“Đi thôi! Dương Thiên, trận đấu của hai ngàn người đã kết thúc rồi, trận tiếp theo phải đợi đến ngày mai, chúng ta đi mua một phần video của các thiên tài về nghiên cứu một chút.”, Tháp Nại Tề vừa cười vừa nói.
Anh ta cũng có hiểu biết về những chuyện của giai đoạn thứ tư.
Dương Thiên gật gật đầu.
Sau khi giai đoạn thứ tư kết thúc, video chiến đấu của một ngàn thiên tài đều được cắt ra bán, giá cả không đắt, chỉ mười vũ trụ tệ một tổ, dù sao thì thời gian giao thủ cũng rất ngắn.
Mặc dù một tổ chỉ có giá mười vũ trụ tệ, nhưng một ngàn tổ có giá khoảng mười ngàn tệ, may mắn trên người Dương Thiên còn thừa mấy trăm ngàn vũ trụ tệ, hắn trực tiếp mua hết một ngàn tổ, bao gồm cả video chiến đấu của hắn và Hắc Vụ.
Sau đó, hắn bắt đầu phân tích chiến đấu của những thiên tài này.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận trăm thắng. Một ngày Dương Thiên không hề tu luyện mà dùng toàn bộ thời gian để nghiên cứu những video này, hiểu rõ thực lực đối thủ.
Một ngày sau, sắc mặt của Dương Thiên không được tốt lắm.
Tổng hai ngàn thiên tài, xem tất cả các video, có hơn một ngàn một trăm người đều sử dụng hai loại pháp tắc, trong đó một loại lĩnh ngộ được đến thức thứ ba Phần Thiên Chi Nộ, loại kia là thức thứ hai của Phần Thiên Chi Nộ.
Có hơn sáu trăm người có hai loại pháp tắc đều đạt đến trình độ thức thứ ba của Phần Thiên Chi Nộ!
Thậm chí có hơn một trăm người lĩnh ngộ được ba loại pháp tắc! Hơn nữa pháp tắc được lĩnh ngộ đều rất mạnh! Đa số đều là loại pháp tắc đạt đến thức thứ ba của Phần Thiên Chi Nộ, hai loại khác đạt đến thức thứ hai Phần Thiên Chi Nộ!
Thực lực của mấy chục người còn lại càng nghịch thiên, căn bản có thể trực tiếp gi ết chết đối thủ trên sân, không rõ thực lực cụ thể. Trong đó thiên tài mạnh nhất của thần quốc Côn Trụ- Côn Lạc, thậm chí không đến thời gian một giây, không thể nhìn rõ được chiêu thức công kích, liền trực tiếp gi ết chết đối thủ.
Theo Dương Thiên nhận định, trình độ của Côn Lạc vừa vặn là pháp tắc hệ Kim tối thiểu đạt đến thức thứ tư Phần Thiên Chi Nộ, thậm chí vượt qua thức thứ tư, hơn nữa Côn Lạc không thể chỉ lĩnh ngộ một tia pháp tắc, pháp tắc còn lại anh ta thậm chí còn chưa dùng đến.
Thực lực chỉ bộc lộ vỏn vẹn như vậy, đã có hơn tám trăm người mà Dương Thiên không cách nào địch nổi, còn lại hơn một ngàn người chắc chắn có che giấu thực lực của bản thân. Hơn nữa thực lực của Dương Thiên hiện tại căn bản đều đã bộc phát hoàn toàn.
Chỉ cần trong hơn một ngàn người kia có một trăm người có thực lực cao hơn Dương Thiên, Dương Thiên sẽ trực tiếp bị đào thải.
Mà thực lực của hơn một ngàn người ấy bộc phát ra cơ hồ đều ngang ngửa Dương Thiên, xuất hiện hơn một trăm người vượt qua Dương Thiên cũng quá dễ dàng rồi.
Dương Thiên vốn luôn bình tĩnh lần đầu tiên cảm thấy hoang mang, giai đoạn thứ tư, so với tưởng tượng của hắn khó hơn rất nhiều, với thực lực của hắn muốn nằm trong một ngàn người đứng đầu căn bản là không có khả năng!
Không thể đứng trong hàng ngũ một ngàn người đầu tiên, Dương Thiên với lần tuyển chọn cuối cùng coi như không có duyên phận, kết quả cuối cùng chỉ là gia nhập vào võ trường Côn Trụ.
Trong lòng Dương Thiên cảm thấy vô cùng bực bội, nếu hắn thất bại rồi, Dương Gia Quốc, Thẩm Tân Lan, San San nhất định sẽ rất thất vọng, Long Kinh Thiên cũng thất vọng, thậm chí tất cả những người trên trái đất, trên hệ Ngân Hà cũng đều thất vọng.
Hắn bây giờ chính là hy vọng duy nhất của trái đất, của hệ Ngân Hà, hắn không muốn nhìn thấy ánh mắt thất vọng của mọi người.
Dương Thiên phiền não, muốn an tâm tu luyện như ngày trước nhưng căn bản không làm được.
“Làm sao đây? Mình nên làm thế nào mới có thể tiến vào trong một ngàn người đứng đầu?”, Dương Thiên không ngừng suy nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng, nhưng qua nửa giờ đồng hồ, hắn cũng không nghĩ ra được bất kỳ phương pháp nào.
Thực lực của hắn bây giờ trong thời gian ngắn rất khó để nâng cao thêm, thức thứ ba của đao pháp Thủy Nguyên cần ít nhất hai tháng để nắm vững toàn bộ, thức thứ mười bốn Ngư du thập bát biến cũng sắp đạt đến thời cơ đột phá, nhưng Dương Thiên không biết được thời cơ này lúc nào mới đến.
Đột nhiên, Dương Thiên ngây người ra.
“Mình bắt đầu từ lúc nào mà trở nên phiền muộn như thế này? Sao lại còn để tâm đ ến ý kiến của người khác?”, Dương Thiên bỗng nhiên giật mình.
Dương Thiên sững sờ, vậy mà hắn lại vì bản thân không thể vào một ngàn người đứng đầu mà rối loạn trong lòng.
Từ khi có được Long phượng nguyên châu, hắn chưa bao giờ phải trải qua cảm giác này.
“Vinh dự thành công trong khoảng thời gian này đã làm đôi mắt của mình mất phương hướng rồi.”, trong lòng Dương Thiên thầm nghĩ.
Từ khi tham gia trận chiến thiên tài đến bây giờ, hắn từ hệ Ngân Hà đi ra, là thiên tài đế quốc văn minh cấp thấp liên tiếp thông qua giai đoạn thứ nhất, thứ hai, thứ ba, vượt qua vô số đế quốc văn minh trung cấp, đế quốc văn minh cao cấp, thậm chí các thế lực lớn của thần quốc Côn Trụ đều muốn mời hắn, những người muốn mời hắn đều là cường giả thực lực cấp Hắc Động, hơn nữa mỗi người đều mạnh hơn Tử Bá Càn rất nhiều.
Tên của hắn cũng được hàng tỷ Tinh hệ của thần quốc Côn Trụ biết đến, trong lòng hắn tuy bình tĩnh nhưng thực ra vô cùng tự đắc.
Có ai mà không muốn tên của mình được lan truyền khắp các Tinh hệ chứ?
Những vinh hạnh này giúp Dương Thiên càng được nhiều người sùng bái, nhưng cũng khiến Dương Thiên có thêm một tầng áp lực vô hình! Hắn sợ phải nhìn thấy những ánh mắt thất vọng của người khác nếu hắn thất bại.
“Sao mình phải quan tâm đ ến cách nhìn của người khác đối với mình chứ? Mình đã tiến vào giai đoạn thứ tư của cuộc chiến thiên tài rồi, cùng với những thiên tài từ đế quốc văn minh cao cấp, thần quốc Côn Trụ tranh tài, cho dù có thất bại cũng có thể chứng minh được gì chứ?”, Dương Thiên bắt đầu bĩnh tĩnh lại.
“Thời gian mình tu luyện quá ngắn, gần hai ngàn thiên tài này căn bản đều lớn hơn mình, cho dù bây giờ mình thất bại cũng không thể nói rằng sau này mình sẽ không vượt qua bọn họ!”