Chương 49 - Vô đề
Sở Từ lại lật ra một cái Weibo, có một tài khoản vẫn luôn mắng Triệu Thiên Nhất, nói hắn nhận của cô 2 vạn đồng tiền lại không hóa giải được tai ách, vận khí của cô vẫn luôn rất kém, kết quả Triệu Thiên Nhất còn cầm tiền không chịu nhổ ra, còn chặn tài khoản của mình. Vì thế cô vẫn luôn phải đăng kí tài khoản mới đi mắng.
Có rất nhiều người phụ họa cô, nói Triệu Thiên Nhất thu phí mắc nhưng lại đoán không chuẩn, thu tiền xong liền chặn tài khoản, nhân phẩm rất kém cỏi.
Nhưng những Weibo như vậy rất nhanh bị xóa.
Sở Từ nhíu mày, hắc liêu của Triệu Thiên Nhất cũng rất nhiều, không thể cứ để yên như vậy được, nếu hắn ta vẫn luôn làm phiền cô kéo nhiệt độ mà cô không đánh trả chẳng phải sẽ khiến đối phương thất vọng sao? Lại nói người ta đáng thương như vậy, trình độ Tổ sư gia đều bình thường như thế có thể biết căn bản của hắn rồi. Không học được bản lĩnh gì mà chỉ biết lợi dụng lòng tin của người khác, người như vậy cứ phải dạy dỗ một lần cho hắn biết làm người, biết cái gì mới là Đại sư huyền học thật sự.
Nhưng mà tài khoản của Sở Từ dù sao cũng là nick để vẽ truyện tranh, không thể trắng trợn đi đoán mệnh, nghĩ vậy cô bèn nhanh chóng lấy tablet ra vẽ mấy cái cá chép đang làm trò quái gở, mấy con cá chép này là Sở Từ tùy tay vẽ, đường cong thô ráp, nhan sắc lòe loẹt, vừa thấy liền biết là vẽ xấu. Cả bức vẽ chỉ mất 2 phút là hoàn thành, ai xem đều biết đây là truyện tranh châm biếm, Sở Từ tập vẽ mấy bức, cá chép của cô có chút đặc biệt, có trợn mắt, có le lưỡi, cũng có con dựng ngón giữa…
Cô lập tức phát Weibo: “Đăng Weibo cho người nào đó xem, đây mới là Weibo cá chép chân chính! Ai chia sẻ nó trong vòng một tuần gặp vận may, nếu không có thì cứ chém chết ta!” Đính kèm hình cá chép.
Sở Từ vừa đăng Weibo liền có người biết chuyện đến sôi nổi bàn luận.
-Đã chia sẻ, thay ngươi @ ‘Đại sư huyền học Triệu Thiên Nhất’ . Hai người cắn xé đi! Phụ nữ cắn xé không có tội.
-Ngươi nói nếu không có vận may thì chém chết ngươi? Ta thật muốn nhìn xem có thực sự gặp vận may hay không.
-Thuận tay chia sẻ.
-Chia sẻ theo thông lệ, hy vọng mộng tưởng có thể thành sự thật.
@ ‘Tấn Giang mắt to manh’ cũng lập tức chia sẻ Weibo của Sở Từ: Weibo cá chép của Sở Sở nhất định phải chia sẻ, vì Sở Sở đại đại vô cùng lợi hại. Ta chỉ nói như thế thôi, tin hay không tùy các ngươi.
'Mắt to manh' dù sao cũng có mười mấy vạn fan, các fan thấy cô nói Weibo của Sở Sở rất linh cũng đều tin, đi theo chia sẻ. Weibo cá chép luôn được truyền bá rất mau, hơn nữa cá chép Sở Từ vẽ rất có cá tính và khôi hài nên tất cả mọi người đều ôm tâm tính ‘không tinh ta chém chết ngươi’ đi chia sẻ.
-Có ai giúp ta phổ cập khoa học một chút không? Vì sao mấy con cá chép kia đều tràn ngập khinh bỉ?
Phía dưới có người nói qua chuyện đã xảy ra, một đống người cũng @Triệu Đại sư, rất nhanh Triệu Thiên Nhất liền thấy được cái Weibo này, hắn cười lạnh. Loại người này chính là thích tự vả miệng, một cái Weibo có vài vạn người chia sẻ, chẳng lẽ mỗi người đều có thể linh nghiệm? Thôi đi! Thật nghĩ mình là thần sao? Cái người tên Sở Sở này vẫn là không học ngoan.
@’Đại sư huyền học Triệu Thiên Nhất’: ha hả, ta chờ chế giễu.
Nhất thời mọi người đều sôi trào.
Chờ Sở Từ đăng tập mới nhất của “Thiên tài nữ thần tính” xong chuẩn bị tắt máy thì cái Weibo kia đã có một vạn người chia sẻ. Dựa theo tiến độ này thì ngày mai chắc là sẽ có ba vạn, đây hẳn sẽ là Weibo có số lượng chia sẻ nhiều nhất của cô, xem ra Weibo cá chép quả nhiên là vũ khí sắc bén để hút fan nha.
……………
Lý Mộc Tử là sinh viên năm tư vừa tốt nghiệp, cũng là fan của Triệu Thiên Nhất, trên thực tế thì các Weibo cô chú ý đều liên quan đến phong thủy huyền học, mỗi ngày cô đều chia sẻ một cái Weibo cá chép, đây là thói quen cô có từ khi bắt đầu chơi Weibo, cô luôn cảm thấy mấy con cá chép hồng hồng kia thật sự có thể chiêu vận may đến. Từ khi chơi Weibo đến giờ, mỗi ngày cô đều chia sẻ, có khi một ngày chia sẻ mấy cái, lần này cô vô tình nhìn thấy Weibo của Sở Từ, hình cá chép đính kèm nhìn vô cùng kì quái! Lần đầu tiên cô thấy có người vẽ cá chép như vậy.
Cô có ấn tượng với người bác chủ này, người này vẽ truyện tranh về phong thủy rất kích thích, lúc trước cô không follow Sở Sở, bây giờ thấy Sở Sở nói nếu Weibo này không thể chiêu vận liền đến chém chết cô, Lý Mộc Tử bị người bác chủ này chọc bật cười, lập tức chia sẻ và follow.
-Đã chia sẻ, hy vọng ước mong trở thành hiện thực.
Thứ tư Lý Mộc Tử chuẩn bị đi phỏng vấn, vừa đến cổng trường thì trời mưa, cô đang sợ quần áo bị ướt thì có một người nam sinh đi qua nhét cây dù vào tay cô. Cô còn chưa kịp phản ứng lại thì người kia đã chạy mất hút.
Cô cầm cây dù, ngơ ngác đứng tại chỗ, hoàn toàn không dự đoán được mình sống lớn như vậy thế nhưng còn có thể gặp được chuyện tốt kiểu này. Trước kia vận khí của cô rất kém, rút thăm trúng thưởng chưa bao giờ rút trúng, mua xổ số cũng chẳng bao giờ đạt giải, ném vòng cũng không bao giờ ném được, ngay cả gắp thú bông cũng đừng mong cô gắp được cái nào. Vận khí kém như vậy còn có thể gặp được chuyện tốt này!
Lý Mộc Tử lập tức cầm dù đi phỏng vấn, công ty cô sắp phỏng vấn có quy mô rất lớn, tuy rằng nói lần này tuyển sinh viên chưa tốt nghiệp nhưng cô nghe mấy sư tỷ đến phỏng vấn kể qua nó chỉ tuyển học sinh diện 211 và 985, cô biết bằng cấp của cô hơi kém, mục đích lần này cô đến chỉ để tích lũy thêm kinh nghiệm phỏng vấn mà thôi.
Cô bung dù đi đến ga tàu điện, nhìn thấy một người nữ sinh mặc tây trang váy ngắn, dưới nách kẹp một tập hồ sơ, vì không có dù nên đang trú mưa dưới mái hiên.
Cô đi đến cười nói: “Cô cũng đến phỏng vấn sao? Tôi đưa cô đi qua đi.”
Người nữ sinh kia nhìn qua cô một cái rồi gật đầu đồng ý, Lý Mộc Tử đưa cô đến nơi mới biết hai người cùng phỏng vấn một nhà công ty.
“Thì ra chúng ta cùng phỏng vấn một công ty sao? Nhưng mà không sao đâu, cô đừng lo tôi đoạt danh ngạch của cô, bằng cấp của tôi không đủ nha, chỉ là khoa chính quy bình thường, xem ra là không có đất diễn.”
Người nữ sinh kia chỉ chớp mắt không lên tiếng.
Lý Mộc Tử phỏng vấn rất là thuận lợi, cô biết sinh viên như mình có rất nhiều, cô không phải là người xuất chúng, công ty này lại là xí nghiệp lớn được nhiều người biết đến, làm sao có thể chọn trúng cô được? Nghĩ vậy cô lắc đầu chuẩn bị đi thì lại bị người khác gọi lại.
“Lý Mộc Tử đúng không? Chúc mừng cô trúng tuyển.”
“Cái gì?” Lý Mộc Tử kinh ngạc, cho dù là trúng tuyển cũng phải phỏng vấn lần hai mới đúng chứ? “Tôi có thể hỏi là vì sao không?”
Người phỏng vấn cô cười: “Đại tiểu thư muốn tuyển cô, cô có vấn đề gì thì hỏi tiểu thư đi.”
Lý Mộc Tử nhìn theo tầm mắt của hắn thì phát hiện cô gái hồi sáng mình cho đi quá giang thế nhưng lại là đại tiểu thư!
Về nhà, Lý Mộc Tử nhớ lại một ngày huyền huyễn này liền cảm thấy không thể tin nổi, cô click mở Weibo, liếc mắt một cái liền nhìn đến Weibo của Sở Sở! Nghĩ lại thì cái Weibo này thật là linh nghiệm nha! Cô lập tức kích động đánh chữ kể ra chuyện ngày hôm nay của mình cho mọi người đọc.
-Ngươi cũng chuẩn sao? Ta cũng chuẩn nha, Weibo này thật sự là linh nghiệm, hôm nay ta ra ngoài làm rớt ví tiền thế nhưng có người nhặt được đem đến trường học trả lại cho ta.
-Thật sự rất linh nha! Ta đi thi qua môn rồi.
-Tiểu thuyết của ta được kí hợp đồng với Tấn Giang rồi! Thật là tin tức tốt.
-Hôm nay ta đi ăn lẩu thì gặp được thần tượng! Qúa kích động!
Rất nhanh, có hơn 300 người tới báo cáo tin tức tốt, tất cả mọi người đều nói Weibo này thật chuẩn, nhiều người còn tag bạn của mình vào nữa.
Lúc đó Sở Từ đang chuẩn bị bài, hoàn toàn không biết Weibo của mình dẫn phát nhiệt độ lớn như thế nào.
………..
Đầu tháng 10, thời tiết ở Thân Thành đang rất thoải mái, không khí trên núi cũng vô cùng tốt, chỉ có điều chênh lệch nhiệt độ ngày đêm hơi lớn một chút.
Sở Từ đang rèn luyện thì nhận được điện thại của Đinh Hồng Linh, mẹ của Tô Đài.
“Sở đại sư.”
Sở Từ cười trả lời: “Tô phu nhân.”
“Đại sư, tôi muốn hỏi cô một vấn đề, cái người bạn Vương Tâm Viện kia của tôi gần đây vẫn luôn kiếm cớ lấy lòng, quấn lấy tôi muốn biết xem có phải tôi đã phát hiện hay chưa, tôi không thèm quan tâm đến ả, bảo ả đừng tìm tôi nữa nhưng ả da mặt dày còn tìm tới tận nhà. Đại sư, cô nói tôi nên làm gì với loại người này bây giờ?”
Sở Từ bất đắc dĩ, loại chuyện này Đinh Hồng Linh thân là vợ của người ta, hẳn là phải biết cách xử lý hơn cô mới đúng chứ?
“Tô phu nhân, làm tùy tâm tùy tính là được rồi.”
Đinh Hồng Linh nghĩ nghĩ rồi cười nói: “Tôi hiểu rồi, Đại sư! Tôi cũng là nhất thời nghĩ không ra.”
Sở Từ cười, có nhiều người chính là như vậy, một khi đã tin tưởng vào việc đoán mệnh thì chuyện gì cũng muốn dựa vào nó để làm, nhưng cuộc đời của mình mình vẫn phải tự sống, mọi chuyện nên làm như thế nào liền làm như vậy, đây mới là an bài tốt nhất.
Đầu dây bên kia, Đinh Hồng Linh liếc nhìn Vương Tâm Viện đang làm ra vẻ đáng thương, hừ lạnh. Bà không thể không thừa nhận là ả ta đã gần 40 tuổi nhưng cử chỉ thần thái vẫn còn rất giống thiếu nữ, khó trách có thể dựa vào khuôn mặt này đi dụ dỗ người khác. Hôm nay bà đi giao lưu cùng với những người khác trong vòng mới viết được ả ta chính là kẻ chuyên nghệp! Kịch bản của ả là kết bạn với các quý phu nhân, lấy được tín nhiệm của người ta rồi thường xuyên đến nhà chơi, làm quen với chồng người ta, lại viện lý do là chỉ muốn ở cùng chứ không cần danh lợi để thông đồng với nam nhân, trước kia mọi người ngại việc bà kết bạn với ả ta nên không dám nói thẳng, bây giờ biết hai người mâu thuẫn mới dám nói ra, thanh danh của Vương Tâm Viện trong vòng luẩn quẩn đã sớm hư thối.
“Hồng Linh, sao lại đối xử với tôi lãnh đạm vậy? Chúng ta chính là bạn thân cả đời nha.”
Trong nhà còn có người giúp việc, Đinh Hồng Linh nghe vậy chỉ có thể lãnh đạm nói:
“Tôi không có phúc khí làm bạn thân với cô, thông đồng với đàn ông đều thông đồng đến nhà tôi rồi, Vương Tâm Viện, tôi nói cho cô biết, tự chừa lại cho mình một chút mặt mũi, nên đi đâu thì đi đó đi!”
Nghe vậy sắc mặt Vương Tâm Viện trở nên cực kì khó coi, ả hoàn toàn không biết vì sao Đinh Hồng Linh sẽ biết chuyện này, trước kia ả làm như thế, đàn ông còn không phải ngoan ngoãn bị ả câu đến tay sao? Lần này thật là kì quái. Sau đó cho dù ả có nịnh nọt giải thích thế nào Đinh Hồng Linh đều không thèm nghe, bất đắc dĩ ả phải rời khỏi.