Chương 78: Tham Lang Thất Sát (2).
“Nói thế thì, đợi đến tiết Hạ Nguyên, phủ Thiên Sư ăn chắc đàm Cửu Long rồi còn gì?”
“Cũng khó nói lắm, người của Ma đạo không để Hoàng Hà Nương Nương đứng một mình trên đài đâu.”
Khương Tuyết Dương nói.
“Ma đạo bây giờ vẫn còn người dùng được sao?” Tôi hỏi.
“Ban đầu là Ma đạo chủ động tránh đời, chứ không phải bị đuổi cùng giết tận, bọn họ chỉ là đang ẩn giấu trong âm nhân của thiên hạ mà thôi.
Thật ra biến số lớn nhất không phải do âm nhân tôn thờ chủ nghĩa Ma đạo giáo nghĩa đâu, mà nguyên nhân chính đó là Tham Lang và Thất Sát.
Nếu như hai tinh vị này cũng đã nhập thế, vậy thì đàm Cửu Long sẽ trở thành tai kiếp của đạo môn, đó là điềm báo hội chiếu tam phương tứ chính thiên hạ đổi chủ không thể nào xoay chuyển được nữa.”
“Có phải sư phụ đã đoán ra được gì không?” Tôi hỏi tiếp.
“Tham Lang, một người nham hiểm và lừa lọc, Bạch Hà Sầu là hiềm nghi lớn nhất.”
“Vậy Thất Sát sẽ là ai chứ?” Tôi nghe cô ấy nói Bạch lão quỷ có thể là Tham Lang thì cũng không kinh ngạc gì, tôi chỉ quan tâm đến Thất Sát mà thôi.
“Thất Sát là liên quan chính đến thiên cơ, không thể biết được, cũng không thể nói được.”
Không biết có phải là ảo giác của tôi không, tôi cứ cảm thấy khi cô ấy nói câu này, ánh mắt cô nhìn tôi có vẻ thâm sâu lắm…Thời gian đã không còn sớm nữa, tôi và Khương Tuyết Dương nói lời cáo biệt, trước khi đi đột nhiên tôi nhớ ra một chuyện liền quay lại hỏi: “Sư phụ, cô nói có khi nào Lữ Thuần sẽ động thủ trước tiết Hạ Nguyên không?”
“Sao hả? Cậu sợ hắn sẽ đi tìm Hoàng Hà Nương Nương gây phiền phức sao?” Khương Tử Dương hỏi.
“Ừm, nói thế nào thì cô ấy cũng là vợ tôi, cho dù chỉ là trên danh nghĩa.”
Tôi trả lời.
Trước đó phủ Thiên Sư còn dung túng cho sự tồn tại của Thùy Họa, thứ nhất là vì họ sợ cô sẽ giải mã được sự việc của vị đạo sĩ năm xưa và dẫn đến những lời chỉ trích dành cho phủ Thiên Sư, hai là do phủ Thiên Sư đích thực không ai dám đối kháng với cô ấy cả.
Bây giờ phủ Thiên Sư đã có Lữ Thuần, mà chân tướng của đàm Cửu Long rất nhanh sẽ được sáng tỏ dưới thiên hạ, Thùy Họa sẽ không còn giá trị để tồn tại nữa.
Mà mấu chốt ở đây chính là, Thùy Họa cũng đã xác nhận thân phận Phá Quân của cô ấy, đó là nhân tố quan trọng để phục xuất ma đạo tổ sư, không cần biết kết quả tại đàm Cửu Long như thế nào, phủ Thiên Sư nhất định sẽ không tha cho cô ấy đâu.
“Cậu là chồng của Hoàng Hà Nương Nương, Lữ Thuần có động thủ trước hay không thì chỉ cần xem thái độ của hắn đối với cậu là biết ngay chứ gì.
Tạ Lan, thật ra có chuyện này tôi luôn lấy làm lạ, phủ Thiên Sư hình như rất dung túng cho cậu nhỉ.
Theo lý mà nói cậu kết hôn cùng Hoàng Hà Nương Nương, đám người đó phải động thủ với cậu mới đúng chứ?”
“Tôi chẳng qua chỉ là một con tép riu trong Hoàng Hà thôi mà, còn không đáng để phủ Thiên Sư liếc mắt để ý tới nữa kia.”
“Tép riu? Hoàng Hà Nương Nương chọn cậu làm rể, Diêm Vương điểm Mão ba lần không chết, Bạch lão quỷ vì cậu đến đầu rồng hoàng kim cũng dám đổi để lấy bút luân hồi, cậu nói xem cậu giống tép riu chỗ nào? Thậm chí tôi còn nghi ngờ mạng của cậu chính là được trộm ra từ đàm Cửu Long đấy.”
“Vậy sư phụ cũng biết tôi chính là cô gia của Hoàng Hà Nương Nương, tại sao còn nhận tôi làm đệ tử?” Tôi cố áp đi sự kinh hãi trong lòng hỏi.
Tôi cứ tưởng Khương Tuyết Dương vô tri vô giác, nhưng lại không nghĩ đến người như cô ấy làm sao cái gì cũng không biết được chứ, chẳng qua là nhìn thấu mà không nói tới thôi.
“Lý do này thì đợi cậu chính thức bái sư tôi sẽ trả lời.”
Khương Tuyết Dương nói.
Sau khi xuống núi, tôi liền đi đến thôn Hạ Bá, tôi muốn nói Thùy Họa nghe về chuyện của Lữ Thuần.
Nhưng từ lúc hoàng hôn cho đến sáng ngày hôm sau, tôi có dùng mọi cách để gọi tên của cô nhưng cô ấy vẫn không xuất hiện.
Lúc này tôi đã sốt ruột lắm rồi, không còn nhẫn nại nữa nên đã chạy ra thị trấn để tìm sư mẫu.
Khương Tuyết Dương nói âm nhân trong thiên hạ có người của Ma đạo, tôi nghi ngờ sư mẫu tôi có thể cũng vậy, nếu không thì Bạch lão quỷ sao lại cưới bà làm vợ chứ…“Tôi cứ tưởng cậu đi theo Khương Tuyết Dương thì đã quên đi sư mẫu này rồi chứ.”
Nhìn thấy tôi đến, ngữ khí của sư mẫu liền trở nên lạnh nhạt.
“Sư mẫu, có phải bà là người của Ma đạo?” Tôi không giải thích gì mà trực tiếp hỏi.
“Tại sao lại hỏi tới chuyện này?” Sắc mặt của sư mẫu trầm xuống.
Nhìn vẻ mặt của bà tôi đã biết mình đoán đúng rồi, thì ra không chỉ chú Bạch và Thùy Họa đang lừa tôi, mà cả sư mẫu cũng thế, nhưng cũng may tôi đã quen với chuyện này rồi.
Người xưa có câu hay lắm, người chưa trải qua gian khổ thì khó trưởng thành, chưa bị đả kích thì mãi ngây thơ, Bây giờ tôi đã không còn ngây thơ như trước nữa, nếu không thì tôi cũng sẽ không bái Khương Tuyết Dương làm sư, cố ý xa cách với sư mẫu.
Chỉ là sư mẫu quanh năm đều ở trong tiệm hàng mã, cho nên tin tức có hơi lạc hậu một chút, tôi nghĩ bà đến giờ vẫn chưa biết chuyện Thùy Họa đã bại lộ thân phận Phá Quân của cô ấy.
“Bà quả nhiên là người của Ma đạo.”
Tôi nói.
“Tạ Lan, nếu như cậu muốn biết cái mạng của Hoàng Hà Nương Nương đang cược là ai từ miệng tôi, vậy thì bây giờ cậu có thể quay về rồi, tôi sẽ không nói cậu hay đâu.”
Sư mẫu tôi lạnh lùng nói.
“Sư mẫu, thân phận Phá Quân của Thùy Họa đã được xác nhận rồi, nếu tới tận bây giờ tôi vẫn không đoán được cái mạng đó là của ai thì có phải tôi khờ quá rồi không? Người có thể khiến Phá Quân làm trâu làm ngựa, thân phận của hắn còn phải đoán nữa sao?”Sát Phá Lang tam tinh, Thất Sát vi tôn.
Người mà Thùy Họa muốn cược đó chính là Ma đạo tổ sư chứ còn ai nữa…