Chương 12: Tiên Trứng? (1)
Đủ loại công pháp tu tiên không ngừng thăng cấp.
Tu vi của hắn cũng tăng lên tới Trúc Cơ kỳ cửu phẩm.
Mắt thấy khoảng cách Kim Đan kỳ chỉ thiếu chút nữa, đừng nhắc tới trong lòng Bộ Phàm kích động như thế nào.
Kim Đan sao.
Đây mới thực sự bước vào tu hành đại đạo.
Không nói uy lực của các loại pháp thuật, thần thức tăng lớn, ngay cả tuổi thọ cũng được ít nhất bảy tám trăm năm.
Vì sao phải tu chân.
Còn chẳng phải là vì truy cầu trường sinh sao.
Những kẻ cả ngày giết người đoạt bảo, tranh quyền đoạt lợi có chỗ nào giống tu tiên giả chứ.
Chỉ có giống hắn, vô dục vô cầu, một lòng thăng cấp mới là vương đạo.
Bởi vì khoảng thời gian này, Bộ Phàm cũng đang vội vàng làm nhiệm...
Không đúng, là trợ giúp thôn dân giải quyết phiền muộn, lâu lắm rồi chưa xem xét cột hảo hữu, cũng không biết ba tháng qua, nha đầu Đại Ny kia tu luyện thế nào rồi.
Nhưng không xem xét còn tốt, xem xét một cái kinh ngạc đến mức cằm phải rơi xuống.
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi dưới sự dạy bảo của sư phụ, thành công tiến giai Luyện Khí kỳ tầng năm. 】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi dưới sự dạy bảo của sư phụ, thành công tiến giai Luyện Khí kỳ tầng sáu. 】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi tham gia thi đấu môn phái, nháy mắt đánh bại đám đệ tử, một lần hành động đoạt giải quán quân, đồng thời thành công đột phá, tiến giai trở thành tu sĩ Luyện Khí kỳ tầng bảy】
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi tham gia thí luyện bát đại môn phái, gặp phải yêu thú tập kích, rơi vào đáy cốc, tìm được động phủ tu sĩ Nguyên Anh thượng cổ đạt được truyền thừa. 】
Bộ Phàm nuốt yết hầu một cái.
Có cần phải khoa trương như vậy không.
Thăng cấp nhanh cũng được rồi, lại rơi vào sơn cốc, còn có thể đạt được truyền thừa của tu sĩ Nguyên Anh thượng cổ?
Đây không phải là hào quang của nhân vật chính thì là cái gì?
Hắn lắc đầu.
Không được hâm mộ, không được hâm mộ.
Nhìn vài tên tu sĩ trên sổ đen một chút.
【 Kẻ thù Tống Tiểu Xuân của ngươi bị mấy tên đồng môn vơ vét tài sản】
【 Kẻ thù Lục Vũ của ngươi tham gia thí luyện môn phái, gặp phải yêu thú tập kích, bản thân bị trọng thương 】
【 Kẻ thù Lý Thanh Phong của ngươi dẫn đầu đệ tử tham gia thí luyện trong môn phái, bị tu sĩ tính kế, tổn thất nặng nề 】
【 Kẻ thù Lưu Vĩnh Lợi của ngươi dẫn đầu đệ tử tham gia thí luyện trong môn phái, bị tu sĩ tính toán, tổn thất nặng nề 】
Cuối cùng trong lòng Bộ Phàm cũng dễ chịu hơn một chút.
Ngươi xem bọn họ đều bị yêu thú tập kích giống nhau kìa, chẳng phải bản thân Lục Vũ kia bị trọng thương rồi sao?
Còn có Lý Thanh Phong với Lưu Vĩnh Lợi là dẫn đội tham gia thí luyện môn phái gì đó, lại đụng phải tu sĩ tính kế, mà hai người Đại Ny với Lục Vũ tham gia thí luyện lại gặp phải yêu thú tập kích.
Có phải trong này có liên quan gì đó hay không?
Hoặc là nói là có một vài người trong thế lực nào đó đối nghịch với Thiên Huyền môn đang tính kế Thiên Huyền môn?
Bộ Phàm suy nghĩ một chút liền không rét mà run.
Từ tình cảnh mà Đại Ny với Lục Vũ gặp phải liền có thể nhìn ra tình huống lúc đó nguy hiểm cỡ nào.
Quả nhiên tu tiên giới cũng không phải nơi lương thiện gì, khắp nơi tràn ngập mưu tính với lừa gạt.
Còn có tên Tống Tiểu Xuân kia sống bên trong môn phái cũng không tốt, vậy mà gặp phải đệ tử đồng môn vơ vét tài sản.
Cũng may mà lúc trước không có bái nhập Thiên Huyền môn, nếu không thì dựa vào cá tính của hắn, chỉ sợ bây giờ không thể vui vẻ làm nhiệm vụ nữa rồi.
Ngẫm lại, vẫn nên đợi ở trong thôn tương đối an toàn hơn một chút.
Ở trong thôn rất ít có cừu hận sinh tử gì đó, dù cho hai người không hợp nhau thì nặng nhất cũng chỉ là dùng nắm đấm đánh một trận, sau đó ban đêm hai người ngồi cùng nhau uống rượu, quan hệ tốt giống như huynh đệ ruột thịt.
Sau đó, lại nhìn tin tức hảo hữu một lúc, có loại cảm giác lướt video ngắn trên tiktok.
Ngày kế tiếp, trời tờ mờ sáng, Bộ Phàm thức dậy từ sớm, thân là một thiếu niên cần cù, đâu có thể sống sờ sờ lãng phí thời gian trên giường chứ.
Thôn dân trong thôn cũng dậy tương đối sớm, bởi vì mặt trời buổi sáng không lớn, lại có chút mát mẻ nên thừa cơ hội này nhổ cỏ dại trong đất.
Nhìn thấy Bộ Phàm đang nấu nước, bọn họ mỉm cười chào hỏi.
"Có lẽ bây giờ Tiểu Phàm đang gánh nước giúp Vương a bà." Có một tráng hán cười nói.
"Đứa bé này đúng là chịu khó, chỉ cần nhà ai có khó khăn thì sẽ giúp." Một tráng hán khác cười nói.
"Đúng vậy, trước kia đứa nhỏ nhà ta bị bệnh, ta còn chưa đi mời tiểu Phàm, tiểu Phàm đã tới nhà của ta, xem bệnh giúp nhi tử ta, còn nói bệnh của đứa bé không thể để lâu dài, có bệnh thì phải gọi hắn đến xem sớm." Một hán tử làn da ngăm đen khác cảm khái nói.
"Khoan hãy nói, y thuật kia của Bộ Phàm, ta cảm thấy không kém Lý lang trung bao nhiêu." Một tráng hán tán dương.
Mấy tên tráng hán chung quanh đồng ý gật gật đầu.
Bây giờ tên tuổi của thần y Bộ Phàm không những vô cùng vang dội ở Ca Lạp thôn, thậm chí chẳng biết lúc nào thanh danh đã truyền ra ngoài, các loại nghi nan tạp chứng dưới sự khám và chữa trị của hắn, không có thuốc nào không chữa khỏi bệnh, thậm chí có một chút bệnh mà phụ nhân khó mở miệng, hắn cũng chữa được hết.
Đoạn thời gian trước, liền có một viên ngoại trên trấn, để gã sai vặt mang theo số tiền lớn mời Bộ Phàm đi lên trấn xem bệnh cho nhi tử bảo bối của viên ngoại kia, nhưng lại bị Bộ Phàm từ chối.
Bộ Phàm nói, hắn sẽ không rời khỏi thôn, muốn xem bệnh thì phải tới thôn xem.
Sau đó qua hơn mười ngày, viên ngoại trong trấn kia mang theo nhi tử kia của gã tới Ca Lạp thôn, thời gian không đến một ngày bệnh của nhi tử viên ngoại đó đã ổn.
Chuyện đó khiến viên ngoại kia kích động đến mức vừa nói cảm tạ rồi lại quỳ lạy Bộ Phàm.
Nghe tên viên ngoại kia nói nửa năm này bởi vì bệnh của nhi tử mà hắn buồn đến mức sắp hỏng, tìm không ít lang trung danh y cũng trị không hết, cuối cùng không có cách nào mới đến Ca Lạp thôn thử một chút, không ngờ rằng thật đúng là được Bộ Phàm chữa khỏi.
Sau đó viên ngoại kia muốn làm lễ lớn để nói lời cảm tạ, Bộ Phàm lắc đầu từ chối: "Nếu như ngươi thật sự muốn cám ơn ta thì làm chút việc thiện, rải con đường cho thôn đi, không cầu tốt lắm, có thể đi là được."