Edit: Hami
Beta: Nhím, Sakura
Gì, đang cản ở phía sau Tiểu Ngân và Lạc Vũ lập tức kinh hãi mà quay đầu hướng Tiểu Hồng kinh hãi.
“Trời ạ.” thành chủ Song Diệp Thành quét mắt lại một cái, loạng choạng cơ hồ đứng không vững.
Vân Thí Thiên, Lạc Vũ, Tiểu Ngân, sắc mặt cũng không tốt nổi.
Chỉ thấy, trên bầu trời ở phía bên phải của bọn họ, bầu trời vốn xanh thăm thẳm lại đông nghịt Khô Lâu hình dạng to lớn đang bay lượn, đang
giương cánh hướng phía bọn họ phi nhanh mà đến.
Chỉ có xương trắng, khổ người giống như những ngọn núi nhỏ, không có
một tia huyết nhục, đang răng rắc răng rắc che khuất bầu trời mà đến.
Khắp nơi dưới mặt đất là đại quân khô lâu , hiện tại ở trên không trung cũng là đại quân khô lâu .
Trên mặt đất có cỏ cây che phủ vì vậy nhìn bớt kinh hãi một chút.
Mà lúc này, những khô lâu vóc dáng cao to đó đến từ trên không trung, thân thể hình thái hoàn toàn triển lộ trước mắt ba người hai thú.
Trường cảnh kia, tuyệt đối khiến người khác rung động.
Một đám khô lâu giương cánh từ trên không trung bức bách mà đến, nhưng trong không khí lại không có bất kỳ một tia ba động nào.
“Chết tiệt” Lạc Vũ mắng một câu thô tục.
Mà ngay lúc Lạc Vũ nói câu này, đầu lĩnh Khô Lâu bay tới, cúi đầu,
miệng hơi mở, một hỏa cầu màu xanh biếc hướng mấy người gầm thét mà đến.
“Lục viêm tâm hoả, mười bốn cấp ma thú.” Giọng nói của Vân Thí Thiên trầm xuống.
Con mẹ nó, con mẹ nó, Tiểu Ngân nghe Vân Thí Thiên nói ra cấp bậc của khô lâu kia thì đồng thời mắng loạn.
Mười lăm cấp chính là ma thú đỉnh, nó trên tay cũng chỉ có ma thú Tứ Vương.
Mà mười bốn cấp ma thú cũng không quá hai mươi cái. Mà bây giờ, khô