Chương 166: Một chưởng một kiếm
Nghe nàng nói, mấy vị tông chủ khác cũng đều ngẩng đầu lên.
Bọn hắn đều là tông chủ một tông, bóng ma đạo tâm đến nhanh, đi cũng nhanh, trong khoảnh khắc, đã trở nên bình thản.
Chỉ là ai cũng biết, đây chẳng qua là bọn hắn đè ép sợ hãi cùng với cừu hận ở trong đáy lòng mà thôi!
Tông chủ Hàn Sơn Tông có bộ dáng thanh niên đôn hậu thản nhiên nói: "Lời này nói không sai, 30 năm trước, một mình ngươi địch mười yêu, một trận chiến hung hiểm như vậy, một kiếm kia của Thái Bạch Tông cũng đều không có lại hiện thế, chẳng lẽ bây giờ ngươi mở miệng nói một chút, hắn sẽ tới?"
Mắt thấy khí thế của đám tông chủ lại nhấc lên một lần nữa, trong lòng của tông chủ Thái Bạch Tông cũng có một chút bất đắc dĩ.
Dù sao cũng là người chấp chưởng một phương đại tiên môn, đạo tâm vững chắc, thật đúng không phải là một, hai câu liền có thể dọa được.
Cho nên tông chủ Thái Bạch Tông liền dứt khoát ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng thở dài, nhấc tay áo lên, cười nói: "Nếu không thể nói chuyện, vậy thì đành phải so tài, ta kém xa so với sư đệ ta, nhưng cũng có thể lãnh giáo cao chiêu của chư vị một chút!"
"Ừm?" Tông chủ của bốn đại tiên môn nghe lời ấy, có người có ý động, cũng có người do dự.
Bốn người bọn hắn liên thủ, tông chủ Thái Bạch Tông tự nhiên sẽ không phải là đối thủ.
Nhưng mặc dù đối phương nói rất khiêm tốn, nhưng ai cũng không dám coi thường đối phương, dù sao thì hung danh của Thái Bạch Tông vào 300 năm trước, không phải chỉ là dựa vào thanh kiếm kia đánh ra, một chưởng một kiếm, trấn áp Sở Quốc, ở trong biển máu vô tận, cũng không thiếu được người này...
"Ha ha, Triệu tông chủ nói đùa rồi..." Hỏa Vân lão tổ một mực không có nói qua lời nào chợt cười to, phá vỡ sự yên tĩnh trong sân, nói: "Chúng ta đều là tông chủ một tông, cần phải liên thủ phong tỏa Ma Sơn mới đúng, há lại có thể vì một chút tài nguyên này liền ra tay đánh nhau, làm tổn thương hòa khí? Theo ý kiến của ta, nếu chúng ta không thể đồng ý ngoài miệng, đánh lại đánh không thoải mái, vậy liền để cho các đệ tử xuất thủ thay chúng ta?"
"Hay lắm! Hay lắm!" Nghe lời này, nữ tử yêu diễm Linh Lung Tông lập tức vui vẻ vỗ tay, cười nói: "Bây giờ tà khí tiết lộ ra ngoài, ở trong Ma Sơn hung hiểm vạn phần, nhất là mảnh sơn cốc này, cực kỳ cổ quái, dám xông vào đây đoạt tạo hóa, đều là hạng người gan to bằng trời, trong tương lai nhất định sẽ rất có tiền đồ, nói không chừng truyền thừa của chúng ta đều sẽ rơi vào trong tay của bọn hắn, để cho bọn hắn xuất thủ thay chúng ta, là không có gì thích hợp bằng!"
Để cho chúng ta xuất thủ?
Phương Quý nghe được lời này, trong lòng lại là không nhịn được mà khẽ động.
Vừa rồi hắn đã nhìn ra tông chủ của bốn tông khác có ý tứ liên thủ tạo áp lực đối với tông chủ Thái Bạch Tông, dù sao cũng là tông chủ nhà mình, trong lòng không khỏi có một chút bận tâm, nhưng lại không ngờ được, sau khi đối phương cân nhắc một phen, ngược lại là không có ý tứ xuất thủ với tông chủ Thái Bạch Tông, ngược lại là đưa ánh mắt về phía những tiểu bối trốn ở sau lưng tông chủ như bọn hắn...
Bốn người A Khổ sư huynh, Tiêu Long Tước, Triệu Thái Hợp cùng với Phương Quý ở sau lưng tông chủ Thái Bạch Tông, tất cả đều liếc nhìn nhau, lộ ra ánh mắt phức tạp.
Bọn hắn tiến vào trong Loạn Thạch Cốc, đều là có mục đích, nhưng không ngờ được lại gặp phải sự kiện như thế này.
"Ha ha, ta cũng cảm thấy cái chủ ý này là vô cùng hay, chỉ là không biết Thái Bạch Tông có dám tiếp nhận hay không?" Tông chủ Hàn Sơn Tông cũng nhẹ giọng cười một tiếng vào lúc này, nói: "Trì nhi, ngươi còn không đi ra bái kiến tông chủ Thái Bạch Tông một chút!"
Nghe được lời của hắn, một thiếu niên mặc áo đen nhìn như trung thực ở phía sau hắn liền từ từ đi ra.
Đi ra phía trước, thiếu niên liền khom người hành lễ đối với tông chủ Thái Bạch Tông, theo việc vái chào, khí tức quanh người chậm rãi nở rộ, nhiệt độ không khí chung quanh dường như cũng đều giảm xuống một mảng lớn, liền ngay cả đá vụn ở dưới chân hắn, cũng đều ngưng kết một tầng sương lạnh, mà hắn thì giống như là không có chuyện gì, cúi đầu cung kính nói: "Hàn Sơn Tông Tống Trì, bái kiến sư bá Triệu Thái Bạch..."
"Ha ha, ngươi còn mạnh hơn một chút so với lúc phụ thân ngươi còn trẻ, đứng lên đi!"
Tông chủ Thái Bạch Tông ôn hòa cười một tiếng, hai tay hơi nâng, liền khiến cho thiếu niên này đứng lên.
Mà tông chủ Thái Bạch Tông cười ra tiếng, trong lòng của đám người Phương Quý lại là hơi hồi hộp một chút, phát hiện ra vị đệ tử Hàn Sơn Tông kia, có tu vi cường đại hơn xa bọn hắn, tu vi đã là Dưỡng Tức tầng tám, mà hai người Triệu Thái Hợp và Tiêu Long Tước thì suy nghĩ nhiều hơn, Hàn Sơn Tông là một trong năm đại tiên môn Sở Quốc, lại được mọi người xưng là Tống gia Hàn Sơn Tông, thay vì nói là tông môn, không bằng nói là tài sản riêng của Tống gia, mà tương ứng, ở trong Hàn Sơn Tông, đệ tử họ Tống đều được Hàn Sơn Tông coi là đệ tử chân truyền để bồi dưỡng, người trước mắt này nếu là họ Tống, vậy thì nhất định sẽ rất khó đối phó...
Hơn nữa, trước đó bọn hắn ở ngoài cốc, cũng không nhìn thấy vị thiên kiêu Tống gia Hàn Sơn Tông này, Thanh Khê Cốc Lý Hoàn Chân gặp phải ở bên ngoài cũng không có nhắc tới người này, nói rõ rằng người này tới sớm hơn so với bọn hắn, đồng dạng cũng nói rõ, tốc độ người này tìm được lỗ hổng tà khí cũng rất nhanh.
"Các ngươi cũng đi ra đi!" Thấy Tống Trì đứng dậy, mấy vị tông chủ khác cũng nhao nhao mở miệng.
Ở phía sau bọn họ, ít nhiều cũng đều có một số tiểu bối đi theo, ít thì một, hai người, nhiều thì ba, bốn người, lúc này nghe lời nói của các trưởng bối, liền nhao nhao đi ra, hành lễ đối với tông chủ Thái Bạch Tông, từng người triển lộ ra tu vi của mình, báo ra tên tuổi của mình.
Một vị nam tử áo đen đeo ma đao sau lưng, hai chân trần trụi, trong đáy mắt có khí thế hung ác cuồng bạo, hướng ánh mắt quét qua đám người Phương Quý cùng với Triệu Thái Hợp, cười một tiếng càn rỡ, nói: "Ta chính là Hạng Quỷ Vương - truyền nhân của Bá Thái Đao Khuyết Nguyệt Tông, Dưỡng Tức tầng tám, hắc hắc, ta biết Thanh Khê Cốc Lý Hoàn Chân là một kẻ mạnh, vốn định giao thủ với hắn trong lần này, không ngờ được là hắn lại không dám tiến vào!"
Một vị nữ tử nhỏ nhắn xinh xắn nhìn qua có khuôn mặt non nớt, chính là đệ tử có tuổi tác nhỏ nhất trong ba vị đệ tử Linh Lung Tông tiến vào Loạn Thạch Cốc, thì cười khanh khách hành lễ với tông chủ Thái Bạch Tông, nói: "Tiểu nữ tử là Vân Nữ Tiêu - truyền nhân của Hồng Nhan Quật Linh Lung Tông, Dưỡng Tức tầng bảy, nghe qua đại danh của chư vị sư huynh Thái Bạch Tông, cũng đã sớm muốn luận bàn với các sư huynh, hi vọng lát nữa các sư huynh sẽ thủ hạ lưu tình..."
Nam tử khoác trên người Hỏa Vân Phi Phong, cưỡi trên một đầu hùng sư hung mãnh, một thân ngạo khí, chỉ vào thời điểm nhìn về hướng lão tổ nhà mình mới có thể lộ ra một chút bộ dáng trung thực, ngạo nghễ chắp tay, nói: "Đệ tử chân truyền của Hỏa Vân Tông, Luyện Khí tầng chín, Lăng Hoa Giáp!"