Cuộc Sống Hàng Ngày Của Đại Sư Huyền Học

Chương 105: Vô Đề

Chương 105: Vô Đề


Cứ cách một thời gian là Trịnh Diên Khánh sẽ đến thăm họ, mang theo một đống đồ.

Trịnh Diên Khánh cười ôm chặt Nam Minh, lại mắt sắc phát hiện đồng hồ trên tay Nam Minh không còn.

Trịnh Diên Khánh giả vờ vô tình hỏi:

“Ủa, Nam Minh, đồng hồ tôi tặng anh đâu? Hư rồi hả?”

Nam Minh cũng mới phát hiện trên tay trống rỗng:

“Không thể nào, chắc làm rớt ở đâu đó, tôi nhớ rõ sáng nay còn đeo mà!”

Trịnh Diên Khánh thở hắt ra, nhìn Thẩm Uyển dịu dàng như nước đưa một ly trà qua, trong ánh mắt lộ ra chút si mê rồi lập tức giấu đi.

Trịnh Diên Khánh uống một hớp nước trà bình ổn tâm trạng, lại phát hiện túi xách trong tay Thẩm Uyển cũng thay đổi.

Trịnh Diên Khánh thật sự hơi đứng ngồi không yên, ông ta nhìn Thẩm Uyển, khen:

“Túi xách chị dâu mới mua đẹp quá.”

Thẩm Uyển cười tươi:

“Không phải tôi mua, tôi không nỡ mua cái mới đâu. Đây là Nam Nguyên cứ muốn mua cho tôi, dùng tiền con bé làm thuê kiếm được.”

Trịnh Diên Khánh nhủ thầm làm gì có chuyện trùng hợp như vậy, tình cờ rớt đồng hồ, lại tình cờ thay túi xách. Nhưng nhìn Nam Minh và Thẩm Uyển dường như hoàn toàn không biết gì.

Trực giác của Trịnh Diên Khánh rất nhạy bén, ông ta ngồi một lúc cứ cảm thấy tim đập nhanh, sắp có chuyện gì không hay xảy ra, thế là xin phép hai vợ chồng rời đi.

Nam Minh không vui nói:

“Hai hôm trước còn hứa cùng nhau ăn bữa cơm, hay là chọn hôm nay luôn đi, tôi tự mình xuống bếp, hai ta uống một ly.”

Trịnh Diên Khánh từ chối ngay:

“Anh bạn, thật sự không được. Hôm nay tôi có chuyện quan trọng hơn, phải tham gia một cuộc họp, thôi không ở đây nữa, đi trước.”

“Đi à không đi được.”

Một giọng nói truyền đến.

Người đẹp bốc lửa mang theo hai cấp dưới, Nam Nguyên và Cố Khanh theo sau cùng.

Người đẹp bốc lửa nói với Trịnh Diên Khánh:

“Trịnh Diên Khánh, hãy đi với chúng tôi một chuyến.”

Đến gần giờ cơm tối, gần đường Tân Phong khu Vân Thủy, người đi ngang qua phát hiện quán cơm nhỏ ở mặt tiền có đồ ăn ngon, bà chủ đặc biệt xinh đẹp bỗng ngừng buôn bán.

Trong nhà.

Im ắng, không có người ra tiếng trước.

Trịnh Diên Khánh không bị người đẹp bốc lửa mang đi ngay, Nam Minh chắn ở trước mặt ông ta.

Tình huống hiện giờ nếu không nói rõ ràng thì Nam Minh không chịu tin tưởng anh em tốt đi hại mình, không cho phép bọn họ đi bắt người.

Bởi vì trong bộ môn quy định không được tổn thương người bình thường, cho nên không đến lúc bất đắc dĩ thì người đẹp bốc lửa không muốn mạnh bạo.

"Nam Nguyên, chuyện này là sao?” Nam Minh nhìn con gái của mình cùng Cố Khanh đứng sau cùng.

Là Nam Nguyên dẫn người tới, Nam Minh lựa chọn hỏi rõ con gái rốt cuộc có chuyện gì.

Biểu cảm của Nam Minh rất nghiêm túc, bình thường ông hết sức cưng yêu Nam Nguyên, hay gọi là con gái rượu, bây giờ kêu cả tên lẫn họ biểu thị ông hơi tức giận.

Nam Nguyên đi ra.

Từ sau khi đến chỗ này thì Nam Nguyên không nhìn Trịnh Diên Khánh cái nào, cô ấy sợ chính mình không kiềm được tiến lên phía trước đánh Trịnh Diên Khánh, xé nát khuôn mặt giả vờ vô tội đó.

“Cha, chú Trịnh Trịnh Diên Khánh không phải người tốt, ông ta luôn hại nhà chúng ta." Mắt Nam Nguyên rướm lệ, nhưng vẫn kiên định nói ra câu này.

"Có ý gì? Nói bậy bạ gì thế?” Nam Minh nghi hoặc, hay nên nói từ lúc thấy nhóm người người đẹp bốc lửa thì ông đã liên tưởng ra điều gì, nhưng vẫn không muốn tin tưởng.

“Để tôi nói cho.”

Người đẹp bốc lửa bước lên trước:

“Người này.” Ngón tay sơn màu đỏ xinh đẹp chỉ hướng Trịnh Diên Khánh: “Tình nghi lợi dụng thủ đoạn huyền học tổn thương ích lợi của người khác, phá hư ổn định xã hội, chúng tôi cần bắt ông ta về thẩm vấn.”

“Ông ta đã thành công đánh tan khí vận của chính ông, hơn nữa ý đồ cướp lấy người vợ xinh đẹp của ông, khiến con gái ông cả đời chỉ có thể làm cô gái xui xẻo, nếu như vậy ông đã nghe hiểu chưa?"

Người đẹp bốc lửa không quen Nam Minh, sẽ không suy xét tâm trạng của ông, nhanh chóng vạch ra mọi chuyện.

“Cô cô nói bậy!”

Không đợi Nam Minh nói chuyện, Trịnh Diên Khánh đã nhảy ra trước, có vẻ như định đánh chết cũng không thừa nhận.

“Cha, bọn họ nói đều là thật, Trịnh Diên Khánh tặng đồng hồ, túi xách, tặng xâu chuỗi đeo tay cho con đều là thứ hại người, con thấy tận mắt.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất