Cửu Tiêu

Chương 281: Thần Mộc Địa Nhãn

Chương 281: Thần Mộc Địa Nhãn


"Thế mà cứ như vậy chiếm đoạt địa bàn của Hỏa Vân Tông rồi?"
Bây giờ ở trong bí cảnh, đại cục đã định, năm vị đệ tử Hỏa Vân Tông lưu thủ, vào sau khi bị Phương Quý cướp được Liệt Diễm Kỳ, liền triệt để đã mất đi hi vọng lật bàn, kẻ chết thì chết, kẻ trói thì bị trói, không có một chút sức hoàn thủ, các linh thú ở phía ngoài thì lăn lộn dưới mặt đất, thống khổ không chịu nổi, hang ổ của Hỏa Vân Tông cứ như vậy rơi vào trong tay của hai người bọn hắn dễ như trở bàn tay.
Không chỉ có Trương Vô Thường cảm thấy có một chút không chân thực, Anh Đề cũng đều hưng phấn kêu lên "xì xì xì".
"Đừng có kêu như vậy, một chút cũng không có khí thế!"
Phương Quý tiện tay đập Anh Đề một cái, chắp tay ở sau lưng, lộ ra bộ dáng rất là đắc ý.
Đây là một chiến thắng lớn...
"Các đệ tử ở bên ngoài vẫn còn đang đánh nhau đầu rơi máu chảy, chính mình đã đánh chiếm một chỗ địa nhãn, miễn là có can đảm, không có gì là không làm được, nghĩ đến cảnh đối phương liều mạng, kết quả là sau khi đi đến đây, mình đã Trúc Cơ thành công, vậy thì bọn hắn sẽ dùng dạng ánh mắt gì để nhìn mình?" Phương Quý càng nghĩ càng cảm thấy vui vẻ, đi chầm chậm về phía trung tâm pháp trận.
Tòa pháp trận mà Hỏa Vân Tông bày ra đều vây quanh một chỗ địa nhãn, mà chỗ địa nhãn này, chính là một chút quái tuyền.
Quái tuyền chính là chỗ hội tụ của ba dòng Huyết Khê, chung quanh đều là đá tảng có màu đỏ như máu, ba dòng Huyết Khê chảy qua nơi đây, suối nước giao hòa, sinh ra từng sợi từng sợi kim quang, mà chỗ kim quang ngưng tụ, lại biến thành một gốc cây nhỏ cổ quái giống như là san hô, cao ước chừng hơn trượng, sinh ra từ trong quái tuyền, ở phía trên kết xuất ra một loại trái cây như vàng mà không phải vàng, như đá mà cũng không phải đá.
Trái cây óng ánh sáng long lanh, tựa hồ tản ra thần quang màu đỏ, có lớn có nhỏ, đúng là Huyết Tinh mà bọn hắn tha thiết ước mơ.
Huyết Tinh là do Ma Sơn Chi Huyết biến thành, còn được gọi với những cái tên khác là Huyết Bồ Đề, Bất Tử Dược, Địa Huyết Đan, có thể cải tử hoàn sinh, khiến cho người tu hành siêu phàm nhập thánh, kết thành Địa Mạch Trúc Cơ, bước vào cảnh giới Trúc Cơ, mở cánh cửa tu hành, là thiên tài địa bảo chân chính...
Phương Quý biết Huyết Tinh có hình dạng như thế nào, tông chủ đã nói qua.
Nhưng coi như là hắn, cũng không biết Huyết Tinh nguyên lai lại mọc ra từ trên một gốc quái thụ như thế.
Liếc mắt nhìn tới, liền thấy ở trên quái thụ, vướng va vướng víu, sinh ra trọn vẹn hai mươi, ba mươi khỏa trái cây, lớn thì như nắm đấm, nhỏ thì như quả vải, thoạt nhìn có trọng lượng không nhẹ, tính tất cả trái cây trên quái thụ, chỉ sợ là không dưới hai, ba cân?
"Phát tài rồi!" Ánh mắt của Phương Quý liền lập tức sáng lên, đi chầm chậm đến địa nhãn, mắt nhìn thấy Huyết Tinh sinh trưởng ở trên quái mộc, giống như là một xâu bồ đào màu đỏ óng ánh sáng long lanh kia, trong lòng đơn giản là hưng phấn đến phát run, không thể khống chế đưa tay ra, hái xuống một khoả trái cây có dáng dấp đẹp nhất, đánh giá trái phải mấy lần, liền muốn nhét vào trong miệng...
"Ngươi làm gì thế?" Ở bên cạnh đột nhiên có một bàn tay đánh tới, Trương Vô Thường lộ ra bộ dáng hoảng sợ nói.
"Nếm thử xem có mùi vị như thế nào..." Phương Quý tràn đầy vẻ không hiểu nhìn Trương Vô Thường.
"Trời đất ơi..." Trương Vô Thường bị Phương Quý bức đến đấm ngực dậm chân, lộ ra vẻ mặt đưa đám nói: "Trước khi ngươi tiến vào bí cảnh đến cùng là đã học bài hay chưa? Những khoả Huyết Tinh này tự nhiên là dị bảo có thể Trúc Cơ, nhưng muốn luyện hóa bọn chúng cũng không phải dễ dàng! Thứ đồ chơi này ẩn chứa quá nhiều thần uy, mạnh hơn bảo dược, một khi ăn vào, cần ngươi phải triệt để nhập định, ngưng thần luyện hóa, đưa về Đạo Nguyên, thẳng đến khi Trúc Cơ thành công, bây giờ chúng ta chưa định đại cục, hung hiểm tứ phía, lại không có ai giúp ngươi hộ pháp, ngươi nuốt khoả Huyết Tinh này xuống, chẳng phải là muốn chết?"
"Còn có chuyện này?" Phương Quý ngẩn ngơ, nói: "Vậy thì trước tiên thu thập lại!"
Nhưng cũng vào lúc hắn muốn nhét khoả Huyết Tinh này vào trong túi càn khôn, lại ngoài ý muốn phát hiện ra, khoả Huyết Tinh kia thế mà dần dần trở nên càng ngày càng nhỏ, cuối cùng triệt để hóa thành một đạo khí huyết, tiêu tán ở giữa thiên địa, Phương Quý kinh ngạc ngẩng đầu, liền nhìn thấy ở trên gốc quái thụ kia, ở vị trí vừa mới bị hắn hái Huyết Tinh xuống, lại sinh ra một khoả Huyết Tinh giống nhau như đúc.
Huyết Tinh đã hái xuống, lại trở về...
"Nếu như có thể tuỳ tiện thu thập Huyết Tinh, năm đại tiên môn cần gì phải phiền toái như vậy?" Trương Vô Thường nghe lời nói của Phương Quý, càng là bất đắc dĩ nói: "Chẳng lẽ ngươi không biết, Huyết Tinh này vốn là khí huyết Ma Sơn tinh thuần nhất biến thành, dựa vào gốc thần mộc trong địa nhãn này mới có thể thành hình, sau khi hái xuống, liền mất đi liên hệ cùng với đại trận trong bí cảnh, không đến mấy hơi thở, liền sẽ hóa thành khí huyết vô hình một lần nữa, trở về trên Thần Mộc Địa Nhãn, căn bản là không có cách nào để bảo tồn..."
Đón ánh mắt khó có thể lý giải được của Phương Quý, biểu lộ của Trương Vô Thường còn muốn xoắn xuýt hơn so với những linh thú ở bên ngoài kia, nhẫn nại tiến hành giải thích: "Muốn luyện hóa Huyết Tinh, chỉ có một cái biện pháp, chính là sau khi hái xuống, lập tức đặt vào trong miệng, sau đó dùng một thân linh tức luyện hóa thì mới được, đây cũng là nguyên nhân năm đại tiên môn nhất định phải mỗi mười năm một lần phái đệ tử tiến vào bí cảnh để Trúc Cơ..."
Phương Quý lập tức không thể nói được lời nào.
Hắn bỗng nhiên ý thức được một vấn đề rất nghiêm trọng, chính mình vẫn luôn biết Huyết Tinh là đồ tốt, cũng biết chính mình cần Huyết Tinh, cũng biết ở trong chỗ sâu bí cảnh có Huyết Tinh, cho nên mới liều lĩnh chạy vào, nhưng mình giống như không để ý đến một điều, đó chính là thứ Huyết Tinh này mặc dù thần dị, lại không giống như là các bảo bối khác, có thể tiện tay nhét vào trong túi càn khôn để mang đi!
Xem ra tài nguyên quý báu nhất ở trong toà bí cảnh này, muốn cầm tới tay cũng không dễ dàng!
Hắn nhíu mày nhìn chằm chằm vào khoả Huyết Tinh màu đỏ kia, bỗng nhiên hỏi: "Nếu như trực tiếp chặt Thần Mộc Địa Nhãn thì sẽ như thế nào?"
"Chặt Thần Mộc Địa Nhãn?" Trương Vô Thường giật nảy cả mình, rất nhanh lại lắc đầu nói: "Ta cho tới bây giờ cũng chưa nghe nói qua cách làm này, bất quá có chặt Thần Mộc Địa Nhãn cũng vô dụng, ngươi vẫn không rõ sao, Thần Mộc Địa Nhãn là không trọng yếu, trọng yếu là đại trận Chu Thiên ở trong toà bí cảnh này, những Ma Sơn khí huyết này, sau khi trải qua tầng tầng luyện hóa, còn dư lại chỉ là thần lực bản nguyên tinh túy nhất, vốn là đồ vật vô hình, chỉ có mượn nhờ Thần Mộc Địa Nhãn mới có thể ngưng kết, nhưng một khi Thần Mộc Địa Nhãn bị chặt xuống, liền mất đi liên hệ cùng với đại trận Chu Thiên, biến thành một gốc cây phổ thông, Huyết Tinh ở phía trên cũng sẽ biến mất, khả năng lớn nhất chính là sẽ bị những gốc Thần Mộc Địa Nhãn khác hấp dẫn tới, lại ngưng kết một lần nữa!"


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất