Cửu Long Kéo Quan

Chương 73: Phá Quân Nhập Thế (1).

Chương 73: Phá Quân Nhập Thế (1).

Khi Tuần Dương Phán Quan bước vào, ngay lập tức nhiệt độ căn phòng liền giảm đi vài phần, hắn vẫn mặc nguyên bộ đồ đen, cùng với đôi dép con cóc.
Hắn ta không đến một mình, phía sau còn có một âm sai đi theo.
Trong tay âm sai có một cái túi, không biết đựng cái gì bên trong nữa.
“Phúc sinh vô lượng thiên tôn, không biết Phán Quan đại nhân tìm ta có việc gì?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Có một thứ muốn tặng cho tiên cô.”
Nói xong, Phán Quan tỏ ý bảo âm sai để túi đồ đặt lên mặt bàn.
“Đây là…?” Khương Tuyết Dương nghi hoặc hỏi.
“Mở ra xem thì biết chứ gì.”
Phán Quan lên tiếng.
Khương Tuyết Dương nhìn tôi gật đầu, rồi tôi đi đến bắt đầu mở túi đồ ra.
Cảm giác đầu tiên của tôi chính là túi đồ rất nặng, bởi vì trong quá trình mở nó không hề lung lay chút nào, cái túi cũng được gói gọn rất kỹ, một lớp lại thêm một lớp.
Đợi sau khi mở hết túi đồ thì ánh hoàng kim chiếu sáng khắp phòng.
Đây là một cái tượng đầu rồng, là đầu rồng hoàng kim!“Đây chính là đầu rồng hoàng kim mà năm xưa vị đạo sĩ đã đúc luyện sao?” Khương Tuyết Dương kinh ngạc hỏi.
“Chính nó, trước đó Bạch lão quỷ dùng nó để đổi lấy bút luân hồi trong tay tôi, còn về nguyên nhân, thì có liên quan đến hắn.”
Phán Quan nhìn tôi một cái rồi nói.
“Tạ Lan đã nói với ta chuyện trộm mạng.
Chỉ là đầu rồng này quý trọng đến thế, Phán Quan đại nhân tại sao lại tặng nó cho ta?”
“Sự việc tại đàm Cửu Long phủ Thiên Sư đã phong tỏa hoàn toàn, âm ti chúng tôi không thể nào biết được, chắc hẳn Toàn Chân giáo cũng bị che mắt chưa biết gì.
Thật không giấu gì tiên cô, tượng đầu rồng này âm ti chúng tôi không thể giải được.”
Tuần Dương Phán Quan đáp.
“Tiết Hạ Nguyên trước mắt, qua vài ngày nữa đầu rồng này đã không còn tác dụng, cho nên ngươi muốn ta giúp ngươi hóa giải bí ẩn của đầu rồng này?”
“Không chỉ là giúp tôi.
Không lẽ Toàn Chân giáo không muốn biết bí ẩn trong đàm Cửu Long là gì sao? Phủ Thiên Sư thâm sâu khôn lường, Bạch lão quỷ lại không rõ tung tích, Hoàng Hà Nương Nương càng không ai dám động đến, ngoại trừ đầu rồng hoàng kim, cho dù Khương hành tẩu muốn điều tra cũng phải biết nên tra từ đâu mà đúng không?”
“Ta thừa nhận ngươi nói rất có lý, chỉ là ta nghĩ không thông vì sao ngươi lại phải tìm đến ta?” Khương Tuyết Dương hỏi.
“Năm đó tiên cô nhậm chức hành tẩu thiên hạ Toàn Chân giáo, Tứ Đại Phán Quan liên thủ vì cô mà ghi chú lên sổ sinh tử, nhưng cuối cùng lại không viết được chữ nào, chỉ để lại một lời tiên đoán…” Tuần Dương Phán Quan nói đến đây liền ngừng lại, đưa mắt lên nhìn Khương Tuyết Dương, hình như cố ý muốn đợi cô hỏi lại.
“Lời tiên đoán gì?”
“Long Hổ hành tẩu đã thất truyền, Chung Nam còn có Khương Tuyết Dương.”
Long Hổ hành tẩu này tức là vị đạo sĩ năm xưa, không ngờ âm ti lại đem Khương Tuyết Dương đánh đồng với vị đạo sĩ đó.
Nói xong, Tuần Dương Phán Quan liền dẫn theo âm sai rời khỏi.
Sau khi hắn rời đi, Khương Tuyết Dương cũng theo đó tạ khách bế quan, bắt đầu quan sát đầu rồng hoàng kim trên mặt bàn, cứ vậy mà xem hết cả buổi chiều.
Cho đến khi hoàng hôn, cô ấy mới bắt đầu hoàn hồn trong trầm tư.
Lúc cô ấy rơi vào trầm tư thì không có bất kỳ dị trạng nào, vừa hoàn hồn sắc mặt cô liền trắng bệch như giấy.
Tâm mi cô cau lại, nhìn biểu hiện của cô ấy dường như đang rất cố gắng áp chế sự đau khổ trong mình.
Nhưng đến cuối cùng vẫn không hoàn toàn áp chế được, khóe miệng cô ứa ra một dòng máu tươi.
“Sư phụ, cô không sao chứ?” Tôi lo lắng hỏi.
“Tôi không sao.
Tạ Lan, cậu biết được bao nhiêu chuyện của vị đạo sĩ năm xưa đúc tượng đầu rồng hoàng kim để bình định oán khí?”Nghe cô ấy hỏi, tôi liền đem chuyện của Bạch lão quỷ và sư mẫu kể tôi nghe một hai đều nói hết với cô, không một chút giấu giếm gì.
Thật ra cũng chẳng cần phải giấu làm gì nữa, đến tiết Hạ Nguyên, rất nhanh mọi thứ sẽ được sáng tỏ thôi.
“Đạo sĩ lấy bố trận mắt sông, đối ứng với Bắc Đẩu Cửu Tinh trên trời, đầu rồng này vốn dĩ có thể áp chế được Phá Quân tinh vị.
Phá Quân là ngôi sao đầu tiên trong Bắc Đẩu, nếu Phá Quân tinh vị xảy ra vấn đề, vậy thì bố trận của đạo sĩ cũng khó mà duy trì được.”
“Nói thế thì tổ tiên Bạch gia cũng không phải là người thường, nếu không thì sẽ không nghĩ đến việc dám động vào đầu rồng hoàng kim như thế.”
Tôi nói.
“Lai lịch của Bạch gia tất nhiên không đơn giản, nhưng người động vào đầu rồng hoàng kim lại không phải là Bạch gia.
Trận pháp Cửu Tinh cùng với Cửu Thiên hô ứng, trận pháp của đạo sĩ lại là trận pháp thiên cơ âm hợp, không phải ai cũng có thể tùy tiện động vào đâu.”
“Không phải Bạch gia vậy thì lại là ai chứ?”
“Có thể động vào đầu rồng của vị đạo sĩ đó, tu vị dù cho không kém gì đạo sĩ, thì cũng không khác xa gì mấy.
Cậu nghĩ xem, bên trong cửu khúc Hoàng Hà còn ai có bản lĩnh làm chuyện này?” Ánh mắt của Khương Tuyết Dương lóe lên nhìn tôi hỏi.
“Hoàng Hà Nương Nương?”
“Chính xác, ngoại trừ cô ấy, tôi thực sự không đoán được còn ai có thể làm ra chuyện này nữa.”



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất