Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 145: Cái Gọi Là Tuỳ Tâm

Chương 145: Cái Gọi Là Tuỳ Tâm
“Bên cạnh họ luôn luôn có những mỹ nữ muôn màu muôn vẻ vây quanh, nếu không phải là đại sư tỷ của danh môn đại phái, thì chính là nữ tử của đại gia tộc, hoặc là công chúa đế quốc. Đổi lại thành người bình thường, sớm đã chết một ngàn tám trăm lần rồi. Cho nên nếu không phải nhân vật chính, ngàn vạn lần đừng mắc bệnh nhân vật chính! Nghe hiểu chưa?" Bộ Phàm chắp tay vào nói.
"Sư phụ, ta hiểu rồi!" Tiểu Lục Nhân gật đầu.
"Ừm, điều thứ hai, chính là thủ đoạn, tục ngữ nói cho dù chúng ta không đi trêu chọc người khác, nhưng luôn có những kẻ não tàn tìm tới tận cửa, tặng kinh nghiệm!" Bộ Phàm nghiêm mặt nói.
"Sư phụ, cái gì gọi là não tàn?" Tiểu Lục Nhân không hiểu hỏi.
"Tại sao ngươi có nhiều vấn đề như vậy? Chờ ta nói xong ngươi hãy hỏi!"
Bộ Phàm vỗ nhẹ đầu Tiểu Lục Nhân.
"Vâng, sư phụ!" Hai mắt Tiểu Lục Nhân đẫm lệ lưng tròng, hắn đưa tay sờ cái đầu nhỏ vừa bị vỗ đau, nói.
"Cho nên, chúng ta phải nắm giữ một ít thủ đoạn, như thủ đoạn chạy trốn, thủ đoạn phòng thân, thủ đoạn đánh bừa cùng địch nhân! Những chuyện này về sau ta sẽ từ từ dạy dỗ ngươi! Không vội! Còn điều thứ ba, cũng là điều quan trọng nhất, ngươi ngàn vạn lần phải nhớ kỹ!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân trở nên đặc biệt nghiêm túc nhìn Bộ Phàm.
"Điều thứ ba chính là tuỳ tâm!"
Tiểu Lục Nhân mơ hồ, gãi đầu: "Tuỳ tâm?"
"Đúng vậy, điều này ta không thể trực tiếp nói cho ngươi, mà cần chính ngươi ngộ ra, bởi vì những người khác nhau sẽ lĩnh ngộ hai chữ ’tuỳ tâm’ này khác nhau."
Bộ Phàm vỗ vỗ bả vai Tiểu Lục Nhân.
Hắn hy vọng Tiểu Lục Nhân có thể hiểu được hàm nghĩa chân chính của hai chữ ’tuỳ tâm’ này.
"Đúng rồi, ngươi có vấn đề gì thì hỏi đi?"
"Sư phụ, cái gì gọi là não tàn? Còn có kinh nghiệm là cái gì?"
"Não tàn chính là... Được rồi, sau khi trở về ta sẽ nói. Còn nữa, những lời ta vừa nói với ngươi, ngươi không được nói cho Minh Châu tỷ nghe, ngươi nhớ chưa?"
"Vì sao?"
"Đừng hỏi nhiều vấn đề như vậy! Tại sao ngươi giống mười vạn câu hỏi vì sao thế?"
"Vì sao?"

Cứ như vậy, thoắt một cái lại qua nửa tháng.
Trời còn trút xuống cơn mưa rất to, cũng may Bộ Phàm đã sớm nhìn ra, cho nên hắn để tư thục nghỉ trước.
Hai người Hỏa Kỳ Lân và Tiểu Lục Nhân hai tay chống khuôn mặt nhỏ nhắn, nhìn mưa to ngoài cửa sổ.
Mà Bộ Phàm đang cầm sách trên tay, tựa vào ghế trúc, nhàn nhã ngắm cảnh.
Kỳ thật đọc sách là giả, hắn đang kiểm tra tin tức hảo hữu.
【 Hảo hữu Đại Ny của ngươi, trong Tâm Nguyện bí cảnh thành công đột phá, trở thành Kim Đan nhất phẩm】
【 Hảo hữu Hàn Cương của ngươi, bế quan tu vi tăng mạnh 】
【 Hảo hữu Tống Tiểu Xuân của ngươi, huy kiếm lần thứ bảy ngàn vạn】
Bộ Phàm không thể không bội phục nghị lực của Tống Tiểu Xuân.
Một chuyện đơn điệu như huy kiếm, vậy mà đối phương có thể kiên trì lâu như vậy.
Hiện tại cho dù hắn muốn ngăn cũng không ngăn được kẻ si mê huy kiếm Tống Tiểu Xuân kia.
Sau đó hắn tiến vào mô phỏng quyết đấu, luận bàn cùng Xích Diễm Yêu Thánh.
Hiện giờ sau khi Tinh Thần Đoán Thể Thuật và Thiên Ma Sách không ngừng thăng cấp, lực lượng thân thể hắn đã sớm không phân cao thấp với Xích Diễm Yêu Thánh.
Nhất là sau khi thi triển Thái Hư Hóa Long Quyết, lực lượng thân thể hắn còn mạnh mẽ hơn Xích Diễm Yêu Thánh.
Trong mô phỏng quyết đấu, lúc này hắn đang thoải mái đầm đìa mà đánh nhau với Xích Diễm Yêu Thánh
Mà cùng lúc đó, tại nhà Tống viên ngoại.
Tống Tiểu Xuân để trần hai tay, không ngừng huy động trường kiếm dưới mưa, trong miệng không ngừng đếm một đống con số.
Tống viên ngoại và Tống Tiễn Thị liếc nhau, trong lòng có chút bất đắc dĩ.

Trận mưa này kéo dài tới hai ba ngày mới tạnh.
Trời trong xanh một cái, rất nhiều hài tử trong thôn đều chạy ra ngoài chơi, ngay cả Hỏa Kỳ Lân và Tiểu Lục Nhân cũng vậy, chúng cưỡi tiểu bạch lư chuẩn bị rời khỏi cổng.
Sau khi đưa mắt thấy sắc trời không sai, Bộ Phàm đã đem một ít quần áo đệm chăn lấy ra phơi nắng.
"Thôn trưởng, tại sao ngươi phải tự mình lấy chăn ra phơi nắng vậy? Ngươi nhìn ta xem, sau khi cưới bà nương nhà ta, ta không cần làm mấy chuyện kiểu này nữa!"
Lúc này, mặt Tống Lại Tử đầy hồng quang, hắn mang theo một cái rổ trúc đi tới.
"Ngươi hớn hở như vậy, chắc chắn có chuyện gì vui đúng không?"
Bộ Phàm lắc đầu, Tống Lại Tử này đúng là già vẫn không hết tật xấu hay khoe khoang.
"Đúng là có việc vui!" Niềm vui lan cả lên chân mày Tống Lại Tử.
"Thê tử ngươi có thai sao? Chúc mừng!" Bộ Phàm đang muốn ôm quyền chúc mừng.
"Đâu có nhanh vậy!" Tống Lại Tử vội xua tay.
"Hả? Vậy không phải thê tử ngươi có thai thì còn chuyện gì vui nữa?" Bộ Phàm hiếu kỳ nói.
"Thôn trưởng, ta cũng không làm ngươi tò mò thêm nữa, ngươi nhìn xem đây là cái gì?"
Tống Lại Tử cũng không nhiều lời vô nghĩa, hắn lập tức lật lớp vải che rổ trúc lên, trắng trắng, cong cong, thoạt nhìn là màu vàng tươi.
Vừa nhìn thoáng qua rổ trúc, Bộ Phàm lập tức vui vẻ.
Hắn còn tưởng là thứ gì chứ hoá ra là giá đậu nha.
"Thôn trưởng, thế nào? Có phải ngươi chưa thấy loại đồ ăn này không?" Vẻ mặt Tống Lại Tử có chút đắc ý nói.
"Nếu ta đoán không sai, đây là mầm đậu tương nha!" Bộ Phàm lắc đầu cười khổ nói.
"Cáp, thôn trưởng, sao ngươi lại đoán được?"
Tống Lại Tử ngây dại, vốn dĩ hắn đang muốn khoe khoang một phen, ai dè thôn trưởng đã đoán được rồi.
"Ta đâu có mù, mầm đậu tương rõ ràng như vậy, ta nhìn ra ngay!" Bộ Phàm cầm lấy một mầm đậu tương, chỉ vào nó cười nói.
"Vẫn là thôn trưởng thông minh!" Tống Lại Tử gãi đầu, ngây ngô cười nói: "Thôn trưởng, ngươi đừng coi thường nó, chỉ là mầm đậu tương thôi nhưng xào lên đặc biệt thơm đấy!"
"Ha, tại sao ngươi biết cái này ăn được?" Bộ Phàm đã có chút suy đoán nhưng vẫn hứng thú hỏi.
"Nhờ Minh Châu đó! Thôn trưởng, ngươi không biết chuyện này sao? May mà có Minh Châu, nếu không ta đã bị người ta hại thảm rồi." Tống Lại Tử tức giận nói.
"Thôn trưởng, ngươi cũng biết nhà chúng ta làm đậu hũ, mỗi lần lên trấn mua đồ, ta sẽ mua rất nhiều đậu tương. Không nghĩ tới tên gian thương kia không phải người, trong số đậu tương ta mua lại có mấy túi bị ngâm nước. Chờ tới khi ta phát hiện ra, túi đậu tương kia đều nẩy mầm cả rồi. Đậu tương nảy mầm rồi không thể làm đậu hũ được nữa. Vì vậy ta tìm gian thương kia tính sổ, gian thương kia lại không nhận lỗi này.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất