Cùng Nhân Dân Vũ Trụ Trồng Rau Nuôi Gà

Chương 54

Chương 54
Tống Hân Nhiên thoát live rồi mà vẫn còn cảm giác như mình đang nằm mơ.
Mới mấy phút trước thôi, cậu nhóc đã một mình hoàn thành lần phát trực tiếp đầu tiên trong game. Không quá sợ sệt, cũng không lo lắng hậu quả khi mình live hỏng, còn suôn sẻ thuận lợi live từ đầu đến cuối.
Khán giả xem live cũng vô cùng thân thiện, không vì đồ ăn cậu nhóc làm quá đơn giản mà ghét bỏ, cũng không giống như lúc cậu nhóc livestream trong những game khác, luôn mắng cậu nhóc là đồ gà, trái lại còn rất nể mặt, xem trọn vẹn buổi phát sóng từ đầu đến cuối, còn đưa tặng không ít quà donate cho mình. Ngay cả mấy fan đại gia quen mặt của Tống Hân Nhiên cũng đưa tặng phật nhảy tường nhiều hơn bình thường mấy lần.
⸺⸺Cứ cách một lúc, cậu nhóc lại phải cảm ơn quà tặng của bọn họ một lần.
Đây là một lần livsetream mang đến trải nghiệm không gì sánh bằng.
Tống Hân Nhiên ngồi trên ghế tựa bằng gỗ, lấy lại sức lực, vô thức cầm nửa quả dưa chuột trên bàn lên gặm, yên lặng nhai một lúc lâu. Nước dưa chuột nhẹ nhàng thanh mát tràn vào trong khoang miệng, trái tim nhỏ đang đập bình bịch của cậu nhóc cuối cùng cũng yên tĩnh lại.
Chờ gặm hết nửa quả dưa chuột, Tống Hân Nhiên rốt cuộc cũng nhớ ra mình phải đi kiểm tra xem thu nhập từ lần phát sóng này của mình, vì thể thuần thục mở phần thông báo thu nhập ở phía sau ra, ấn vào xem. Cột thu nhập hiển thị một chuỗi số dài, đơn vị, chục, trăm, nghìn, chục nghìn, trăm nghìn, còn bắt đầu bằng số 8 nữa chứ.
Hai mắt Tống Hân Nhiên lập tức trợn to, trên mặt đều là vẻ không thể tin nổi, chỉ livestream có độ một tiếng, thế mà mình lại có thể kiếm được nhiều như vậy? ? Chỗ này trừ đi phần hoa hồng phải chia cho công ty nền tảng phát sóng trực tiếp, cùng 5% phí sử dụng hình ảnh trong game cho thầy xong, nhóc vẫn có thể lấy được rất nhiều, so với ngày trước livestream cả tháng còn nhiều hơn!
Vừa nín thở, Tống Hân Nhiên vừa tự véo mình một cái...
Không được, nhóc phải nhanh chóng tìm người chia sẻ tin tức chấn động này mới được! Đúng rồi, còn phải trả lại tiền quà tặng donate cho thầy nữa, tháng trước Tống Hân Nhiên còn thấy thầy tiết kiệm hết cái này đến cái kia, không nỡ bỏ tiền ra mua gì, thế mà hôm nay lại ném nhiều phật nhảy tường trong livestream cho mình như vậy, nhất định là vì muốn cổ vũ cho nhóc!
Tống Hân Nhiên cảm thấy thầy đối với nhóc thực sự quá tốt, rõ ràng bản thân không có tiền, thế mà còn muốn cho nhóc nhiều quà như vậy...
Cậu nhóc ném đầu dưa chuột đi, không thèm nhìn lại, lập tức chạy ra khỏi nhà.
Đúng lúc Bạch Lê vẫn còn ở nhà, Tống Hân Nhiên nói liến thoáng, chia sẻ tin tức tốt này lại cho Bạch Lê, thành công nhận được sự cổ vũ của thầy, mãi đến khi đi ra khỏi nhà Bạch Lê, cậu nhóc mới mơ mơ màng màng cảm thấy là, sao vừa nãy trông vẻ mặt thầy cứ quái quái, giống như đang cố nhịn cười vậy?
Hơn nữa, cậu nhóc muốn trả tiền quà donate lại cho thầy, thầy cũng bảo không cần, nói xem như quà chúc mừng lần đầu cậu nhóc livestream ở trong game.
Với lại, sao thầy lại hỏi có phải ở nhà, trên nhóc có bốn anh chị nữa hay không, nghe nhóc bảo đúng xong lại càng cười một cách thâm sâu khó dò hơn vậy?
Tiếc là thầy logout mất rồi, cậu nhóc không thể quay lại hỏi được.
Niềm vui mới được chia sẻ một nửa, Tống Hân Nhiên vẫn còn rất hào hứng, cũng logout luôn, nhóc muốn gọi video kể với người nhà.
"Ba! Mẹ! Anh ơi chị ơi, em livestream xong rồi nè, mọi người có tới xem không? Con kể cho mọi người nghe nhé, lần này con livestream phải nói là siêu ⸺⸺ thành ⸺⸺ công!" Video call vừa mới có người nhận, Tống Hân Nhiên đã lớn tiếng khoe ra chiến công của mình, dáng vẻ muốn được khen ngợi.
Sáu người nhà họ Tống cũng vừa mới từ phòng mình đi ra, đang tiếc nuối nói về việc vừa rồi mình không được ăn hạt ngô sống, lại nhận được cuộc gọi video của con trai/em trai nhà mình. Lúc này bọn họ đều ghé đầu, nhìn cậu nhóc má bánh bao ở bên kia vui mừng hớn hở chia sẻ thành tích của mình, trên mặt đều mang ý cười, dồn dập cổ vũ động viên cho đứa nhỏ, còn tranh thủ hỏi dò Tống Hân Nhiên, xem có thể nói trước nội dung phát sóng trực tiếp ngày mai cho họ được không.
Không may, đứa nhỏ trước nay đều có sao nói vậy trước mặt người nhà, lần này đã học được cách giữ bí mật, mặc kệ bọn họ hỏi tới hỏi lui thế nào, nhóc cũng chỉ có đúng một câu trả lời duy nhất, đó chính là "Ngay mai mọi người sẽ biết". Không còn cách nào, sáu người nhà họ Tống chỉ có thể từ bỏ.
"Đúng rồi, ba mẹ, nick xem livestream của mọi người là gì vậy, nói cho con biết đi, đến lúc đó con còn nhận ra mọi người!"
Lần này thì hay rồi, sáu người nhà họ Tống đồng loạt á khẩu, nhân lúc Tống Hân Nhiên không để ý thì nhanh chóng trao đổi bằng mắt với nhau.
- Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, phải nói nick clone của mình cho em trai biết hả?
- Nói làm sao được? Chúng ta ở trong phòng phát trực tiếp của thằng bé lâu vậy rồi, nếu để thằng bé biết, sợ là sẽ giận chuyện chúng ta gạt nó đó?
- Nhưng cục cưng hỏi chúng ta là ai rồi, không nói có phải không ổn lắm không...
- Ừm... Hôm nay đừng nói vội, chờ ngày kia đến chỗ thằng bé gặp mặt rồi nói sau vậy, như vậy có gì cũng dễ dỗ hơn.
Vì thế ba Tống làm đại diện phát ngôn cho cả nhà, thay mặt tất cả từ chối yêu cầu của Tống Hân Nhiên: "Cái này, cục cưng à, cả nhà chỉ muốn ở trong phòng livestream yên lặng ủng hộ cho con thôi, con không cần để ý cả nhà có ở đó hay không, tên nick của người trong nhà cũng là lấy bừa, ba còn không thể nhớ mình đang dùng nick gì đây này, cho nên tạm thời không nói cho con biết được."
Tống Hân Nhiên tuyệt đối không nghĩ đến việc, người nhà yêu dấu của cậu nhóc sẽ nói dối mình về mấy chuyện nhỏ nhặt này, nghe ba Tống nói vậy, cậu nhóc tin luôn là họ đã quên mất nick, xoa xoa hai má nói một câu "Được rồi ạ" xong là bỏ qua chủ đề này luôn.
Sau đó, người một nhà lại trò chuyện một lúc, xác nhận thời gian cụ thể sẽ gặp mặt vào ngày kia, rồi mới kết thúc cuộc gọi.
Sau khi tắt máy, người nhà họ Tống không hẹn mà cùng lén đi lập một nick clone trong phòng phát sóng trực tiếp. Ừ, nick chính có nhiệm vũ khuyến khích động viên, nick phụ thì phụ trách khen ngợi thổi phồng!
*
Tống Hân Nhiên tắt live chưa được bao lâu, lần livestream thứ hai của Mạc Tụng đã bắt đầu. Lần này thời gian live không dài, y ra khỏi nhà thì lập tức đi thẳng về phía rừng rậm, đầu tiên là ở bìa rừng đào hơn nửa giờ, thành công tìm được năm hạt giống hoa, sau đó lại đi tới một mỏ quặng ở sâu hơn.
Y vốn định nhân cơ hội này thu thập một lượt quặng mỏ và các vật liệu khác, kết quả vì trời quá tối, trong hầm mỏ đen thùi, đưa tay ra không thấy nổi năm ngón, y lại không có công cụ chiếu sáng, chỉ có thể tiếc nuối dẫn khán giả xem live đi một lượt cho biết đường, rồi quay trở về.
Sắc trời trong game không giống như ngoài hiện thực, trời tối một cái là sẽ đen sầm, mà vẫn có ánh sáng nhẹ như lúc chạng vạng, tuy không ảnh hưởng đến hoạt động của người chơi, nhưng tất cả mọi người đều đã có thói quen, sau khi trời tối sẽ không ra ngoài nữa.
Lúc đi ngang qua bờ sông, Mạc Tụng từ xa liếc mắt nhìn điểm câu cá, sau khi nhìn thấy một bóng ngươi quen thuộc thì cười "Khà khà" một tiếng, chỉnh ống kính hướng về phía điểm câu cá.
"Ha ha, có thấy người chơi đang câu cá bên kia không? Tôi phát hiện anh đại [Yêu Tinh] đang ở đó, đúng, mọi người đoán không sai đâu, anh ta chính là chiến sĩ hệ nạp tiền nổi tiếng nhất trên diễn đàn đấy... Nhưng giờ tôi không đến chỗ anh ta bắt chuyện đâu, chờ khi nào có dịp, tôi đi hỏi thử xem anh đại có thể nhận phỏng vấn không đã!" Mạc Tụng vừa trả lời câu hỏi của khán giả, vừa đi về phía cửa thôn.
Cười cười nói nói như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, chẳng mấy chốc, y đã đến trước mặt trưởng thôn. Nộp sáu hạt giống hoa mà mình vất vả lắm mới đào được cho đối phương xong, Mạc Tụng nhìn không được nở một nụ cười đau thương của nhân dân lao động: "Được rồi, tôi cũng coi như vì nhà ở của trưởng thôn mà cống hiến một phần sức lực, nhiều vật liệu như vậy, không biết có phải chờ đến tháng sau mới dựng xong nhà không nữa. Nếu tháng sau game lại tiếp tục cập nhật tiêu chuẩn đăng nhập, mọi người nhất định phải cố gắng hơn đấy, có khi may mắn còn được xem khánh thành nhà trưởng thôn ấy chứ..."
Lời còn chưa nói hết, khán giả phẫn nộ mà không có nhiều tiền lập tức ném ra một đống quà donate giá rẻ nhất – Đậu phụ thối.
"Biết rồi biết rồi, nói đủ chưa hả? Là tôi không muốn lấy được tiêu chuẩn chơi game sao? Rõ ràng là vì không thể tranh nổi!"
"Nhắc đến chuyện này tôi là lại thấy tức, tôi nghi mấy người cướp slot hôm đó mở tự động, chơi ăn gian, tiếc là không có chứng cứ QAQ!"
"U hu hu, tôi cũng muốn trồng rau nuôi gà, tôi cũng muốn chơi thu thập, tôi cũng muốn được đào mỏ, quan trọng hơn là tôi muốn được ăn ngon! Van xin người thiết kế mau nâng cấp thiết bị đi!"
Mạc Tụng không nhịn được lau một vệt mồ hôi vì Bạch Lê, thiết bị tạo game giả lập của cậu ấy mới nâng cấp được có mấy ngày chứ, sao nhanh thế đã có người thúc giục rồi, người thiết kế phỏng chừng còn chưa góp đủ tiền đâu...
Nghĩ một chốc, y nhanh chóng lái sang chủ đề khác: "A, tôi nhớ sau khi cập nhật, game còn thêm hệ thống Chăn nuôi vào nữa, tôi còn chưa chơi thử đâu, đi tìm trưởng thôn hỏi thăm nhờ hướng dẫn trước đã!"
Trò chuyện một hồi, trưởng thôn như thường kệ đưa cho cho Mạc Tụng ba sự lựa chọn. Mạc Tụng còn chưa kịp phân vân, thì khán giả đã tranh cãi rùm beng trên khu bình luận rồi.
"Chơi nhau rồi, người mắc chứng sợ lựa chọn lại bắt đầu thấy đau khổ, không thì streamer tùy tiện chọn một loại đi?"
"Sao có thể chọn bừa được, streamer nhanh hỏi trưởng thôn xem loại nào dùng để dựng chuồng gà là khó nhất, cái nào khó chúng ta chọn cái đó!"
"Ha ha, tôi thì thấy dùng rơm rạ thôi là được mà, gạch với gỗ tấm, tôi thực sự không tưởng tượng ra, dùng chúng nó dựng chuồng gà thì sẽ trông như thế nào!"
"Không được, nhất định phải chọn cái khó xơi nhất!"
Cuối cùng, Mạc Tụng mơ mơ hồ hồ, thật sự nghe theo ý kiến của số đông khán giả, chọn loại vật liệu khó nhất là gỗ tấm.
Chờ ôm đống vật liệu này về đến nhà, đặt ở góc sân xong, Mạc Tụng mới như tỉnh giấc chiêm bao, cảm xúc hối hận trào dâng như nước lũ, y quên luôn việc mình vẫn còn đang livestream, đánh mạnh lên mu bàn tay mình một cái.
Cho mày đi nhận vật liệu này! Đáng đời, Giờ thì hay rồi, gỗ tấm thì làm ổ gà kiểu gì được, trực tiếp dùng đinh đóng chúng nó lại với nhau có được không?
Mạc Tụng cầm từng tấm từng tấm gỗ lên, vặn vẹo ráp trái ráp phải thử một hồi mà vẫn không nghĩ ra cách nào để giải quyết, vì thế chột dạ nói với khán giả đang xem live, chuyện ổ gà để ngày mai lại tính sau. Chờ sáng mai, y đi tìm người chơi khác học hỏi kinh nghiệm một chút.
"Tôi đã tưởng tượng ra đủ những thể loại chuồng gà không giống ai của người chơi khác rồi, chuyện thú vị như vậy, streamer đừng bỏ bọn này lại, đến lúc đó cùng nhau đi xem đi!"
"Ha ha ha, hi vọng có người có thể làm ra một cái chuồng gà bình thường, đừng có dốt nát như streamer, bùm bùm cạch cạch một hồi mà vẫn là một đống gỗ tấm."
"Mấy người làm sao thế hả? Chắc gì đã tại streamer dốt? Streamer, tôi nói với ông này, ông logout xong thì lên mạng vũ trụ tìm xem có hình chuồng gà nào không đi, nói không chừng ảnh chuồng gà từ thời Trái Đất cổ vẫn còn đấy, đến lúc đó ông bắt chước theo đó mà làm, như vậy sẽ không bị người ta nói là đần nữa, đúng là đồ ngốc."
Mạc Tụng: ......? ? ?
Hết đần lại đến ngốc, mấy người thực sự không phải anti-fan hả?
Thấy thời gian livestream đã hòm hòm rồi, Mạc Tụng vội vã hẹn với khán giả ngày mai sẽ đi tìm người học dựng chuồng gà, rồi lập tức tắt live. Y sợ mình mà còn không thoát nhanh, tính tình tốt mấy ngày nay nuôi ra sẽ thành toi công.
Thoát live rồi, Mạc Tụng quăng chồng gỗ tấm kia ra phía sau, trực tiếp ra khỏi sân, chạy về phía nhà Bạch Lê, y còn chưa kịp gặp mặt để cảm ơn anh đại Bạch Lê đây!
Nhưng lần này đã định trước là y sẽ vồ hụt. Bạch Lê không có ở nhà, hoặc nên nói cậu không online. Mạc Tụng thất vọng cúi thấp đầu, đang định về nhà thu hoạch hoa màu đã chín trong ruộng thì lại thấy anh trai mình cùng hai ông bạn thân đang đi tới.
"Ê này, em giai, sao không đi livestream đi, chạy đến nhà [Lê Bạch] làm gì đấy?" Mạc Trúc vừa tới, lập tức khoác vai ông em nhà mình, hiếu kỳ hỏi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất