Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 242: Về Nhà

Chương 242: Về Nhà
Buổi sáng ngày hôm sau, Bộ Phàm đã rời giường rất sớm.
Thấy Đại Ny đang nghiêng người ngủ say, hắn cười nhạt một tiếng, cẩn thận đẩy cửa đi ra ngoài.
Bởi vì hắn thành hôn nên ở riêng được hai ngày, Tiểu Lục Nhân bây giờ còn chưa rời khỏi giường, hắn lập tức vào phòng bếp làm điểm tâm.
"Bộ Phàm ca, sao chàng lại nấu cơm chứ, những chuyện này để ta đi làm là được?"
Vốn dĩ Đại Ny muốn sớm rời giường làm đồ ăn sáng, chỉ là do tối hôm qua đi ngủ quá muộn, vậy mà nhất thời ngủ quên.
Chờ nàng ta rời giường, trang điểm xong hết mới phát hiện Bộ Phàm đã làm xong đồ ăn sáng.
"Không sao cả, ai làm cũng giống nhau hết, đúng rồi, sao nàng không ngủ nhiều thêm một lát? Nàng đã thấy khá hơn chưa?"
Nhìn thấy Đại Ny, Bộ Phàm khẽ cười thành tiếng.
Lúc này đây, Đại Ny một thân quần áo mộc mạc, trên đầu có búi tóc lệch qua một bên, vẻ mặt sốt ruột trông rất đáng yêu.
"Đã khá hơn một chút!"
Nhớ tới chuyện tối hôm qua, khuôn mặt trắng nõn của Đại Ny "đoàng" một cái đỏ lên một chút, cúi đầu, thấp giọng nói.
"Mấy ngày nay, nàng cũng đừng đến xưởng của Minh Châu làm việc, cứ ở nhà nghỉ ngơi cho tốt!" Bộ Phàm dặn dò.
"Ừm, Minh Châu tỷ đã cho ta nghỉ mấy ngày rồi." Trong lòng Đại Ny ấm áp, khẽ ừm một tiếng.
"Thật sao, vậy thì tốt rồi!"
Bộ Phàm gật gật đầu, trong lòng hắn vẫn rất cảm kích với Chu Minh Châu.
Phải biết rằng tiệc cưới ngày hôm qua sở dĩ có thể tiến hành thuận lợi như vậy, cũng không thể thiếu được công lao của Chu Minh Châu, rượu trong tiệc cưới, nguyên liệu nấu ăn đều là do một tay Chu Minh Châu lo liệu.
Biết tiệc cưới thiếu đầu bếp, Chu Minh Châu thậm chí còn gọi đầu bếp của cửa hàng tửu lâu của nàng ta tới.
"Sư phụ, sư nương!"
Tiểu Lục Nhân rửa mặt rất sạch sẽ, khuôn mặt nhỏ nhắn hưng phấn chạy vào trong phòng.
"Mau tới ăn đồ ăn sáng!"
Đại Ny múc cho Tiểu Lục Nhân một chén cháo trắng, đặt lên bàn, dịu dàng cười nói.
"Cám ơn sư nương!"
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân cười rất vui vẻ.
Sau khi ăn sáng xong.
Đại Ny trở về phòng dọn dẹp, Bộ Phàm cũng tới giúp đỡ.
Thấy Đại Ny ngồi bên mép giường, cẩn thận gấp chiếc khăn hỷ trắng nhuộm chút đỏ.
Bộ Phàm có chút bối rối.
Ngược lại khóe môi của Đại Ny lại nở nụ cười nhàn nhạt, đem khăn hỉ trắng cất vào trong rương gỗ.
Thật ra cái gọi là khăn hỉ trắng này chính là khăn tay màu trắng trải trên giường hỉ trong đêm tân hôn, đối với hai người mới mà nói vẫn rất có ý nghĩa kỷ niệm.
Bởi vì tối hôm qua tiệc rượu cưới uống đến hơi muộn, tàn dư còn chưa thu dọn dẹp sạch sẽ, ngày hôm sau lại có các hương thân tới dọn dẹp, phụ nhân phụ trách quét dọn, còn hán tử thì đem bàn ghế mang về.
Hai người Bộ Phàm và Đại Ny đi ra chào hỏi những hương thân này.
"Thôn trưởng, hôm qua ngủ thế nào?"
Tống Lại Tử cười cợt nhả đi tới gần, thỉnh thoảng còn nhướng mày, bộ dạng ngươi hiểu mà.
"Có cần ta nói rõ chuyện tối hôm qua với ngươi không?" Giọng nói của Bộ Phàm vẫn thản nhiên.
"Làm sao ngươi lại không biết xấu hổ như thế? Nhưng mà thôn trưởng, nếu ngươi không ngại, ta nghe một chút cũng không có gì?"
Tống Lại Tử xoa xoa tay, vẻ mặt tò mò.
"Được thôi, vậy hai chúng ta vào trong viện từ từ tán gẫu!"
Bộ Phàm xoa xoa tay, tươi cười thân thiết.
"Thôn trưởng, ta còn phải di chuyển bàn ghế, không ở cùng ngươi được!"
Cả người Tống Lại Tử rùng mình một cái, nhanh như chớp đã chạy mất không thấy đâu.
Trong lòng Bộ Phàm cảm thấy buồn cười.
Tống Lại Tử này khi nào mới có thể đứng đắn hơn một chút đây.
Bỗng nhiên, ánh mắt hắn thoáng nhìn thấy Đại Ny bị mấy phụ nhân vây quanh nói đùa cách đó không xa.
Lúc này đây, Đại Ny lén lút nhìn về phía hắn, vừa nhìn thấy ánh mắt của hắn, nhất thời đã ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Mấy người phụ nhân kia thấy thế che miệng cười trộm.
Bộ Phàm không cần hỏi cũng biết các nàng khẳng định đang nói với Đại Ny về chuyện của hắn.
Ngày hôm sau, thời tiết rất đẹp, Bộ Phàm mang theo một ít nến nguyên bảo, trái cây và đồ ăn sáng, cùng Đại Ny đến sau núi tế bái phụ mẫu một chút.
Mặc dù phụ mẫu của hắn mất tích, nhưng nhiều năm trôi qua, không ai trong thôn cảm thấy họ vẫn còn sống.
Sau này cũng là do Vương Trường Quý làm chủ, xây cho bọn họ một ngôi mộ chôn y phục và kỉ vật trong đó.
Năm xưa Bộ Phàm cũng đến sau núi thắp hương, dọn dẹp một ít bụi cây cỏ dại xung quanh.
Tế bái phụ mẫu xong, Bộ Phàm và Đại Ny lập tức xuống núi.
Vừa về nhà đã gặp Tống Tiểu Xuân đã biến mất mấy ngày mệt mỏi trở về.
Lúc này đây, sau lưng Tống Tiểu Xuân đeo một con mãnh hổ, trên tay mang theo một bó dược liệu.
"Hai người thành hôn rồi?"
Nhìn thấy hai người bọn họ, Tống Tiểu Xuân trợn to hai mắt.
"Đúng vậy, thành hôn hôm kia rồi!"
Bộ Phàm và Đại Ny liếc nhau, nhưng vẫn gật đầu nói.
"Xem ra ta đã bỏ lỡ, vốn còn muốn nói đùa với ngươi trước, không nghĩ tới lại đi nhầm đường, chạy lên trên núi!" Vẻ mặt Tống Tiểu Xuân đầy tiếc nuối.
"Nhưng mà không sao, những thứ này là ta nhặt ở trong núi, coi như tặng ngươi làmlàm lễ vật thành thân!" Tống Tiểu Xuân ném con hổ sau lưng xuống đất, lại đưa dược liệu trên tay cho hắn.
"Vậy đa tạ ngươi, vào phòng ngồi một chút?" Bộ Phàm cũng không khách khí.
"Thôi khỏi vậy, ta cũng có mấy ngày rồi không về nhà, về trước đây, miễn cho phụ mẫu ta lo lắng, hôm nào chúng ta lại nói chuyện!" Tống Tiểu Xuân lắc đầu.
"Được, Tiểu Lục Nhân tiễn Tống thúc của ngươi đi!"
Bộ Phàm gọi Tiểu Lục Nhân lại.
"Không cần, nơi này cách thôn cũng không xa!" Tống Tiểu Xuân khoát tay áo.
"Vẫn là tiễn một chút mới được, tốc độ của Tiểu Bạch rất nhanh!"
Ánh mắt Bộ Phàm không khỏi nhìn thanh trường kiếm sau lưng Tống Tiểu Xuân một cái, cảm giác vẫn là đưa về thì an toàn hơn một chút.
Cuối cùng sau một hồi khuyên bảo, Tống Tiểu Xuân vẫn cùng Tiểu Lục Nhân cưỡi tiểu bạch lư trở về thôn.
"Đây là Mục Long Thảo, Hoàn Dương Hoa, Ngọc Tủy Chi, những thứ này đặt ở trong tu tiên giới cũng là linh thảo hiếm có?" Đại Ny lật xem dược liệu mà Tống Tiểu Xuân đưa tới, có chút giật mình nói.
"Bộ Phàm ca, chẳng lẽ mấy ngày nay Tiểu Xuân vì chuẩn bị lễ vật cho chúng ta mà cố ý đến núi tìm linh thảo?"
"Hẳn là như vậy đi!"
Bộ Phàm cũng sẽ không nói Tống Tiểu Xuân chỉ là lạc đường, những linh thảo này chỉ là thuận đường nhặt.
Đa tạ đh @tainguyen. 1902 đã đề cử kèm kim phiếu~

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất