Chương sau sẽ có điều bất ngờ đó, với cả 3 người luôn. Biết là gì không?
Bí mật đó~~~
Mà chương này tác viết nhanh nè cỡ 2300 chữ. Tác viết được là do con hàng xóm mắc đi đá banh với mấy thằng hàng xóm, nó để tác rảnh 4 tiếng liên tục nên mới có thời gian viết nè.
Có ai phù hộ cho mai đừng mưa để con hàng xóm đi đá banh để tác viết chương mới đi.
____ Pov Alice ____
Tôi đã trở thành học trò mới của Nico-chin và Rei-chin, mặc dù họ đã từng tấn công cha nhưng chắc họ cũng có lí do riêng.
Tôi cứ tưởng anh ấy sẽ dạy tôi như những gia sư bình thường nhưng tôi đã lầm.
Ngày đầu tiên, Rei-chin quẳng cho tôi một thanh kiếm và nói.
"Đánh với anh thử nào"-Rei
Cái gì vậy, tôi đã bao giờ cầm kiếm đâu, tất cả những gì tôi học được là phép thuật và lí thuyết.
"Đừng nói là tiểu thư chưa bao giờ đánh nhau nhé"-Rei
Rei-chin nói bằng giọng giễu cợt, có lẽ con người anh ấy thích đùa giỡn người khác.
Tôi thấy hơi kích động bởi vì chưa từng có ai gọi tôi là tiểu thư với giọng như thế.
Tôi cầm thanh kiếm, lao vào Rei-chin, tôi không biết sử dụng nó như thế nào nên tôi chỉ chém thẳng vào Rei-chin.
Anh ấy lách sang một bên, né đòn tấn công của tôi cực kì dễ dàng.
Anh ấy dùng tay chặt mạnh vào cổ tay tôi, tôi đau đớn, thả thanh kiếm ra.
Anh ấy chuẩn bị dùng chân đá tôi thì đột nhiên có hai cái bóng cản chân anh ấy lại.
Hai cái bóng đó là El-chin và Kai-chin.
Từ bao giờ họ đã ở đây, lúc nãy họ đang đứng ở sát bên, cách chúng tôi 5m để quan sát mà.
"Rei-san anh đừng làm chuyện quá đáng như thế"-El
"Dù lời thề đã cho phép anh tập luyện với Alice-nee thì anh cũng không nên ra tay mạnh như thế chứ"-Kai
"Có nan ắt có quả, nếu Alice-chan không chịu cực khổ một chút thì làm sao mà mạnh hơn được"-Rei
"Nhưng..."-El
"El-chin, Kai-chin tớ chịu được, đây là cách tốt nhất để mạnh hơn, cứ để tớ như vậy đi"-Alice
"Đó hai nhóc thấy chưa, cứ bình tĩnh, chính Alice-chan cũng tình nguyện mà"-Rei
"Uhm...nhưng nếu có gì quá trớn em sẽ ngăn anh lại"-El
"Em cũng vậy"-Kai
"Chắc không đó, có nhớ là lần trước ai đã thảm bại trước ai không"-Rei
"Dù bại em vẫn sẽ ngăn anh lại"-El
"Vì Alice-nee là bạn của bọn em"-Kai
"Cảm ơn hai cậu"-Alice
"Đừng vòng vo nữa, chúng ta tiếp tục chứ Alice-chan"-Rei
"Vâng"-Alice
Và cứ như thế, tôi đã bị Rei-chin hành lên hành xuống đến trưa.
Phải nói là anh ấy không biết thương hoa tiếc ngọc là gì.
Mỗi đòn anh ấy đánh vào người tôi đau điến, nó như là cho dây thần kinh của tôi như tê liệt, tôi không thể kiểm soát được cơ thể của mình trong phút chốc.
Người này...sẽ là thầy của tôi trong nhiều năm tới ư.
"Alice-chan cậu có sao không, đau chỗ nào nói tớ nghe đi"-El
"Không sao cả...chắc vậy, Rei-chin mạnh tay thật đấy."-Alice
"Anh ấy đúng là không biết nương tay mà, ai lại đánh con gái bầm dập tới mức này chứ"-El
"Rei-nii hành chị gần bằng lúc bọn em tập luyện với anh ấy luôn rồi"-Kai
"Huh...hai cậu mạnh như thế mà Rei-chin đánh các cậu bầm dập hơn cả mình ư"-Alice
"Phải, nếu là Nico-chin thì anh ấy sẽ không đánh bọn tớ như thế nhưng..."-El
"Rei-nii rất là nghiêm khắc, đã đánh là đánh tới cùng"-Kai
Có người thầy nào mà lại đánh học trò như thế không.
Tôi cảm thấy Rei-chin có đúng là một người tốt hay không.
"El-chan, giúp anh chữa thương cho Alice-chan nào."-Rei
"Vâng ,...mang đến phức lành [Hồi phục]"-El
Tôi nhớ [Hồi phục] là một phép trung cấp mà phải không, El-chin có thể sử dụng được phép trung cấp hệ Quang á, đã thế câu chú còn được rút ngắn nữa.
Rei-chin cũng dùng phép đó nhưng cậu chú chỉ vỏn vẹn 3 chữ.
Theo như cha nói thì câu chú giúp cho tinh linh tập hợp được nguyên tố dễ hơn để thực hiện được phép thuật, việc rút ngắn câu chú thì rất tốt, chứng tỏ tinh linh đã tập hợp nguyên tố rất giỏi rồi, còn nếu vô niệm thì tinh linh đó có lẽ đã rất tin tưởng và rất giỏi trong việc tập hợp nguyên tố.
Tinh linh mạnh hay yếu một phần là nhờ vào người mà nó bám theo, ma lực và sự tin tưởng là cốt lõi để phát triển một tinh linh.
Tức là khi vô niệm, tinh linh đó đã rất tin tưởng và yêu quý bạn.
Cơ thể của sinh vật có thể tự dẫn dụ nguyên tố mà không cần đến sự giúp đỡ của tinh linh, nhưng nó làm việc rất chậm, không bằng một góc của tinh linh.
Nên chính bản thân người sử dụng phép thuật và ma thuật cũng là nhân tố quyết định đó.
"Xong rồi, nhưng phép của tớ không chữa trị được như của anh Nico xin lỗi."-El
"Cái gì, phép trung cấp mà cậu vô niệm thì cậu đã siêu lắm rồi...mà khoan cậu nói là Nico-chin giỏi hơn cả cậu á"-Alice
"Phải, anh ấy có thể vô niệm 2 phép cao cấp liên tục và tớ còn chưa biết được giới hạn của anh ấy, hình như anh ấy có thể sử dụng được 7 nguyên tố đó"-El
"Ừm...7 nguyên tố...cái gì"-Alice
"Cậu có cần phải la lớn như thế không"-El
El-chin bịt tai trong khi nói với tôi.
"Tớ xin lỗi, nhưng bất ngờ thật đó"-Alice
"Bất ngờ cái gì, cậu ta đã trải qua rất nhiều chuyện để đạt được sức mạnh ấy thì nó xứng đáng thôi."-Rei
Rei-chin đứng lên phủi bụi trên quần áo anh nói.
Sau đó anh ấy đỡ tôi đứng dậy, đưa tay ra.
"[Tẩy rửa]"-Rei
Nếu tôi nhớ không lầm thì nó là phép làm sạch quần áo và cơ thể, anh ấy có thể làm nó à.
Khoan, sao tự dưng Rei-chin dịu dàng thế, không lẽ đây cũng là một phần của bài huấn luyện.
"Đừng có làm cái mặt đó, giờ chúng ta tạm nghỉ, anh sẽ đi làm bữa trưa."-Rei
Rei-chin sẽ dừng bài huấn luyện địa ngục đó lại...may quá, tôi cứ nghĩ là mình sẽ bị hành xác tiếp nữa.
Mà khoan, bữa trưa anh ấy sẽ nấu á, Rei-chin biết nấu ăn à.
---------chuyển cảnh-------
Không thể tin được, một người bạo lực, ngang ngược lúc nãy giờ đang ở trong bếp cầm chảo xào đồ ăn.
Ngay cả Kai-chin cũng vào giúp.
Từ khi nào con trai biết nấu ăn trong khi con gái lại ngồi nhìn cơ chứ.
Họ đã hoàn thành xong bữa trưa lúc nào không hay.
Mùi thơm bốc lên kích thích vị giác của tôi.
"Nào, ăn thử đi, nếu ăn hết thì vẫn còn nhiều"-Rei
Vẫn là chất giọng đó nhưng có vẻ nó đã đáng tin hơn.
Tôi cầm nĩa, lấy một ít đồ xào, vừa bỏ vào miệng, hương thơm vừa ngọt vừa mặn lan tỏa khắp miệng.
Tôi không kiềm chế được mình nữa, tôi cứ ăn ăn rồi khi tôi nhận ra, phần cơm của tô đã hết mất rồi.
"Thấy sao, em có thể nhìn anh bằng con mắt khác được rồi chứ"-Rei
"Đồ ăn rất ngon...và làm sao mà anh biết được"-Alice
Đúng vậy, tôi đã từng nhìn anh bằng con mắt ganh ghét, khó chịu nhưng tại sao anh biết.
"Tất nhiên rồi, em nghĩ anh là ai, anh đã từng một thời là một sát thủ lừng danh đó."-Rei
"Em xin lỗi vì đã nghĩ về anh bằng con mắt đó"-Alice
"Anh không giận đâu, nhiều người cũng đã từng làm vậy"-Rei
Thật là may quá, anh ấy không giận...nhưng lúc nãy anh ấy nói anh ấy là sát thủ.
Sát thủ không đi giết người mà ở đây là gia sư á...Con người của anh ấy thật là kì lạ.
"Có ai muốn ăn thêm một chén nữa không"-Rei
"Em."-ba nhóc
Tôi, El-chin và Kai-chin cùng nhau đưa chén cho anh ấy, có vẻ chúng tôi khá là đồng tâm.
Sau bữa ăn, chúng tôi tiếp tục tập luyện nhưng lần này có chút khác biệt.
"Alice-chan lấy tạm cái này xài đi."-Rei
Rei-chin ném cho tôi một thanh kiếm ngắn dài khoảng 30cm.
"Rồi đeo cái này vào nữa"-Rei
Sau đó anh ấy ném thêm cho tôi 4 cái vòng.
"Alice-chan, tớ khuyên cậu nên giữ thanh kiếm đó trên tay trước khi cậu đeo vòng vào."-El
El-chin nói với khuôn mặt rất lo lắng, tại sao vậy.
Tôi làm theo lời của El-chin, lúc cầm thanh kiếm lên, cơ thể tôi bỗng nhẹ bỗng, tôi có thể thấy cử động của mọi thứ xung quanh rõ ràng hơn bình thường.
Rồi tôi mấy đeo cái vòng vào, tôi hình như trở lại bình thường.
"Rei-chin cái này là sao ạ"-Alice
"Thanh đoản kiếm này giúp cho mọi chỉ số của em nâng lên gấp đôi, còn mấy cái vòng có khả năng kìm hãm em lại. Như thế thì sau này em có thể học hỏi mọi thứ nhanh gấp đôi người bình thường."-Rei
"Cái gì thế này? Thứ này thực sự tồn tại sao?"-Alice
"Tất nhiên là có, El-chan và Kai-chan cũng có đeo chúng chứ bộ"-Rei
Tôi quay sang hai người đang định chạy trốn ở đằng sau.
Không lẽ họ không muốn để tôi biết à? Họ sợ tôi mặc cảm chỉ vì mình yếu sao?
Không đâu, chính tôi còn biết mình yếu kém đến chừng nào.
"Hai cậu có đeo nó thật à? Đưa tớ xem đi, tất cả những gì cậu đeo ấy"-Alice
"Alice-chan, cậu không giận à"-El
"Không đâu, tớ hiểu rõ mình rất yếu kém vì thế tớ không giận đâu"-Alice
"Alice-nee, chị đúng là người tốt mà"-Kai
"Rồi rồi, cho tớ xem được không"-Alice
Rồi hai người họ đưa ra 4 cái vòng giống hệt tôi, rồi lấy thêm một cái vòng cổ nữa.
"Cái vòng cổ đó kìm hãm sức mạnh của hai nhóc đó xuống gấp 10 lần, nhóc ráng mà theo kịp đi."-Rei
"Vâng"-Alice
Tôi sẽ không thua họ đâu, rồi tôi sẽ mạnh bằng họ thôi.
Thế là buổi huấn luyện địa ngục bắt đầu.
____ Pov main ____
"Alice lại đây một chút"
Rei cuối cùng cũng chịu đổi chỗ với tôi, giờ là gần đến bữa tối cuộc huấn luyện cũng kết thúc.
Tôi bảo Alice lại với tôi một chút, cô bé giờ hơi..."tàn tạ"
Rei hành cô bé quá mà.
Giờ Alice còn đứng được là may lắm rồi.
"[Hồi phục toàn phần] [Tẩy rửa]"
Tôi liên tiếp thi triển hai loại phép thuật lên Alice, cô bé giờ thì lành lặng và sạch sẽ như vừa tắm xong.
"Cảm ơn..."-Alice
"Anh là Nico không phải Rei"
"Cảm ơn Nico-chin, và làm sao anh có thể thi triển phép thuật cao cấp mà không cần niệm chú vậy, còn trong khi Rei-chin phải niệm ít nhất 3 chữ với phép thuật trung cấp"-Alice
Cô bé thích học hỏi thật đó chứ, tôi tự hỏi cô bé trốn học ngày đó đâu rồi,
"Đó là do tinh linh kí khế ước với anh ghét Rei nên họ không cho anh ấy tí nguyên tố nào, mà nếu có cho thì chỉ cho một tí, phần còn lại hắn ta phải tự tập trung nguyên tố."
"Anh kí khế ước với tinh linh"-Alice
"Đúng vậy"
"Anh có thể thấy chúng ư"-Alice
"Phải"
"Anh...anh...thôi thời gian còn nhiều sau này em sẽ hỏi tiếp, hôm nay não bộ em quá tải rồi"-Alice
Ahaha...đến Alice còn không chịu nổi nữa mà.
Tôi đến chỗ của Albert chào tạm biệt rồi đi về với hai nhóc.
Biết tôi tìm thấy Albert ở đâu không? Anh ta đang đánh bài với lính gác cổng và một số người lính khác ở phòng ăn chung đấy, còn hai hộ vệ của anh ta thì đang bù đầu bù cổ với đống công văn và giấy tờ của anh ta.
Đây có thật là lãnh chúa không thế.
Tôi và hai nhóc về đến nhà nghỉ, tôi bảo chúng tắm rửa cho sạch sẽ rồi ăn tối với tôi.
Tôi nấu bữa tối và chờ hai nhóc xuống.
Chúng tôi kết thúc bữa tối rồi đi ngủ sớm.
Hai nhóc không mệt gì cả nhưng tôi lại là người mệt, Rei hoạt động quá nhiều khiến tôi mệt mỏi.
À, có ai nhớ thanh đoản kiếm Rei đưa cho Alice không, nó cũng có công dụng như Shiro và Kuro nhưng nó không biến thành dạng người được.
Lí do là thánh lực tập trung chưa đủ đậm đặc để nó biến thành người.
Giờ hình dạng tốt nhất mà nó có thể biến ra được là một con sói trắng với sọc đỏ trên thân, nó có thể biến lớn hoặc nhỏ đó, mặc dù tôi thấy hình nhỏ nó dễ thương hơn.
Tôi đặt tên nó là Miko và nó là giống cái đó.
(Ảnh minh họa cho dạng bình thường của Miko)
(Ảnh minh họa cho dạng chibi)
Một ngày thật dài.
Ngày mai tôi sẽ nói với Basil và mẹ cô ấy là sẽ chuyển vào dinh thự của Albert ở luôn, lâu lâu sẽ về thăm họ một lần.
Còn trại mồ côi tôi sẽ xin Albert cho hai nhóc đến đó 2 ngày 1 lần.
Nhiều chuyện phải làm quá, để sau đi giờ đi ngủ trước.
Chúc ngủ ngon