Cực Phẩm Thiên Vương

Chương 525: Đồ Tể có nghịch lân, đụng vào hẳn phải chết (1)

Khác với những đại ca toàn thân tản ra khí tức bá đạo ngang ngược, bản thân là người nắm quyền Thanh bang Hàng Châu thậm chí là Chiết Giang, bộ dạng Khổng Khê hào hoa phong nhã, lại đeo mắt kính gọng vàng, tuy rằng không có được loại khí tức nho nhã như Nạp Lan Vĩnh Kha, lại lộ ra khí chất của một thương nhân.



Mà trên thực tế, trong hồ sơ của Khổng Khê còn trong veo hơn cả một xử nữ!



Trong âm thầm, hắn là người nắm quyền Thanh bang tại Chiết Giang, nhưng ở bên ngoài hắn lại là ông chủ của một công ty bất động sản tại Chiết Giang.



Hơn nữa, khi Tưởng Cương còn tại vị, Khổng Khê thông qua quan hệ của Tưởng Cương, đã trở thành ủy viên hiệp hội thương giới Chiết Giang, còn là nhà từ thiện cùng thương nhân kiệt xuất trong tỉnh Chiết Giang.



Theo ý nào đó mà nói, ngoại trừ có được Hắc Kim đế quốc Thanh bang làm ô dù, đủ loại thân phận cũng là bùa hộ thân của hắn.



Theo hắn xem ra, chính mình có được nhiều bùa hộ thân như vậy, cho dù Trần Phàm khai chiến ở lĩnh vực hắc đạo cùng Thanh bang, cũng tuyệt đối không dám lấy mạng của hắn!



Trước khi Trần Phàm rời khỏi Hàng Châu, chỉ phái người giết chết hai gã thủ hạ của hắn, không hề động tới hắn, lại thêm Tiết Hồ nói cho hắn biết, Trần Phàm sẽ không dám giết hắn, hắn càng thêm khẳng định ý nghĩ này.



Điều này làm nỗi lo lắng trong lòng hắn giảm bớt hơn phân nửa.



Mà Tiết Hồ lộ ra vẻ tự tin trong điện thoại, làm nỗi lo lắng trong lòng hắn cũng giảm xuống thấp nhất.



Theo hắn xem ra, Tiết Hồ nhất định là có biện pháp đối phó Trần Phàm, nếu không sẽ không được tự tin đến như vậy!



Sáng sớm, khi tia nắng đầu tiên chiếu xuống, Khổng Khê cũng không còn như lúc Trần Phàm đang ở Hàng Châu, một người ngồi trong phòng sách hút thuốc, ngược lại, có lẽ do nguyên nhân nỗi lo lắng trong lòng không còn tồn tại, ngày hôm nay hắn vẫn còn nằm mãi trên giường.



- Khê ca, đã sắp mười một giờ rồi, hôm nay anh cùng em đi đón con được không?



Ngay khi Khổng Khê uể oải dựa vào đầu giường hút thuốc, một người phụ nữ làn da trắng nõn, cả người tản ra khí chất thành thục dựa vào trong ngực của hắn, dùng một loại ánh mắt mê luyến nhìn hắn nhẹ giọng nói. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL



Nghe được lời nói của nàng, Khổng Khê cúi đầu nhìn người phụ nữ làm bạn bên cạnh hắn suốt mười mấy năm, mỉm cười gật đầu.



Thấy Khổng Khê gật đầu, trong con ngươi của người phụ nữ lóe lên ánh sáng hưng phấn.



Khác với những đại ca hắc đạo thành danh khác, bởi vì sợ hãi bản thân mình ở trong giang hồ sẽ liên lụy người nhà, cho đến nay Khổng Khê còn chưa đăng ký kết hôn.



Nhưng...





Tuy rằng Khổng Khê chưa kết hôn, nhưng hắn vẫn đã có con riêng.



Đứa con là do người phụ nữ nằm trong lòng hắn sinh cho hắn.



Mà người phụ nữ trong lòng hắn là người vợ hữu danh vô phận của hắn - Hai người ngoại trừ không có giấy hôn thú, không ở chung với nhau, cũng không có gì khác với những đôi vợ chồng khác.



Sở dĩ không ở chung một nhà, là do Khổng Khê cẩn thận giữ gìn.



Thậm chí, mỗi lần hắn phái người đi đón người phụ nữ này, đều phải phái theo mấy chiếc xe, xác định không bị theo dõi, mới có thể đem người phụ nữ này về chỗ ở của mình.



Cẩn thận luôn tránh được nguy hiểm.



Khổng Khê thủy chung luôn nhớ kỹ những lời này.



Từ sau khi định cư tại Hàng Châu, Nạp Lan Hương Hương cũng không đưa Bảo Nhi vào trong trường học dành cho quý tộc địa phương, mà đưa vào một trường tiểu học thực nghiệm địa phương.



Hiện giờ Bảo Nhi được chín tuổi, đang học năm thứ hai của tiểu học thực nghiệm.



Bên trong lớp học, những học sinh có bối cảnh thâm hậu như Bảo Nhi quả thật không nhiều lắm - ngoại trừ cô bé, còn có một ít là con cháu trong gia đình chính giới, ngoài ra Khổng Thu có bối cảnh bình thường bên ngoài cũng coi như là một trong số đó.



Tục ngữ nói, hổ phụ không có khuyển tử.



Nói chung, bởi vì gien di truyền, nhân tố gia đình cùng rất nhiều nguyên nhân khác, đứa con của người cha đều sẽ có rất nhiều khía cạnh tính cách thật giống nhau.



Nhưng...



Thân là đứa con của Khổng Khê, Khổng Thu ngoại trừ phương diện háo sắc còn giỏi hơn cả cha mình, những phương diện khác hoàn toàn là hai cực đoan đối nghịch với Khổng Khê.



Khổng Khê thân là ông trùm hắc đạo Chiết Giang nhưng luôn luôn thập phần điệu thấp, mà Khổng Thu ở trong trường học lại cực kỳ ngang ngược.



Từ năm trước khi Khổng Khê đến đây thay thế Triệu Thiên Bá trở thành người nắm quyền hắc đạo Chiết Giang, Khổng Thu cũng đi theo Khổng Khê vào Hàng Châu, hơn nữa đi học tại trường tiểu học thực nghiệm.




Trong hơn nửa năm qua, Khổng Thu liên tục nghe mẹ mình khoe khoang cha mình ngưu bức như thế nào, tuy còn nhỏ tuổi nhưng đã biết đem phong cách của công tử ăn chơi vô lương phát huy tới cực hạn - thời gian hơn nửa năm, nó đã biết trêu chọc tới hai mươi mấy cô bé!



Trong đó có một ít phụ huynh của những cô bé đó tức giận tìm tới trường học, kết quả bị Lý Quế Dần mẹ của Khổng Thu dùng tiền tạp trở về hơn phân nửa, mặt khác hơn phân nửa bởi vì chỉ muốn tìm công bằng cũng không lấy tiền, kết quả bị Lý Quế Dần âm thầm vận dụng phương diện quan hệ trong hệ thống giáo dục, đã đuổi học toàn bộ những đứa trẻ kia.



Khổng bá vương.



Đây là ngoại hiệu của Khổng Thu trong trường tiểu học thực nghiệm năm thứ ba, dù năm nay nó chỉ mới được mười tuổi.



Vô luận bất cứ lúc nào, những cô bé xinh xắn vừa nhìn thấy Khổng Thu xuất hiện, đều sợ tới mức phải kiếm đường vòng mà đi.



Ở trong lòng một ít cô bé, Khổng Thu đại biểu cho kẻ xấu xa.



Đối với chuyện này, ban lãnh đạo trường học rất phẫn nộ, nhưng lại không thể làm được gì - bọn họ rất muốn đuổi học Khổng Thu, nhưng ở thời đại này, chỉ cần một câu nói của người cha ngưu bức, có thể thay đổi rất nhiều điều.



Đối với bọn họ mà nói, phải trả giá khi khai trừ Khổng Thu, chính là phải vứt bỏ vị trí của bọn họ, hơn nữa còn đắc tội với cha mẹ của Khổng Thu.



Giữa lương tâm cùng tiền đồ, bọn họ lựa chọn điều sau.



Hơn mười một giờ, trong trường tiểu học còn chưa tan học.



Bảo Nhi trong một thân váy trắng, giống như một thiên sứ, đang được rất nhiều cô bé vây quanh, đang chơi đùa thật vui vẻ.



Từ ngày đầu tiên tiến vào trường tiểu học, Bảo Nhi vốn xinh đẹp, nhu thuận lại hiểu chuyện, vì thế được lòng yêu thích của các giáo viên cùng học sinh - cơ hồ toàn bộ các cô bé đều thích chơi chung với Bảo Nhi.



Lớp của Khổng Thu đang có một buổi học thể dục.



Cũng giống như Bảo Nhi, bên cạnh Khổng Thu cũng có không ít học sinh vây quanh, nhưng khác nhau ở chỗ, đều là nam sinh, còn là những đứa trẻ vô cùng nghịch ngợm phá phách.



- Thu ca, anh thật sự muốn đi giáo huấn Nạp Lan Bảo Nhi sao?



- Thu ca, theo tôi thấy hay là thôi đi, tôi nghe cha tôi nói, người nhà Nạp Lan Bảo Nhi rất có quyền thế.




- Nhất định là như vậy, mỗi ngày tan học, dì của Nạp Lan Bảo Nhi, vốn là cô gái danh chấn Hàng Châu luôn lái chiếc Audi A8 tới đón Nạp Lan Bảo Nhi đó.



Dưới ánh mặt trời, đám học sinh phá phách vây quanh bên cạnh Khổng Thu, ồn ào nghị luận.



- Audi A8 thì đã làm sao? Mẹ của tao nói chờ khi tao được sinh nhật mười tám tuổi, Ferrari. Lamborghini, Maserati linh tinh gì đó, tùy tiện cho tao tuyển.



Khổng Thu có chút không vui.



Nghe được lời nói của Khổng Thu, những đứa trẻ kia lập tức dùng loại ánh mắt hâm mộ nhìn nó.



Tuy rằng bọn chúng cũng không biết thân phận chân thật của Khổng Thu, nhưng mỗi lần Lý Quế Dần tới trường học đón Khổng Thu đều lái chiếc BMW số 7, lại thêm Khổng Thu liên tục gây chuyện thị phi bên trong trường học, chẳng những không hề bị xử phạt, ngược lại những tiểu nữ sinh bị nó trêu chọc đều bị bức bách rời khỏi trường học.



Hơn nữa Lý Quế Dần từng nhiều lần chỉ thẳng vào mũi hiệu trưởng mà chửi mắng.



Điều này làm cho đám trẻ thư kia theo bản năng đều cho rằng bối cảnh của Khổng Thu rất lợi hại, đều rất sùng bái nó.



Nhìn thấy ánh mắt hâm mộ của đám trẻ hư xung quanh, Khổng Thu đắc ý ngẩng đầu lên:



- Mẹ của tao nói cho tao biết, đám trẻ của gia đình bình thường trong trường học tùy tiện khi dễ, có quyền thế thì không nên dễ dàng trêu chọc. Vì vậy tao không động thủ với Nạp Lan Bảo Nhi, nhưng con nhỏ kia không hề cho tao chút mặt mũi, năm lần bảy lượt không cho tao hôn môi. Hôm nay nếu nó còn cự tuyệt nữa, tao cho nó biết tay!



Nghe được lời nói của Khổng Thu, đám trẻ hư chung quanh đều mơ hồ có chút kích động, theo bọn chúng xem ra, có thể trêu chọc hoặc giáo huấn được Nạp Lan Bảo Nhi, đây tuyệt đối là chuyện vô cùng thích thú.



Có lẽ là vì muốn chứng minh mình thực sự có được lòng can đảm kia, Khổng Thu nói xong cũng không ngừng lại, cầm theo một lon coca, mang theo bảy tám học sinh hư hỏng đi thẳng tới chỗ Nạp Lan Bảo Nhi.



Nhìn thấy Khổng Thu cầm đầu đám học sinh hư đi tới, những cô bé đang vây quanh Nạp Lan Bảo Nhi đều hoảng sợ núp sau lưng cô bé, có chút cô bé nhát gan còn lập tức bỏ chạy.



- Ha ha...



Nhìn thấy một màn như vậy, đám học sinh hư hỏng đắc ý cười vang.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất