Cưng Chiều Của Bạo Quân

Chương 186: Sao lại quên mất

Như Ý không dám tin mình đã mang thai.

Nhưng hiện giờ đây lại là một cái cớ hay để từ chối Mộ Dung Tinh Thần.

"Ta không để ý đâu. Thật sự không để ý chút nào cả." Mộ Dung Tinh Thần vẫn không chùn bước.

"Vậy ngươi đừng đùa giỡn như vậy nữa! Chúng ta là bạn bè, không phải ư?"

"Cô cảm thấy ta đang nói đùa à?"

"Lẽ nào không phải sao?"

"Không phải! Ta nói nghiêm túc đó! Ta biết bây giờ cô gặp phải khó khăn, có rất nhiều chuyện cần cô đi xử lý, chỉ cần cô đồng ý thì ta có thể đưa cô rời khỏi đây, đi ngay bây giờ! Từ đây về sau sẽ biến mất hoàn toàn trên thế giới này, đến một nơi không ai có thể tìm thấy chúng ta cả!"

Ánh mắt hắn ta nhuốm vẻ thâm tình quyến rũ.

Người đàn ông này...

Dịu dàng.

Tao nhã.

Thâm tình đến mức không có bất kỳ người phụ nữ nào có thể kháng cự.

Như Ý nói: "Sao ta có thể bỏ mặc người của Trác vương phủ kia chứ? Bọn họ vẫn còn đang trong gặp nạn kia kìa?"

Mộ Dung Tinh Thần bảo: "Vậy cô có lưu luyến Hoàng đế không?"

Sự trào phúng nhàn nhạt khó mà thấy được thoáng qua trong đôi mát của hắn ta.

Mùi chua nồng nặc trong không khí..

Như Ý cười khổ: "Con mọt sách! Ngươi đừng ép ta được không? Chúng ta là bạn bè, ta thật lòng coi ngươi là một người bạn có thể tin tưởng được. Có rất nhiều bí mật ta chỉ nói với mỗi mình ngươi mà thôi, ngươi thế này chỉ làm nảy sinh khoảng cách giữa chúng ta, làm chúng ta càng lúc càng xa nhau mà thôi."

Nỗi đau đớn thoáng hiện lên trong ánh mắt của anh ta, rồi Mộ Dung Tinh Thần lại nở nụ cười khổ dịu dàng: "Xin lỗi! Ta thất lễ rồi! Chỉ có điều...Thôi đi vậy, không nói nữa. Bạn bè, ta biết rồi, ta hiểu rồi! Chúng ta sẽ là bạn cả đời này!"

Như Ý chợt thấy thương xót...

Mộ Dung Tinh Thần phá tan bầu không khí lúng túng, hắn ta nói: "Phải rồi, khi nãy cô nói muốn mượn ta thứ đồ! Cô muốn mượn thứ gì?"

Như Ý nói: "Ngươi có còn nhớ tới đại hội bảo vật lần trước không?"

Mộ Dung Tinh Thần nói: "Làm sao ta quên được?"

Như Ý nói: "Ta muốn biết món bảo vật đó có còn trong Tịch Mịch Yên Vũ lâu hay không?"

Mộ Dung Tinh Thần bả: "Bảo vật nào? Hộp thần à?"

Như Ý đáp: "Có phải ngươi đã biết ta kêu tứ đại mạc khách mang cái hộp đó về đây không?"

Mộ Dung Tinh Thần cười nhẹ, ánh mắt anh ta trong trẻo, ấm áp như mùa xuân: "Xem ra không giấu nổi cô chuyện gì hết! Mặc dù ta không biết cô có quan hệ gì với tứ đại mạc khách nhưng lúc chúng ta chia tay nhau, cô đã biết cái hộp ấy ở đâu rồi. Rồi một ngày sau đó, tứ đại mạc khách lại mang cái hộp thần về Tịch Mịch Yên Vũ lâu..."

Như Ý mỉm cười, Mộ Dung Tinh Thần thông minh tuyệt đỉnh như vậy, cô biết mình không giấu nổi hắn ta, cũng không muốn giấu giếm hắn ta làm chi.

Mộ Dung Tinh Thần nói: "Ta không hỏi gì cả nhưng lại đoán được cô kêu bọn họ mang cái hộp thần về đây! Cô muốn ta tiếp tục giữ bọn họ lại, ta cũng làm y thế rồi."

Như Ý cười nói: "Hình như giữ bọn họ lại làm ảnh hưởng không ít đến việc làm ăn của ngươi nhỉ! Hôm nay lúc ta đến thấy rất ít khách khứa."

Mộ Dung Tinh Thần bảo: "Làm ăn? Trước giờ ta chưa từng để ý đến vấn đề này! Rốt cuộc cô muốn mượn cái gì?"

"Ngươi đoán xem! Ngươi thông minh như vậy chắc chắn sẽ đoán đúng thôi!"

"Đại hội bảo vật chỉ có hai món bảo vật mà thôi! Không phải hộp thần thì chỉ còn đá khảo nghiệm tư chất thí nghiệm?"

"Đúng đấy?"

"Cô muốn cái này à?"

"Ừ!"

"Có lẽ cái này không có ít gì với cô đâu hả? Đá khảo nghiệm tư chất thí nghiệm có thể kiểm tra được tiềm năng thiên phú luyện võ công của thiếu niên, nhưng cô đã thành niên rồi, võ công đã đến sâu khó mà lường được, có lẽ món bảo vật này không có ích cho cô đâu."

"Ai nói là không có ích? Có ích dữ lắm!"

"Có ích thế nào?"

"Có ngàn vàng cũng khó mà mua nổi món đồ này! Với người con gái mà nói nó còn quý giá hơn bất kỳ thứ gì nữa! Có điều nó không có ích lợi gì với đàn ông!"

"Rốt cuộc là có ích như thế nào?"

"Nói cho ngươi biết cũng không có ích gì. Ngươi có phải phụ nữ đâu! Ngươi chỉ cần cho ta mượn là được!"

"Chẳng phải Trác vương phủ của cô cũng có một viên đá khảo nghiệm tư chất thí nghiệm ư? Sao phải mượn ta?"

Như Ý vỗ cái gói sau lưng rồi nói: "Viên đá khảo nghiệm tư chất của Trác vương phủ ở trong đây này!"

Mộ Dung Tinh Thần càng tò mò hơn: "Nếu cô đã có rồi sao phải mượn ta nữa?"

Như Ý đáp: "Món này là bảo vật vô giá với phụ nữ đấy! Mặc dù ta không cần dùng đến nhưng mà ngàn vàng cũng khó mà mua được, chỉ có thể gặp chứ không cầu cạnh! Quả thật một viên là đủ rồi, có điều ta muốn mở thẩm mỹ viện nên một viên không đủ!"

"Thẩm mỹ viện là cái gì?"

"Ngươi đoán xem!"

"Ta không đoán được, chưa nghe nhắc đến bao giờ."

Mộ Dung Tinh Thần thản nhiên lắc đầu, dường như hắn không hề ngượng ngùng vì mình không biết vậy. Người đàn ông này không hề dối trá một chút nào.

"Hắn ta thật sự không phải đặc công!"

"Nếu hắn ta là đặc công đến từ tương lai chắc chắn sẽ biết thẩm mỹ viện là gì!"

Như Ý âm thầm nghĩ ngợi!

Cô cố ý nhắc đến thẩm mỹ viện là để thăm dò phản ứng của Mộ Dung Tinh Thần!

Mặc dù cảm thấy khả năng không cao lắm nhưng mà cô cứ cảm thấy về mặt nào Mộ Dung Tinh Thần cũng có vẻ kỳ quái.

Hồi ban đầu, tứ đại mạc khách nói hắn ta là người lạnh lẽo u ám, Như Ý còn nửa tin nửa ngờ.

Tất nhiên tứ đại Mạc khách sẽ không nói dối.

Nhưng cô hiểu Mộ Dung Tinh Thần, hắn ta tuyệt đối là một người đàn ông lương thiện, hoàn hảo đến mức không thể bắt bẻ được.

Tính cách, phẩm chất, võ công, tướng mạo, dáng người...

Chẳng có thứ nào có thể soi mói được!

Điều đáng quý hơn cả là hắn ta có trái tim lương thiện mà thật thà chất phác!

Nhưng khi nãy cô lại phát hiện ra ánh mắt anh ta chợt tối tăm...

Có lẽ Như Ý phải cân nhắc lại xem rốt cuộc người đàn ông hoàn hảo có cái tên Công Tử Yêu Nghiệt này là người như thế nào.

Như Ý hơi nghi ngờ hắn ta là đặc công đến từ tương lai.

Bởi vì quả thật hắn ta biết một vài chuyện ở thế kỷ 21.

Bài hát của Lưu Đức Hoa.

Hệ thống an toàn hoàn hảo.

Kiến trúc phong cách Gothic...

Hắn ta nói hắn ta từng được cao nhân chỉ điểm.

Có thể cao nhân đó chính là bản thân hắn ta chăng?

Cũng không phải không có khả năng này.

Lần này Như Ý phải thăm dò hắn ta thử xem sao!

"Hắn ta không biết thẩm mỹ viện, có thể hắn thật sự không phải là đặc công đến từ tương lai, cũng có thể mình nghĩ nhiều quá rồi." Như Ý thầm nghĩ.

Mộ Dung Tinh Thần cười khổ rồi lắc đầu: "Ta đã nói kiến thức của ta hạn hẹp từ lâu rồi, cô nói cho ta biết thẩm mỹ viện là gì đi!"

Như Ý cười đáp: "Đó là nơi khiến cho phụ nữ trở nên xinh đẹp hơn! Có điều, nếu muốn phụ nữ xinh đẹp hơn thì phải nhất định phải có đá khảo nghiệm tư chất mới được!"

"Hả? Đá khảo nghiệm tư chất có thể khiến phụ nữ xinh đẹp hơn à? Ta chỉ nghe nói đá khảo nghiệm tư chất có thể kiểm tra thiên phú võ công của một người thôi!" Mộ Dung Tinh Thần bất ngờ vô cùng.

Như Ý thầm nghĩ: "Thảo nào hắn ta lại kinh ngạc, có lẽ bất cứ ai cũng sẽ kinh ngạc như vậy!"

Thật ra thứ được gọi là đá khảo nghiệm tư chất trong thế giới này đã có tên khoa học ở thế kỷ 21.

Kính lục phân!

Hơn nữa, có thể chắc chắn rằng đây là kính lục phân tự nhiên!

Nhắc đến kính lục phân không thể không nhắc đến kính tứ phân.

Tác dụng trực tiếp là tách ánh sáng đơn sắc thành quang phổ.

Ống kính tứ phân không bị khiếm khuyết có thể tách hoặc tổng hợp ánh sáng mặt trời thành bất kỳ chùm sáng nào.

Hơn nữa có thể thay đổi độ mạnh yếu và góc độ của các chùm sáng thông qua tính toán khoa học...

Từng có một đứa bé...

Giơ viên bi về ánh sáng mặt trời.

Cậu bé ấy nhìn ra các tia sáng đủ màu sắc từ các góc độ và khoảng cách khác nhau.

Đây là nguyên lý đơn giản nhất của phân quang.

Mà ống kính tứ phân mang lại hiệu quả phân quang chính xác nhất.

Ánh sáng ban ngày có chứa bảy loại màu sắc có thể nhìn thấy được và một số loại ánh sáng không thể nhìn thấy như tia tử ngoại, tia hồng ngoại, vi ba, sóng ngắn, tia X

Ống kính tử phân có thể tách hoặc gộp những ánh sáng này lại một cách đơn giản.

Còn kính lục phân càng cho ra hiệu quả chính xác hơn nữa, nó là một thiết bị thần kỳ mà khoa học còn chưa giải thích và chế tạo dược.

Kính lục phân còn chính xác, tỉ mỉ hơn cả kính tứ phân, hơn nữa còn có thể phân tách ra trong hơn!

Một nhà khoa học nghiên cứu ra kính lục phân có kỹ thuật tiên tiến đã phân tích rằng, kính lục phân có thể phân tách ra các ánh sáng màu tím nhạt mà mắt thường không nhìn thấy được, gọi là tia T.

Tia T có thể tác động trực tiếp lên da người, khiến làn da của con người càng căng mịn, có tính đàn hồi và có thể tiêu trừ hết các màu sắc hỗn tạp trên da.

Mọi người đều biết có thể nhìn thấy bảy loại màu sắc trong ánh mặt trời.

Lúc cầu vồng xuất hiện có thể nhìn thấy bảy màu sắc đó!

Thật ra cầu vồng xuất hiện là vì hơi nước hình thành lăng kính cực lớn trên bầu trời...Phân tách thành bảy màu sắc mà thôi.

Tại sao rõ ràng có bảy loại màu sắc nhưng con người lại không nhìn thấy cơ chứ?

Ban đầu các nhà khoa học còn nghĩ bảy loại màu sắc triệt tiêu lẫn nhau.

Sau đó mới phát hiện hóa ra trong ánh sáng mặt trời có chứa tia T mà các thiết bị khoa học rất khó phát hiện.

Tia T có thể tiêu diệt tất các màu sắc khác.

Bởi vậy mắt thường con người mới có thể nhìn thấy ánh sáng mặt trời thuần khiết, không có lẫn chút màu sắc nào khác.

Ai cũng biết phơi nắng rất có ích, nhưng mỗi người, đặc biệt là phụ nữ lại sợ phơi nắng nhiều sẽ bị đen da.

Kẻ đầu sỏ làm con người đen da là tia tử ngoại và một ít ánh sáng có màu sắc khác.

Nếu như có thể phân tách tia tử ngoại và các tia sáng khác trong ánh mặt trời có thể làm con người khỏe mạnh hơn, làn da hồng hào hơn, bóng bẩy hơn...

Cộng thêm việc tia T có thể làm trắng da rất hiệu quả...

Kính lục phân tự nhiên là một vũ khí làm trắng sáng đẹp đẽ tốt hơn bất kỳ món mỹ phẩm nào.

Gần như ai ai ở thế kỷ 21 đều biết thường thức này.

Kết quả nghiên cứu kính lục phân, mặc dù người bình thường không biết nhưng nếu là đặc công chắc chắn sẽ biết bí mật trong bài nghiên cứu chưa được công bố này!

Mộ Dung Tinh Thần lại không hay biết gì cả?

Nhưng mà, trông dáng vẻ ngạc nhiên tột bậc của hắn ta không giống giả vờ một chút nào!

Không biết thẩm mỹ viện là gì?

Cũng chưa từng nghe nhắc đến kính lục phân?

Mộ Dung Tinh Thần này không thể nào là đặc công ở tương lai được.

Như Ý cũng xem như yên lòng.

Nhưng cô vẫn còn thấy băn khoăn.

Cô cứ thăm dò hắn hết lần này đến lần khác như vậy dường như không được trượng nghĩa với bạn bè cho lắm.

May mà, hắn cũng không biế đây là thăm dò...

Tâm trạng Như Ý bình thường trở lại rồi nói tiếp: "Ngươi đừng quan tâm thẩm mỹ viện là gì, bí mật đá khảo nghiệm tư chất đó là gì nữa! Nói tóm lại ngươi có cho ta mượn đá khảo nghiệm tư chất đó một thời gian không? Nếu như ngươi không quyết định được thì mau chóng nói cho ta biết chủ nhân của đá khảo nghiệm tư chất là ai, tự ta đi nói chuyện với y!"

Mộ Dung Tinh Thần tiếc nuối nói: "Năm đó phủ thừa tướng đặt mua viên đá khảo nghiệm tư chất này, sau đó ông ta chưa kịp trả tiền nữa đã bị tiêu diệt! Viên đá khảo nghiệm tư chất này đã được chủ nhân của nó mang về rồi!"

Như Ý hỏi tiếp: "Chủ nhân của nó là ai?"

Mộ Dung Tinh Thần bảo: "Việc này...Tịch Mịch Yên Vũ lâu tuyệt đối không thể tiết lộ thân phận và tin tức của khách hàng!"

Như Ý bảo: "Vậy ngươi đi mượn giùm ta được không? Chỉ cần một tháng thôi là được rồi!"

Mộ Dung Tinh Thần khó xử nhíu mày, gương mặt tuấn tú trong trẻo như đứa trẻ ấy đong đầy vẻ lúng túng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất