bên cạnh giường chỉ còn lại một mùi thơm thoang thoảng.
Lâm Tú cảm thấy đầu óc chưa bao giờ thanh tỉnh như vậy.
Trong khoảng thời gian này, hắn luyện công quá sức, mỗi khi cảm thấy mệt mỏi sẽ dùng năng lực chữa trị để khôi phục thể lực, thể lực có thể khôi phục, nhưng tinh thần mệt mỏi thì không thể hoàn toàn khôi phục được.
Sau khi được Song Song xoa bóp, Lâm Tú cảm thấy thể lực và tinh thần của mình đã hoàn toàn đầy thanh trở lại. Hắn sử dụng năng lực chữa trị của chính mình và băng ti cũng không có tác dụng như vậy.
Lẽ nào là vấn đề thủ pháp?
Hắn rất nhanh đã nhận ra vốn không phải vậy.
Không có cách nào để hắn ta vừa tự xoa bóp vừa tự thôi miên mình, và cả Song Song cũng không thể, vì vậy chỉ có thể là Song Song xoa bóp cho hắn hoặc ngược lại mới được.
Hắn xuống giường đi ra khỏi phòng, Song Song ngồi ở bàn đá bên ngoài, đang chăm chú đọc một quyển y thuật dày cộp, nghe thấy tiếng bước chân sau lưng, nàng quay đầu lại hỏi: "Lâm đại ca, huynh thấy thế nào?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất