Cửu Tiêu

Chương 186: Mất mặt

Chương 186: Mất mặt


"Đây là tình huống như thế nào?"
Đám Sơn Quỷ kia xuất hiện đột ngột, nhưng tiêu tán cũng nhanh, bây giờ ở trong sân, chúng đệ tử tiên môn còn duy trì tư thế vừa rồi, chưa kịp động đậy, thế là cũng liền để cho bọn hắn thấy được một màn cực kỳ lúng túng, trước đó bọn hắn còn đang suy nghĩ, những đệ tử này của chính mình, có khả năng đã thừa dịp chém chết truyền nhân của Thái Bạch Cửu Kiếm hay chưa, nhưng bây giờ...
Tống gia Tứ công tử đang nằm ở trong góc, khí tức mỏng manh, đệ tử chân truyền Khuyết Nguyệt Tông Hạng Quỷ Vương đang dựa vào trên một tảng đá, hai tay trống trơn, hai mắt vô thần, đệ tử chân truyền Hỏa Vân Tông Lăng Hoa Giáp nằm thẳng tắp trên mặt đất, trên đầu có một cục u lớn sưng lên, đệ tử chân truyền Linh Lung Tông Vân Nữ Tiêu thì quần áo không chỉnh tề, núp ở trong góc, dùng hai tay ôm ngực, khóc đến mức con mắt đỏ bừng, nức nở không thôi...
Mà mấy vị đệ tử Thái Bạch Tông, ba người Triệu Thái Hợp, Tiêu Long Tước, A Khổ cũng đều yên ổn, ở trên người không có một chút thương thế nào, đang ngồi xổm ở trên mặt đất, từng đống ma hạch chất đống ở trước mặt, giống như là đang tiến hành chia của, rõ ràng là đã được chia không sai biệt lắm...
Đáng hận nhất chính là vị truyền nhân Thái Bạch Cửu Kiếm kia, bây giờ ở trong tay còn đang cầm một vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông, rõ ràng là coi như tấm chắn để ngăn cản Sơn Quỷ lao ra, lúc này nhìn thấy ánh mắt của tông chủ năm đại tiên môn đều nhìn về phía mình, mới phản ứng được, vội vàng đặt vị đệ tử Khuyết Nguyệt Tông kia lên trên mặt đất, giống như nịnh nọt phủi một chút bụi đất ở trên người cho đối phương...
Không phải đã nói là muốn giết chết truyền nhân của Thái Bạch Cửu Kiếm sao?
Cục diện có một chút không đúng...
"Sư tôn, chuyện kia...thằng nhóc kia đoạt pháp bảo cùng với ma hạch linh dược của chúng ta..."
Đệ tử của bốn đại tiên môn rốt cục cũng phản ứng lại, lập tức liền có mấy người ngẩng đầu, lớn tiếng kêu lên.
Trong tiếng kêu, lại có một chút ủy khuất.
Mà Phương Quý thấy tông chủ của bốn đại tiên môn đồng thời giáng lâm, thì bị hù đến mức cả người toát mồ hôi lạnh, lập tức thu hồi bộ dáng dữ dằn, dùng hai, ba bước chạy tới sau lưng A Khổ sư huynh, duỗi đầu ra hô to: "Không thể trách ta, là do bọn hắn muốn động thủ trước..."
"Tên tiểu quỷ này..."
Sau khi tông chủ của bốn đại tiên môn kinh ngạc thì là sinh ra phẫn nộ bất tận, vẻ bình thản trên mặt đều biến mất, thay vào đó là một mảnh tái nhợt, tông chủ Khuyết Nguyệt Tông có tính tình nóng nảy, càng là quát lớn: "Im miệng, còn ngại không đủ mất mặt sao?"
Vừa nói chuyện, hắn đã phi thân rơi xuống, vung tay áo một cái, liền kéo những đệ tử đang quỳ trên đất ra phía sau lưng.
"Truyền nhân của Thái Bạch Cửu Kiếm thật sự mạnh như vậy?" Tông chủ Linh Lung Tông dùng mắt đẹp chậm rãi quét về phía Phương Quý cùng với A Khổ, nói: "Hay là huyết mạch của tên quái thai này đã triệt để thức tỉnh?"
Một màn này xuất hiện quả thực là nằm ngoài dự kiến của bọn hắn, ở trong dự kiến của bọn hắn, cho dù những đệ tử này không có chém giết truyền nhân của Thái Bạch Cửu Kiếm, cũng sẽ không để cho Thái Bạch Tông chiếm tiện nghi, nhưng vô luận như thế nào cũng không ngờ được, đệ tử nhà mình lại là đại bại thua thiệt, chuyện này khiến cho trong lòng của bọn hắn vừa kinh ngạc vừa nặng nề, mặc dù không tiện hỏi, nhưng trong lòng đã dâng lên vô tận suy nghĩ...
"Trước có bốn đại đệ tử chân truyền Thái Bạch Tông, lại có quái thai trăm năm trước tỉnh lại, bây giờ thậm chí ngay cả Thái Bạch Cửu Kiếm cũng đều có truyền nhân..." Hỏa Vân lão tổ trầm mặc trong thời gian rất lâu, mới bỗng nhiên nở nụ cười, thế mà nghiêm túc chắp tay về phía tông chủ Thái Bạch Tông Triệu Chân Huyền, nói: "Triệu tông chủ, chúng ta vốn cho rằng sau khi một kiếm kia phế đi, 300 năm thịnh vượng của Thái Bạch Tông đã sắp hết, nhưng bây giờ cũng không thể không thừa nhận, bố cục mà ngươi bày ra thật là lớn, đợi đời sau của Thái Bạch Tông trưởng thành, Sở Quốc chỉ sợ là cũng không dung được Thái Bạch Tông?"
Tông chủ Thái Bạch Tông nghe vậy, cũng chỉ là cười cười, nói: "Chúng ta cũng chỉ là nghiêm túc vào thời điểm dạy đệ tử mà thôi!"
Phương Quý ở bên cạnh nghe vậy liền nhếch miệng, nghĩ thầm vào thời điểm Mạc lão cửu dạy mình cũng không chăm chú...
"Thái Bạch Tông sắp thịnh vượng, đối với Sở Quốc chúng ta ngược lại là chuyện tốt, dù sao thì người tài giỏi đúng là sẽ luôn có nhiều việc phải làm, đợi đến thời điểm Ma Sơn thức tỉnh, cũng cần Thái Bạch Tông gánh vác nhiều hơn, Ma Vực thuộc về Dã Lĩnh Quật trước đây, cứ giao cho Thái Bạch Tông thì thế nào? Chỉ hy vọng là ở trong Thăng Tiên Hội nửa năm sau, các đệ tử Thái Bạch Tông thủ hạ lưu tình, chớ để cho đệ tử của tứ tông trở về tay không..."
Tông chủ Hàn Sơn Tông cười nhạt vài tiếng, cũng không biết đối phương đang nói giỡn hay là nghiêm túc.
Bất quá mấy vị tông chủ khác nghe được câu này, sắc mặt của từng người đều trở nên khó coi hơn một chút.
"Nói không sai, đi thôi!" Hỏa Vân lão tổ làm ra quyết định cực nhanh, cười ha ha, liền quơ quơ tay áo, dự định cưỡi mây mà đi.
"Tông chủ, ta...Quỷ Diễm Đao của ta còn đang ở trong tay của hắn..." Ngược lại là đệ tử chân truyền Khuyết Nguyệt Tông Hạng Quỷ Vương hơi do dự một chút, chỉ vào Phương Quý nói ra.
Phương Quý đang xem náo nhiệt ở cách đó không xa lập tức quay đầu đi chỗ khác, thản nhiên nhìn phong cảnh chung quanh.
"Hừ, mất mặt!" Tông chủ Khuyết Nguyệt Tông hừ lạnh một tiếng, nhìn thoáng qua tông chủ Thái Bạch Tông.
"Đã là binh khí của người ta, hãy trả lại cho hắn đi!" Tông chủ Thái Bạch Tông cũng có một chút bất đắc dĩ, nhìn Phương Quý, thấp giọng nói một câu.
Phương Quý có một chút sợ vị tông chủ này, nhưng vẫn là nhỏ giọng thầm thì nói: "Đây là ta dựa vào bản sự của bản thân giành được..."
Tông chủ Thái Bạch Tông nhíu mày, một lát sau, mới bất đắc dĩ nói: "Tính cho ngươi 3000 điểm công đức..."
Phương Quý mừng rỡ, lập tức lấy thanh ma đao kia từ trong túi càn khôn ra, ném tới cho Hạng Quỷ Vương.
Tông chủ Khuyết Nguyệt Tông phất ống tay áo một cái, đám mây cuốn cả Hạng Quỷ Vương và ba vị đệ tử khác, cưỡi mây mà đi, cũng không quay đầu lại.
"Lão tổ, túi càn khôn của ta..." Đệ tử chân truyền Hỏa Vân Tông Lăng Hoa Giáp cũng do dự một chút, nói với Hỏa Vân lão tổ.
Hỏa Vân lão tổ hừ lạnh một tiếng, cũng ngẩng đầu nhìn về phía tông chủ Thái Bạch Tông.
Tông chủ Thái Bạch Tông thấy Phương Quý lộ ra vẻ mặt giả bộ như nghe không được, chỉ có thể hít vào một hơi, nói: "Tính cho ngươi 3000 điểm công đức!"
Phương Quý mừng rỡ, vội vàng nhặt một cái túi càn khôn ở dưới đất ném đi.
Lăng Hoa Giáp thấy túi càn khôn đã xẹp, nhưng cũng còn may là mấy đạo hỏa phù mấu chốt nhất vẫn còn, chỉ có thể cố nén tiếp nhận.
"Tên tiểu quỷ kia, ngươi...ngươi mau trả lại cái yếm cho ta..."
Thấy Lăng Hoa Giáp cùng với Hạng Quỷ Vương đều cầm lại đồ vật của mình, đệ tử chân truyền Linh Lung Tông Tiêu Vân Chân rốt cục cũng không nhịn được, run giọng nói với Phương Quý, giọng run rẩy cũng không phải là sợ hãi, một nửa là xấu hổ, một nửa khác là tức giận.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất