Công Tử Biệt Tú

Chương 58: Chữa bệnh

Chương 58: Chữa bệnh
Thanh Lại ti.
Thời gian nghỉ trưa, mọi người trong nha phòng đều nghị luận.
“Thật hay giả vậy, Lâm văn thư thần như thế sao.”
“Đúng, ngươi không nhìn thấy, mấy người chúng ta chỉ thiếu lật cả nhà Vương viên ngoại lên, nhưng cũng không tìm ra được manh mối gì, từ đầu đến cuối Lâm văn thư chỉ đứng ở trong sân, động cũng không động, thế mà lại biết hung thủ là ai, đây còn không thần sao.”
“Đến ngay cả Chu đại nhân cũng nhìn nhầm, nếu không phải Lâm văn thư nhắc nhở, án mạng này, đã bị tên kia lừa dối rồi…”
Hầu như toàn bộ người trong Thanh Lại ti đều đang thảo luận án của Vương viên ngoại, án mạng đó được phá rồi cũng không phải trọng điểm, trọng điểm đó, án mạng không phải do Tập Nã ti phá, mà là một văn thư hồ sơ phá, mấy người bộ khoái của Tập Nã ti kể lại chuyện này rất kỳ diệu, cũng khiến cho trên người Lâm văn thư của Thanh Lại ti có một tầng khăn che mặt.
Trong một nha phòng, Lang trung Thanh Lại ti nhấp một ngụm trà, bất ngờ nói: “Đúng là có chuyện này.”
Vẻ mặt Liễu Thanh Phong có chút mơ hồ, nhưng vẫn gật gật đầu, nói: “Đúng là có chuyện này, đến bây giờ ta cũng không nghĩ ra, người kia không để lại một chút dấu vết nào, tại sao hắn lại nhìn ra được tên đó là hung thủ.”
“Ngươi không hỏi hắn sao?”
“Hỏi rồi, hắn nói là hắn đoán…”
Liễu Thanh Phong căn bản không tin lời Lâm Tú nói, hắn quả quyết nói: “Hắn nhất định là nhìn thấy những thứ chúng ta chưa nhìn thấy, rốt cuộc là ta đã bỏ sót điểm nào rồi…”
Lang trung Thanh Lại ti bỏ chén trà xuống, khẽ cười nói: “Đến ngay cả ngươi cũng không phát hiện, thú vị, thú vị…”

Lâm phủ.
Lâm Tú không cùng những người đó về Thanh Lại ti, nhà của Vương viên ngoại cách Lâm gia không xa, sau khi rời khỏi chỗ đó, Lâm Tú đi thẳng về nhà.
Trên đường trở về, Lâm Tú thuận tiện mua chân gà và chân giò cho Đại Hoàng, hắn cũng là hôm nay mới phát hiện, thì ra học thêm một môn ngôn ngữ quan trọng như vậy, sợ rằng cho đến lúc chết Vương Nhị cũng không ngờ được hắn đã làm đến cực hạn, nhưng lại để sơ sót một con chim.
Có ai mà ngờ được, mình sẽ bị một con chim bán đứng.
Đáng tiếc bây giờ Lâm Tú chỉ là đơn phương nghe hiểu động vật nói mà thôi, nếu không phá loại án này sẽ đơn giản hơn nhiều, cho dù hôm nay con chim đó không nhiều lời nói ra chân tướng vụ án, vậy thì hắn cũng có thể tự mình đi hỏi.
Căn cứ vào sự ghi chép của điển tịch đối với loại năng lực này, muốn thực hiện câu thông nói chuyện với động vật, ít nhất cần năng lực của hắn thức tỉnh lần nữa.
Vấn đề căn nguyên, vẫn là do nguyên lực trong cơ thể Lâm Tú quá yếu, không đủ để chống đỡ hắn thi triển năng lực cấp cao.
Chỉ có cố gắng tu hành, tăng cao nguyên lực, mới có thể khai phá được năng lực sâu hơn.
Nói đến tu hành, phương thức nhanh nhất, vẫn là thông qua hấp thụ nguyên tinh, cũng không biết băng trong cung dùng chết chưa, khi nào lại triệu hắn tiến cung, lúc trước Lâm Tú đối mặt với chỉ dụ làm không công của Hoàng đế rất khó chịu, còn bây giờ là tràn ngập chờ mong.
Một phiêu băng, một phiêu nguyên tinh, đây là thắng cả hai.
Lý Tổng quản đến sớm hơn so với dự đoán của Lâm Tú.
Giữa trưa ngày hôm sau, hắn lại đi đến Lâm gia.
Vừa hay mới sáng sớm Lâm Tú đã đi đến Trích Nguyệt Lâu, giúp bọn bọ chế tạo đủ lượng băng, cũng không cần làm phiền Linh m giúp hắn.
Vẻ mặt Lý tổng quản tràn đầy ý cười, nói: “Lâm công tử, lần này phải làm phiền ngươi rồi.”
Lâm Tú khách khí nói: “Không phiền không phiền, Lý tổng quản tùy tiện phái một người đến là được, cần gì phải tự thân đi một chuyến.”
Lý Tổng quản nói: “Đích thân đi đón công tử ta mới yên tâm, sáng sớm hôm nay, không ít lượng băng còn lại ở trong cung đã dùng hết rồi, các nương nương thúc giục rất gấp, Lâm công tử vẫn là mau đi cùng với chúng ta đi, có chuyện gì chúng ta vừa đi vừa nói.”
Lâm Tú đi ra khỏi cửa, xe ngựa trong cung đã chờ ở bên ngoài.
Có xe ngựa đúng là tiện hơn nhiều, mấy ngày này Lâm Tú cũng coi như là kiếm được một khoản tiền, dự định hôm nay trở về, sẽ để cho Tôn Đại Lực chuẩn bị một chiếc, sau này có xe ngựa, sẽ không cần mỗi ngày đi bộ lâu như thế.
Xe ngựa trong cung chạy trên đường, đám người tránh đi rất xa, nhường ra một con đường thông thoáng, không đến một lát, Lâm Tú đã đến trước cửa cung.
Đi qua con đường rất dài trong cung, đi vào hậu cung, theo như thường lệ lúc trước, đi đến cung Vĩnh Ninh của Hoàng Hậu nương nương đầu tiên.
Lúc này, cuối cùng Lâm Tú cũng gặp được vị nhất quốc chi mẫu này.
Hậu cung Hoàng đế Đại Hạ mỗi người mỗi vẻ, nhưng đều có chung một đặc điểm, đó chính là đẹp.
Hoàng Hậu nương nương cũng là một vị mỹ nhân, dáng vẻ đoan trang, khí chất xuất chúng hơn nhiều so với các cung phi khác, nàng đang ở trong viện ngắm hoa, Lý Tổng quản đi lên cung kính nói mấy câu, Hoàng Hậu nương nương chỉ khẽ gật đầu, cũng không nhìn về phía Lâm Tú, mà tiếp tục ngắm bông tùng hoa lan trong vườn hoa nhỏ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất