Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 231: Không Gian Linh Tuyền Có Ít Ruộng

Chương 231: Không Gian Linh Tuyền Có Ít Ruộng
"Tiểu Lục Nhân qua đây một chút, sư phụ dẫn ngươi tới một chỗ rất tốt!"
Tiểu Lục Nhân ngồi xếp bằng ở trên giường, mặt nhỏ nghi ngờ nhìn về phía hắn.
Bộ Phàm mỉm cười, sử dụng Thiên Diễn Kỳ Bàn, trong nháy mắt chiếu sáng căn phòng nhỏ vốn có chút tối.
Còn không chờ Tiểu Lục Nhân kịp phản ứng lại, Bộ Phàm túm lấy bả vai của Tiểu Lục Nhân, thần thức khẽ động, mang theo Tiểu Lục Nhân cùng vào trong Thiên Diễn Không Gian.
"Nơi này là?"
Hai mắt của Tiểu Lục Nhân trừng thật lớn, quay đầu nhìn về phía hắn: "Sư phụ, nơi này là chỗ nào thế?"
"Đây là một không gian tiểu thế giới!"
Bộ Phàm liếc nhìn đại thảo nguyên mênh mông bát ngát một cái: "Thế nào, có thích không?"
"Thích lắm! Nơi này lớn quá, thật thoải mái!"
Đầu nhỏ của Tiểu Lục Nhân gật gật, lập tức bắt đầu chạy khắp nơi, giống như một con bướm nhỏ vui vẻ.
Nhìn Tiểu Lục Nhân hết sức phấn khởi, trong lòng Bộ Phàm cảm khái.
Đáng tiếc Tiểu Hòe không thể rời khỏi bản thể quá xa, bằng không mang Tiểu Hòe đến nơi này cũng không tồi.
"Sư phụ, ta có thể nuôi Tiểu Hồng ở con sông kia không?"
Đột nhiên Tiểu Lục Nhân chạy tới, chỉ về hướng dòng sông nhỏ cách đó không xa nói.
Bộ Phàm ngây người.
Hắn không nghĩ tới Tiểu Lục Nhân sẽ muốn đem con cá chép đỏ kia nuôi ở trong Thiên Diễn Không Gian này.
Hơn nữa có vẻ như hắn đã quên một việc.
"Không được sao?"
Thấy hắn không nói lời nào, Tiểu Lục Nhân chỉ cho là hắn không đồng ý, mặt nhỏ có chút thất vọng.
"Ta không nói là không thể, nếu ngươi đã muốn nuôi dưỡng ở nơi này, vậy thì nuôi ở nơi này đi!"
Bộ Phàm mỉm cười xoa xoa đầu của Tiểu Lục Nhân, nếu không phải Tiểu Lục Nhân nhắc nhở thì suýt chút nữa hắn đã quên mất một chuyện rồi.
Đó chính là Tuyền Nhãn Thạch.
Nếu như hắn nhớ không lầm thì hắn đã ném cái Tuyền Nhãn Thạch kia vào trong miệng giếng ở viện tử.
Mà tác dụng của Tuyền Nhãn Thạch chính là làm nước suối bình thường trở thành linh tuyền.
Nếu thả cái Tuyền Nhãn Thạch này vào trong dòng sông của Thiên Diễn Không Gian, vậy thì dòng sông bên trong Thiên Diễn Không Gian sẽ không còn là nước sông bình thường nữa, mà là linh tuyền có linh khí.
Dù rằng nơi này không ẩn chứa một chút linh lực nào, nhưng chỉ cần có linh tuyền, không sớm thì muộn nơi này cũng sẽ xuất hiện linh khí.
Bởi vì linh tuyền có thể khiến thực vật động vật xung quanh đều xuất hiện linh khí.
"Vậy thì tốt quá, Tiểu Hồng chắc chắn sẽ rất vui mừng!"
Tiểu Lục Nhân hưng phấn nhảy cẫng lên.
...
Ra khỏi Thiên Diễn Không Gian.
Bộ Phàm tiện tay vớt Tiểu Hồng cùng Tuyền Nhãn Thạch ở trong giếng nước ra ngoài, còn Tiểu Lục Nhân bưng thùng gỗ chạy qua đây.
"Tõm!"
Thả Tiểu Hồng vào trong thùng nước.
"Sao ta lại cảm thấy hình như Tiểu Hồng trở nên mập hơn?"
Bộ Phàm liếc nhìn cá chép đỏ đang bơi lội trong thùng nước, hắn nhớ trước kia con cá chép đỏ này không mập như vậy mới phải.
"Ta cảm thấy Tiểu Hồng không có mập hơn mà?"
Tiểu Lục Nhân duỗi tay trêu đùa Tiểu Hồng.
Tiểu Hồng cũng rất ưa thích được Tiểu Lục Nhân vuốt ve, dùng đầu cọ cọ vào tay Tiểu Lục Nhân, đùa đến mức làm Tiểu Lục Nhân không ngừng cười khanh khách.
Trông thấy tình huống này.
Bộ Phàm không cần hỏi nữa.
Con cá chép đỏ này chắc chắn là được Tiểu Lục Nhân nuôi mập lên.
Có điều, con cá chép đỏ này có thể sống ở trong linh tuyền lâu như vậy, e rằng bây giờ đã không còn phải là một con cá bình thường nữa mà là một con linh ngư.
Nghe nói mùi vị của loại linh ngư này rất tươi ngon.
Tất nhiên, hắn sẽ không thật sự muốn ăn con cá chép đỏ này.
Dẫu sao thì con cá chép đỏ này chính là thịt đầu tim của Tiểu Lục Nhân.
Nhớ lại lần trước, Tống Lại Tử chỉ là trêu đùa nói con cá chép đỏ này mà kho lên chắc chắn ăn rất ngon, khiến cho Tiểu Lục Nhân tức giận đến mức lập tức muốn đẩy Tống Lại Tử ra ngoài cửa.
Nhưng mà hắn ngược lại có thể tính toán một chút, bắt một ít cá thả vào Thiên Diễn Không Gian để nuôi.
...
Sau đó.
Lại trở lại trong Thiên Diễn Không Gian.
Bộ Phàm đặt Tuyền Nhãn Thạch ở đầu nguồn dòng sông.
Lúc trở về, nhìn thấy Tiểu Lục Nhân ngồi ở bờ sông, nhìn Tiểu Hồng bơi qua bơi lại trong dòng sông trong veo.
"Tiểu Lục Nhân, ngươi không sợ thả ở chỗ này thì về sau không tìm thấy nữa à?"
Bộ Phàm đi lên trước, mỉm cười trêu ghẹo nói.
"Sẽ không đâu, sư phụ, Tiểu Hồng rất thông minh, ta gọi nàng, nàng sẽ lập tức tới, có phải không, Tiểu Hồng!"
Tiểu Lục Nhân lắc đầu, nhìn về phía Tiểu Hồng ở trong sông, vui cười nói.
Mà Tiểu Hồng cũng ở trong sông nhìn Tiểu Lục Nhân, phun phun miệng cá, giống như đang trả lời câu hỏi của Tiểu Lục Nhân.
"Đây thật sự thành tinh rồi!"
Bộ Phàm có chút trố mắt đứng nhìn.
Kỳ thực đối với chuyện cá có thể thành tinh, hắn cũng không cảm thấy kỳ quái gì.
Chỉ là nhìn cảm tình của Tiểu Lục Nhân với con cá chép đỏ này liệu có phải có phần quá thân cận rồi không.
Có điều, ngẫm lại thì hắn liền cảm thấy buồn cười.
Tiểu Lục Nhân mới bao nhiêu tuổi thôi.
Độ tuổi này chính là thời điểm yêu thích động vật nhỏ.
Có lẽ Tiểu Lục Nhân chỉ là thuần túy coi con cá chép đỏ này như bằng hữu.
Dù sao thì coi sủng vật như bằng hữu cũng là một chuyện rất hay gặp.
...
Vì để tiện cho về sau Tiểu Lục Nhân đi thăm Tiểu Hồng, Bộ Phàm bày Thiên Diễn Kỳ Bàn ở trong phòng, đồng thời dặn dò Tiểu Lục Nhân một vài chuyện.
Ví dụ như, không thể nói cho người ngoài nghe về cái Thiên Diễn Kỳ Bàn này, còn có vấn đề thời gian của Thiên Diễn Kỳ Bàn.
Tiểu Lục Nhân tất nhiên là gật đầu đồng ý.
Nhưng thời gian trong Thiên Diễn Kỳ Bàn chỉ bằng một phần mười thế giới bên ngoài, hai mắt của Tiểu Lục Nhân sáng lên.
"Sư phụ, ngươi nói chúng ta nuôi gà nuôi vịt trong Thiên Diễn Không Gian thì thế nào? Còn có thể khai hoang một ít đất để trồng rau, trồng dược liệu nữa!"
"Cái này có thể!"
Bộ Phàm mỉm cười, Tiểu Lục Nhân không hổ là tiểu đồ đệ của hắn, ngay cả suy nghĩ cũng giống hệt với hắn.
...
Trong những tháng ngày tiếp theo.
Mỗi ngày sau khi tan học hai sư đồ Bộ Phàm đều rất cần mẫn tiến vào trong Thiên Diễn Kỳ Bàn, bận bịu với đại kế làm ruộng của bọn họ.
Dựng rào chắn, khai khẩn đất đai.
Thời gian, còn phải nhờ Tống Lại Tử mua một ít gà con vịt con qua đây.
Tống Lại Tử cũng không hề suy nghĩ nhiều, dù sao thì mỗi nhà mỗi hộ đều sẽ nuôi một ít gà vịt, đây cũng không phải chuyện kỳ lạ gì.
Mà Bộ Phàm có thời gian rảnh cũng sẽ đến bờ sông bắt một ít cá thả vào dòng sông trong Thiên Diễn Không Gian.
Liên tiếp mấy ngày, cuối cùng cũng làm xong hình thức ban đầu.
Đa tạ đh @mrpjnjqn đã đẩy 68 KP, bạo 4c nà! !

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất