Chương 12 - Sinh nhật
Sở Từ liếc mắt nhìn một cái, tổng cộng có sáu anh linh, vừa khớp với số lần Vương Tiểu Nhu phá thai. Kiếp trước có rất nhiều người kiêng kị việc này, cảm thấy phụ nữ chỉ cần phá thai là sẽ gieo nghiệp chướng, người như vậy rất có tội ác. Phá thai là giết chết một sinh mệnh nên làm như vậy sẽ ảnh hưởng âm đức, nhưng chuyện này không phải không thể chấp nhận được, có một số thai nhi trời sinh không khỏe mạnh, người mẹ cho rằng không sinh thì tốt hơn. Tình huống như vậy vẫn là có thể phá thai, nhưng sau đó phải giúp anh linh siêu độ, giúp anh linh đầu thai sớm, xóa nghiệp chướng này đi rồi tích lũy công đức, một lần nữa tích phúc tích đức cho bản thân.
Ban đầu Vương Tiểu Nhu làm nghề kia, bản thân còn lo chưa xong nên chắc chắn là không rảnh lo nhiều chuyện như vậy, mà anh linh chưa được sinh ra có oán khí rất lớn, nghĩ thử mà xem, đáng lẽ sắp được sinh ra nhưng lại chưa kịp sinh đã bị giết chết, lại còn liên quan đến mẹ đẻ của mình, bọn nhỏ tất nhiên sẽ có ý kiến. Rất nhiều anh linh không được siêu độ sẽ sống nhờ trên cơ thể mẹ, cùng mẹ hợp thành một, cứ như vậy, âm khí của anh linh sẽ bao phủ người mẹ, thân thể người mẹ sẽ trở nên kém còn nặng âm khí nữa. Vương Tiểu Nhu phá thai vài lần, âm khí trên người có thể nghĩ là nhiều như thế nào. Bây giờ người khác có lẽ chưa nhìn thấy gì nhưng Sở Từ lại thấy rất rõ, trên người Vương Tiểu Nhu bao trùm một đoàn khí màu đen, cả người giống như một bộ xương khô đang di chuyển, tinh khí luôn bị anh linh ở phía sau rút đi.
Sở Từ lại lén đưa cho Ngưu đại sư một tờ giấy, Ngưu đại sư nói “Vương Tiểu Nhu, không cần biết cô có tự nguyện hay không, nhưng cô đều đã gieo nghiệt quả lại chưa từng làm nhiều việc thiện tích đức khiến âm khí của cô rất nặng.”
Hắn vừa nói xong, hai vợ chồng đều sợ trắng mặt. Lưu Bân la lên “Đại sư! Vậy ngài nói vợ của con có thể cứu được hay không?”
“Được, nhưng không dễ dàng.” Ngưu đại sư làm bộ làm tịch. Điểm này, Sở Từ cũng phải bội phục hắn, kĩ thuật diễn quá cao, trình độ mặt dày cũng không ai địch nổi.
Quả nhiên Lưu Bân và Vương Tiểu Nhu nóng nảy suýt quỳ xuống “Đại sư! Ngài nhất định phải cứu con, cứu cả nhà con. Đời này của con và vợ con đều đặt trong tay ngài.”
Ngưu đại sư thấy diễn cũng đủ rồi mới nói “Được rồi, vậy để tôi thử xem. Hai người ra ngoài đi, tôi giúp hai người khai đàn làm phép.”
“Vâng vâng.” Hai vợ chồng kích động khóc. Lúc sau Ngưu đại sư tìm đến một đống công cụ làm phép, hắn cầm kiếm gỗ đào múa khắp mọi nơi, máu gà phun đầy cả phòng, lấy chu sa vẽ vẽ viết viết, còn Sở Từ ở trong buồng lấy trâm giúp hắn giải quyết hậu quả.
Sở Từ nín thở, tập trung cao độ, dùng hết sức đâm cây trâm ra. Giờ khắc này cây trâm hình như có sức mạnh, di động đều mang theo mũi nhọn, sau đó Sở Từ lại móc ra một lá bùa màu vàng, dùng cây trâm chấm chu sa vẽ hoa văn lên bùa, cô vẽ liên tiếp 6 lá, uy lực của bùa khiến 6 cái anh linh xao động lên.
“Nhóc con! Cô muốn đối phó chúng tôi sao?”
Sáu cái anh linh bị uy hiếp liền nhe răng trợn mắt, bọn họ phần lớn đều là thai nhi chưa thành hình, vốn là đã đáng sợ rồi, làm ra vẻ mặt này nếu để người thường thấy dám bị dọa ngất xỉu đi, nhưng Sở Từ lại chỉ cười, cô nhìn chằm chằm anh linh đang đứng trên vai Vương Tiểu Nhu nói “Nên về đâu thì về đâu đi.”
“Cô thật muốn giúp ả sao? Ả tuy rằng là mẹ của chúng tôi, nhưng ả ta không xứng! Ả khiến chúng tôi còn chưa kịp sinh ra liền phải đi đầu thai, chúng tôi là anh linh, cho dù đầu thai cũng không có kết quả tốt! Loại đau đớn này cô không thể hiểu!” Một anh linh mơ hồ nói.
Sở Từ câu môi cười, nắm một lá bùa lên “Tôi không hiểu! Nhưng mấy người sống nhờ trên người cô ta, hút dương khí khiến thân thể cô ta âm hàn, quanh năm bị âm khí bao phủ không thể sinh con, các ngươi lại tốt hơn cái gì?”
Một cái anh linh bị tôn làm lão đại, có lẽ là đứa bé đầu tiên của Vương Tiểu Nhu, mở miệng cười nói “Xem ra cô còn có tí bản lĩnh! Chúng tôi làm như vậy có gì không đúng? Ả vứt bỏ chúng tôi, vậy tại sao lại muốn đứa trẻ khác? Không! Ả không thể có con! Tôi muốn cả đời ả cũng chỉ có thể có mấy người chúng tôi, cả đời thuộc về chúng tôi!”
Sở Từ thấy không câu thông được với bọn họ nên cũng lười dây dưa, cô lấy cây trâm ra, nắm lá bùa, đem cây trâm nhanh chóng phi ra.
Pháp lực của Sở Từ lợi hại, cây trâm lại là pháp khí tốt nhất, mấy cái anh linh lập tức biến sắc, cây trâm và lá bùa lập tức tiêu diệt hai cái anh linh, lúc sau Sở Từ lại cầm phù chú dán lên người một cái anh linh, những anh linh này tuy rằng sống trên người Vương Tiểu Nhu nhưng tu luyện chưa lâu, pháp lực còn rất yếu, hoàn toàn không phải đối thủ của Sở Từ.
Sở Từ tiêu diệt từng cái một, anh linh lớn nhất lao lại, Sở Từ khom người né tránh.
Tốc độ của anh linh rất nhanh, nhưng Sở Từ cũng là trẻ con, tay chân linh hoạt hơn nữa có pháp lực nên rất nhanh dán hết phù chú vào người các anh linh. Biểu tình của đám anh linh rất thê thảm, chúng không cam lòng trừng Sở Từ.
“Nha đầu chết tiệt kia, mau thả chúng tôi ra.”
Sở Từ đào đào lỗ tai, phiền chán nói “Lại kêu nữa tôi liền ném mấy người đi đầu thai bây giờ, đến lúc đó bị ném vào đường súc sinh thì đừng trách.”
Mấy anh linh tự biết không phải là đối thủ liền không phục nhìn đi nơi khác, Sở Từ hừ một tiếng rồi niệm chú, lá bùa bốc cháy nhanh chóng, mấy anh linh không cam lòng biến mất. Trước khi đi, mấy cái anh linh nhìn qua Vương Tiểu Nhu, Sở Từ thấy thế liền nói “Yên tâm đi thôi! Mẹ các ngươi cũng nên có cuộc sống riêng của mình, chờ mấy người đi rồi, tôi sẽ giúp mấy người đầu thai chuyển thế làm người, đời này không có duyên phận cùng với mẹ, kiếp sau liền đầu thai ở một gia đình hạnh phúc đi.”
Mấy anh linh nghe vậy liền không còn gì lưu luyến, nhanh chóng đi rồi. Bọn họ vừa đi Sở Từ liền ngồi xếp bằng siêu độ, dùng 20 phút mới làm xong mọi chuyện, cùng lúc đó, Ngưu đại sư cũng biểu diễn xong rồi, người chảy đầy mồ hôi. Lưu Bân thấy vậy cảm động muốn khóc, lập tức móc ra 5000 đưa cho Ngưu đại sư.
“Đại sư! Chờ vợ con mang thai con sẽ lại đưa lễ tới cho ngài!”
Ngưu đại sư không nhận, ra vẻ cao thâm nói “Vương tiểu thư, cô cảm giác thân thể mình bây giờ như thế nào?”
Vương Tiểu Nhu sửng sốt, cũng không biết có phải là do tác dụng tâm lý hay không, trước kia trên người cô luôn cảm thấy lạnh lẽo, thân thể đau nhức, thường xuyên run bần bật, sau khi Ngưu đại sư làm phép liền cảm thấy cơ thể ấm áp, vai nhẹ nhàng rất nhiều, chỗ tử cung cũng ấm lên. Vương Tiểu Nhu cảm thấy Ngưu đại sư thật sự là thần!
Trước khi đi, Sở Từ gọi Vương Tiểu Nhu lại “Vương tiểu thư, Ngưu đại sư nhờ tôi đưa cho ngài một câu nói.”
Vương Tiểu Nhu sửng sốt, hỏi lại theo bản năng “Cái gì?”
“Qúy trọng cái trước mắt, Lưu Bân đối xử với cô không tồi, ngàn vạn đừng nên có lòng tham. Tuy rằng cha mẹ cô sẽ khống chế cô, nhưng cuộc đời là của bản thân mình, Lưu Bân là người đàn ông tốt, đừng làm cậu ta đau lòng.” Sở Từ nhẹ nhàng nói.
Ánh mắt của Vương Tiểu Nhu lập tức trốn tránh, đúng là lúc ban đầu cô ở cùng Lưu Bân là không phải thật tình, khi đó cha mẹ cảm thấy cô tiếp khách không kiếm được nhiều liền nghĩ cách khiến cô đi lừa người khác, Lưu Bân là người cô coi trọng, gia thế tốt, có tiền, chạy siêu xe. Cô nhanh chóng khiến Lưu Bân chú ý, chỉ là cô không ngờ Lưu Bân ngốc như vậy, ngây ngốc đối xử tốt với cô khiến trái tim cô hoàn toàn chìm đắm trong đó, bây giờ cha mẹ lại thúc giục muốn cô lừa tiền, cô không đồng ý.
Không ngờ việc này Ngưu đại sư cũng nhìn ra. Vương Tiểu Nhu nhìn về phía chồng mình, kiên định nói “Nhờ cô bé nói lại với Ngưu đại sư, Vương Tiểu Nhu nhất định sẽ tích phúc.”
Lúc này Sở Từ mới cười nói “Ngưu đại sư còn nói, không quá ba tháng cô sẽ mang thai, phải bảo vệ tốt cơ thể mình.”
Vương Tiểu Nhu nghe vậy lập tức vui vẻ, cô nhanh chóng chạy về phía chồng mình báo tin vui, hai vợ chồng sung sướng rời đi.
…….
Sau đó là một người đàn ông trung niên đi vào, người này mặc tây trang, mang kính đen, tay cũng xách cặp đen, vừa tiến vào liền đưa cho Ngưu đại sư một cái sinh nhật bát tự.
Sở Từ nhìn qua, nói kết quả cho Ngưu đại sư.
“Đây là mệnh cách của người chết.”
Người đàn ông kia ban đầu còn bình tĩnh, nghe xong liền kinh hãi, hắn không thể tin được nhìn Ngưu đại sư. Đây là mệnh cách của cha hắn, đã qua đời nhiều năm, ban đầu hắn không tin việc đoán mệnh chỉ là nghe người ta nói đoán mệnh rất chuẩn mới đến xem thử, ai biết Đại sư chỉ cần nhìn bát tự liền kết luận người này đã chết! Ngưu đại sư quả thực là thần!
Hắn lập tức cung kính nói “Xin lỗi Đại sư! Đây là mệnh cách của cha tôi. Mong ngài thứ lỗi cho sự đa nghi của tôi, đây mới là mệnh cách mà tôi chân chính muốn tính.”
Ngưu đại sư nhìn qua một lần, Sở Từ cũng lần lượt xem kĩ, sau đó liền hiểu. Người bình thường đều sẽ xem mệnh cách của mình hoặc những người bên cạnh để đoán mệnh, cùng lúc lấy ra 5 mệnh cách để tính thường là tính vận thế của cấp dưới.
“Đây là…”
“Không nói dối ngài, mấy đứa bé này đều là học sinh mà tôi giúp đỡ. Xí nghiệp nhà tôi bỏ vốn giúp học sinh đi học, kí kết hiệp nghị với học sinh nghèo, chờ bọn họ học xong liền về lại xí nghiệp nhận chức, trước mắt chúng tôi có một cơ hội rất tốt, muốn chọn một người để giúp đỡ, mong ngài hỗ trợ nhìn thử xem cái nào thích hợp?”
Sở Từ nghe vậy nhíu mày, mệnh cách đầu tiên là người trẻ tuổi, lòng tự trọng rất cao, không muốn ăn nhờ ở đậu; người thứ hai dễ dàng đổi chủ, không đủ trung thành; người thứ ba nhân phẩm tốt, tiếc là thành thật bổn phận, chỉ thích hợp đi làm, cả đời không có thành tựu gì lớn; người thứ tư thành tựu không tệ, nhưng người này trời sinh ăn cơm của phụ nữ, nếu không có gì bất ngờ thì người này sẽ leo lên một cái phú bà linh tinh, làm cũng không lâu dài… Người thứ năm rất trung thành, có tài hoa, trời sinh là phượng đứng đầu, người như vậy sẽ là một người có mệnh cách rất vượng.
“Người thứ năm, đứa nhỏ này tương lai sẽ là cứu tinh của xí nghiệp nhà cậu! Có thể nói xí nghiệp của cậu có thể đi cao đến đâu là phải nhìn nó có thể đi cao đến đâu. Trở về đối xử tử tế với nó chút, mấy đứa trẻ các người giúp đỡ chỉ có nó có tiền đồ nhất.”
Người đàn ông nghe vậy liền kinh ngạc nhìn Ngưu đại sư “Đại sư, ngài chắc chắn sao? Đứa nhỏ này luôn luôn nội liễm, bình thường nhìn cũng không xuất sắc.”
“Cho nó một cơ hội, nó sẽ cảm kích.”
“Được rồi.” Người đàn ông lập tức móc ra 3000, lại gọi điện cho người trong nhà, nhanh chóng làm quyết định.”
………
Hôm nay tính mệnh cho hai người khiến Sở Từ hao tổn rất nhiều tâm lực, cũng may kiếm lời 8000 đồng, Sở Từ đưa cho Ngưu đại sư 2500, bản thân cầm 5500, thêm số tiền lần trước thì cô đã có 9000 gửi ngân hàng.
Hiện tại trong nhà sinh hoạt rất túng quẫn, Sở Từ không dám tùy tiện đưa tiền cho nhà liền nhờ Ngưu đại sư thường xuyên đưa đồ ăn và quà tặng, nói là người tới đoán mệnh đưa cho hắn, mà hắn là người cửa Phật không ăn thịt nên đưa cho Điền Tam Thải.
Thế mà Điền Tam Thải cũng tin, còn luôn nói với Sở Từ Ngưu đại sư là người tốt.
Sở Từ hừ một tiếng, tiếp tục ăn cơm.
Lúc ăn cơm, Sở Từ vẫn luôn nghĩ một chuyện, cái người hại Sở gia gần đây không có động tĩnh gì, hiển nhiên là lần trước cô làm phép nên bị thương, cô tính toán, mấy ngày nay cũng nên khôi phục, bây giờ người kia có kiêng kị nên không dám tùy tiện ra tay, không động được Sở gia còn có thể động người của Sở gia, Sở gia còn có Sở lão đại học ở bên ngoài đâu.
Sở Từ cầm bát tự của Sở lão đại tính một chút, vừa tính xong liền cau mày.
-----------