Cửu Long Kéo Quan

Chương 54: Sóng Gió Diệt Quái (2).

Chương 54: Sóng Gió Diệt Quái (2).

Trận ẩu đả lại tiếp tục được một lúc, nghe sư mẫu tôi nói tên thủ lĩnh đó cũng lợi hại lắm, trước là chém chết chim chín đầu, sau lại xử lý ma lạc đầu luôn.
Ngoại hình của ma lạc đầu cũng giống như người bình thường vậy, chỉ khi đến đêm mới kéo dài cổ ra thôi, mỗi lần kéo ra còn dài hơn hươu cao cổ nữa kia, những ma lạc đầu nào mà đạo hạnh cao hơn chút còn có thể tách rời phần đầu.
Liên quan đến ma lạc đầu ở thời cổ đại còn có một câu chuyện dân gian, Chu Hoàn là một tì nữ, mỗi đêm sau khi ngủ, đầu của cô ấy sẽ tự động bay đi mất, cho đến khi trời sáng, cái đầu mới về với cơ thể của mình.
Vào một đêm nọ, đầu của cô tì nữ lại bay ra ngoài, cô tì nữ cùng phòng với cô mơ màng nhìn thấy chăn của cô bị rơi xuống, liền có lòng tốt đắp lại cho cô, nhưng vô tình đắp qua phần cổ bị mất đầu.
Đến sáng hôm sau, đầu của cô ấy muốn bay về chỗ cũ, nhưng lại tìm không được cơ thể của chính mình, thế là đầu cô rơi xuống sàn, đứt hơi mà chết.
Dù sao thì ma lạc đầu mà sư mẫu làm ra cũng không phải là chân thân, đầu không thể lìa ra được, chỉ có thể dựa vào cái cổ dài để tác chiến với âm binh, cho nên mới bị đao xích chặt đứt đầu.
Còn chim chín đầu vừa hiện thân đã chết, ma lạc đầu cũng bị người ta chém một phát ngủm luôn, tiếp theo sau đó không lâu, sư mẫu tôi nói hai con rắn của bà lão xà cốt cũng bị âm binh giết chết rồi, thê thảm nhất là con ma treo cổ, cô ấy vốn dĩ là treo cổ tự vẫn mà, lần này lại bị âm binh dùng xích quấn lấy phần cổ, xiết đến chết lần nữa.
Tôi nghe sư mẫu nhắc đến từ thê thảm, lại cảm thấy đám quỷ quái này rất đáng thương.
Tuy diện mạo bọn chúng có phần xấu xí, nhưng lần này lại vì bảo vệ tôi mà chết thảm như vậy.
Quỷ quái thương vong nặng nề, âm binh cũng không khá hơn là bao.
Quỷ không đầu chiến đến cạn kiệt sức lực, con ma trành đó chỉ giỏi nhất mượn thế, hắn nép vào người của quỷ mất đầu, hai người hòa làm một giết được biết bao nhiêu âm binh mà nói.
Tiếng chém giết vẫn còn chưa ngừng, tôi nấp ở phía dưới cửa sổ, nghe trong gió tiếng quỷ khốc thần hào liên miên, cảnh tượng như đang nằm mơ vậy.
Từ lúc theo chân Bạch lão quỷ, trước tiên phải nói đến khi bắt đầu tin vào thế giới quỷ thần, cũng đã nhiều lần nhìn thấy bao nhiêu loại âm linh tà túy.
Trong số đó người đẹp nhất chính là cô vợ quỷ Lâm Thùy Họa của tôi, kinh khủng nhất chính là tử đảo Vương Phương, không tưởng nhất chính là xác rồng được chứng kiến tận mắt tại đàm Cửu Long đêm hôm đó.
Mà bây giờ đây đám quỷ quái và âm binh đang vì tôi mà khai chiến ngay trong sân, tôi cảm thấy nhân sinh tôi như bị xé toạc ra vậy.
Một bên là chuyện nhà chuyện cửa thế tục thường tình, một bên là quỷ dị thất thường chấn động kinh hãi.
Âm dương bất phân, thật giả nan biện.
Có thể hai bên đều là thật, chỉ là bởi vì tôi vốn dĩ đang hành tẩu trên hai bờ cõi âm dương.
Một tiếng sấm kéo đến khiến tôi bừng tỉnh, bên ngoài cửa sổ đang lóe lên những tia chớp thật mãnh liệt.
“Toang rồi!”
Sư mẫu tôi kêu lên.
“Làm sao thế?” Tôi vội vàng hỏi bà.
“Có người đang giở trò sau lưng!”
Giọng nói sư mẫu tôi vừa dứt, mưa gió bên ngoài liền kéo đến.
Đám quỷ quái từ dưới hầm đều được làm bằng giấy, không thể đụng nước, mà âm binh thì lại không sao.
Giờ đây, cục diện đã xoay chuyển, không cần âm binh ra tay, đám quỷ quái đó sau khi dính phải nước mưa, thân thể đều rã rời hết rồi, tất cả đều hóa thành những làn khói đen, như bầy ruồi không đầu bay tản ra tứ phía.
Khói đen cũng không trụ được bao lâu, liền bị mưa gió thổi tan, toàn bộ đều tiêu tán triệt để.
Đáng lý đêm nay không có mưa mới phải chứ, nếu không thì sư mẫu tôi làm sao dám thả đám quỷ quái này ra chiến với âm binh được.
“Tạ Lan, cậu mau chạy ra cửa sau rồi trốn đi, chạy càng xa càng tốt, đám âm binh này để đó cho tôi, bất luận như thế nào, trong lúc lão ta không có ở đây cậu phải bảo toàn tính mạng của mình.”
Sư mẫu tôi sốt ruột nói.
Chỗ dựa lớn nhất của chúng tôi đêm nay là đám quỷ quái đó, bây giờ đều bị tiêu diệt hết rồi, âm binh sắp xông vào tiệm mất thôi.
“Tôi đi rồi thì bà phải làm sao đây?” Tôi vội hỏi lại.
Ngoại trừ hàng mã thì tôi không biết gì về sư mẫu tôi cả, cũng không biết bà sẽ đối phó với đám âm binh đó như thế nào, trong lòng tôi rối mà còn lo lắng cho bà nữa.
“Cậu yên tâm đi, sư mẫu của cậu có công đức trong mình, bọn chúng chả làm được gì ta đâu.
Huống hồ cho dù cậu ở lại cũng vô dụng, chỉ càng thêm phiền phức cho ta thôi, nhanh lên, bây giờ lập tức chạy từ cửa sau rời đi đi!”
Tôi không tranh biện thêm nữa, vì tôi không biết đạo pháp cũng không có phép thần thông, ở lại đây căn bản không giúp được gì cho sư mẫu, ngay lúc đó tôi liền chạy ra cửa sau, nhanh chân rời khỏi.
Lúc này mưa gió đã tạnh, cơn mưa gió này đến nhanh mà đi cũng nhanh, giống như cố tình kéo đến hỗ trợ cho đoàn âm binh vậy.
Hèn gì sư mẫu tôi lại nói có người giở trò sau lưng, hô mưa gọi gió chính là thủ đoạn của đạo môn, chỉ là không biết người đứng sau giở trò là ai thôi.
Tôi chưa chạy được bao xa, thì nghe thấy tiếng đạp cửa xông vào của đám âm binh.
“Phụng Lăng Nguyệt, đám người giấy của ngươi dám tập kích âm binh, tội lớn tày trời, niệm tình ngươi có công bình định oán khí, hôm nay ta không truy cứu chuyện này.
Tạ Lan đang ở đâu, mau giao hắn ra đây!”



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất