Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 233: Xem Mắt (2)

Chương 233: Xem Mắt (2)
Trải qua một phen làm trung gian của Bộ Phàm.
Kế tiếp rõ ràng cuộc nói chuyện tốt hơn trước rất nhiều.
Ngô Huyền Tử muốn hiểu rõ hơn một chút về chuyện của võ đạo, còn Tề Thạch cũng muốn hiểu rõ hơn một chút về học thuật nho gia.
Cứ như vậy, hai người vai sánh vai mà trở về.
Bộ Phàm bất đắc dĩ lắc đầu.
Quan hệ của hai người lúc trước, mặc dù là đi song song, nhưng khoảng cách ở giữa tối thiểu cũng phải cách xa khoảng hai bước, không thèm để ý tới đối phương.
Nhưng còn bây giờ thì sao, vai sánh vai, vừa nói vừa cười trở về.
"Sư phụ!"
Lại vào lúc này, phía xa cuốn lên một trận bụi đất, chỉ thấy Tiểu Lục Nhân cùng Tiểu Ny cưỡi tiểu bạch lư chạy qua đây.
"Chuyện gì thế?"
Chờ hai người tới gần, Bộ Phàm nhìn về phía Tiểu Lục Nhân.
"Ta gặp được Tiểu Ny tỷ trên đường, Tiểu Ny tỷ nói có chuyện quan trọng phải nói với ngươi!" Tiểu Lục Nhân thành thật trả lời nói.
"Thôn trưởng, không xong rồi, tam tỷ của ta muốn giới thiệu đối tượng cho đại tỷ của ta!"
Không đợi Bộ Phàm hỏi, Tiểu Ny vội vã từ trên lưng Tiểu Bạch nhảy xuống, vẻ mặt cấp bách nói.
Bộ Phàm ngây người.
Nếu như Đại Ny thật sự là bị Tiên môn đuổi đi, đây có lẽ là chuyện tốt.
Dẫu sao thì tuổi tác của Đại Ny đặt ở hiện đại thì không sao, nhưng đặt ở thời đại này thì đã là cô nương già rồi.
Có điều, bây giờ Đại Ny lại đang hóa phàm.
Hóa phàm này, tuy là đến bây giờ Bộ Phàm vẫn chưa rõ nó là chuyện gì, nhưng cũng có thể suy đoán ra một chút ý tứ.
Cái gọi là hóa phàm, khả năng là dùng thân thể phàm nhân để cảm ngộ thể nghiệm nhân sinh ấm lạnh.
Mà Đại Ny lựa chọn trở về trong thôn hóa phàm, Bộ Phàm hoặc nhiều hoặc ít cũng có thể hiểu được tâm tư của nha đầu này.
Tuổi thọ của phàm nhân chẳng qua chỉ là trăm năm.
Đại Ny trở về tám chín phần là vì phụ mẫu cùng ba người muội muội của nàng.
Chờ sau khi bọn họ trăm tuổi, có lẽ Đại Ny sẽ chọn rời đi.
Khi đó, tính là hóa phàm thành công.
Cho nên, Đại Ny không có khả năng thành hôn với phàm nhân lắm mới phải.
"Tam tỷ của ngươi giới thiệu đối tượng cho đại tỷ của ngươi không phải chuyện tốt sao? Sao nhìn trông giống như là giới thiệu đối tượng cho ngươi vậy?"
Bộ Phàm mỉm cười trêu chọc nói.
"Thôn trưởng, ta nói nghiêm túc với ngươi đấy!"
Tiểu Ny đỏ mặt.
"Được rồi được rồi, vậy tam tỷ của ngươi muốn giới thiệu đối tượng như thế nào cho đại tỷ ngươi?" Bộ Phàm mỉm cười hỏi.
"Tam tỷ của ta nói là một hộ gia đình họ Trịnh trong huyện thành, ở trong huyện thành gia đình kia rất có tiền, có mấy cái cửa hàng, còn có không ít ruộng đất, cũng không biết nghe ngóng được từ nơi nào đại tỷ của ta đã từng tu tiên, liền muốn cưới tỷ của ta!"
Tiểu Ny vừa nói mặt nhỏ còn có phần tức giận: "Ta thấy chắc chắn là bọn họ có mưu toan gì đó!"
Bộ Phàm suy nghĩ một chút.
Nếu như nói có mục đích, vậy thì hơn phân nửa là coi trọng Đại Ny đã từng có thể tu tiên.
Suy cho cùng, phàm nhân cùng phàm nhân kết hợp, khả năng dòng dõi đời sau có linh căn thấp đến đáng thương, thậm chí còn có thể là không có.
Nhưng nếu như trong đó có một người có linh căn, vậy thì khả năng dòng dõi đời sau có linh căn liền lớn hơn rất nhiều.
"Thôn trưởng, chẳng lẽ ngươi không tức giận sao?" Tiểu Ny bĩu môi nói.
"Tại sao ta phải tức giận?" Bộ Phàm cười nói.
"Đại tỷ của ta phải gả cho người khác rồi đó, gả cho người ta thì sẽ thuộc về người ta, về sau muốn gặp mặt cũng khó! Ngươi biết trên đời này điều đáng buồn nhất là cái gì không? Chính là khi một người yêu thương ngươi sâu sắc, lại trở thành thê tử của người khác. Thôn trưởng, đừng được đến lúc hối hận mới hiểu được đạo lý này, lúc đó thì đã trễ rồi!" Tiểu Ny sốt ruột nói.
"Lời này của ngươi là học theo ai?"
Bộ Phàm có chút dở khóc dở cười.
Tại sao những lời này nghe có vẻ có chút quen tai nhỉ.
Có điều, hắn ngược lại cảm thấy chuyện đáng buồn nhất trên đời là người có tình cuối cùng lại thành huynh muội ruột.
"Thôn trưởng, ngươi đừng quan tâm ta học theo ai, chẳng lẽ ngươi hi vọng đại tỷ của ta gả cho người khác sao?" Tiểu Ny nói.
"Tiểu Ny, ngươi cảm thấy tỷ của ngươi sẽ gả cho gia đình ngươi vừa mới nói sao?" Bộ Phàm bất đắc dĩ nói.
"Sẽ không!" Tiểu Ny lắc đầu.
"Vậy nên ngươi có phần quan tâm hơi quá rồi!" Bộ Phàm mỉm cười lắc đầu.
"Nhưng mà coi như lần này tỷ của ta có thể từ chối, vậy sau này thì sao, có thể từ chối một lần, có thể từ chối hai lần, nhưng ba lần, bốn lần thì làm thế nào?" Tiểu Ny hỏi ngược lại.
Bộ Phàm bị hỏi ngây ra.
"Thôn trưởng, một nữ nhân có thể có bao nhiêu cái thanh xuân để chờ đợi đây?" Tiểu Ny lại hỏi ngược lại.
Trong lòng Bộ Phàm không biết làm sao.
Hắn không nghĩ tới sẽ có một ngày bị một tiểu nha đầu hơn mười tuổi dạy dỗ.
Chỉ là không thể phủ nhận, Tiểu Ny nói đến vẫn là có mấy phần đạo lý.
Nhưng mà chuyện này thì có liên quan gì đến hắn đâu.
Hắn chỉ là một thôn trưởng, chỉ phụ trách giải quyết vấn đề tranh chấp trong thôn.
"Cho nên, thôn trưởng, ngươi biết kế tiếp nên làm như thế nào rồi chứ?" Tiểu Ny ẩn ý sâu xa nói.
"Vậy ta nên làm như thế nào?" Bộ Phàm vô thức hỏi.
"Ta đã nói nhiều như thế rồi, thôn trưởng, ngươi nghe không hiểu sao? Quả nhiên, Minh Châu tỷ nói rất đúng, nam nhân đều là \móng heo lớn, ta không nói chuyện với ngươi nữa!"
Tiểu Ny tức giận đến dậm chân, xoay người rời đi.
Bộ Phàm ngẩn tò te.
Sau đó cười khổ lắc đầu.
Hắn cũng không ngốc, sao có thể không biết rõ ý tứ trong lời của Tiểu Ny.
Chỉ là quan hệ giữa hắn với Đại Ny cùng lắm cũng chỉ là bằng hữu, nào có cái ý nghĩ gì.
Trước kia, hắn thấy Đại Ny thật cực khổ, tuổi còn nhỏ lại phải vì trong nhà mà bận trước bận sau, bèn giúp đỡ nhiều hơn một chút, thuận tiện quét chút kinh nghiệm.
Về sau, Đại Ny đi tu tiên rồi thì càng đừng nói có ý nghĩ gì.
"Sư phụ!"
Lúc này, Tiểu Lục Nhân ở bên cạnh la lên.
"Hả, có chuyện gì?"
Bộ Phàm lấy lại tinh thần, nhìn về phía Tiểu Lục Nhân.
"Sư phụ, đây là đậu phụ nhà Tống bá bá tặng!"
Tiểu Lục Nhân đưa giỏ trúc trên tay ra cho hắn xem.
"Vậy có cảm ơn người ta không?"
Bộ Phàm duỗi tay cầm lấy giỏ trúc, mỉm cười xoa xoa đầu nhỏ của Tiểu Lục Nhân.
"Có!"
Tiểu Lục Nhân gật gật đầu nhỏ: "Sư phụ, nơi này của chúng ta cách thôn khá xa, ta đi tiễn Tiểu Ny tỷ!"
"Đi đi!"
...
"Tiểu Ny tỷ, chờ ta với?"
Tiểu Lục Nhân cưỡi tiểu bạch lư đuổi theo.
"Sư phụ ngươi có nói gì không?"
Tốc độ chạy của Tiểu Ny cũng không nhanh, còn hay quay đầu lại nhìn, thấy Tiểu Lục Nhân qua đây, nàng kích động nói.
Đa tạ đh @mrpjnjqn đã đẩy 68 KP, bạo 4c nà! !

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất