Chương 251: Ngươi Tên Là Bộ Không Được Không? (2)
Sau này nó được một tăng nhân cứu, vì cảm tạ tăng nhân kia, tiểu hầu tử đã đi theo tăng nhân kia tới Tây Thiên thỉnh kinh.
Để cho tiểu hầu tử kia cảm nhận được hậu quả của việc quá phóng túng, hắn thực sự đã nhọc lòng rồi.
【 Nhiệm vụ: thu đồ đệ hoàn thành 】
【 Nhiệm vụ thưởng cho: 3000000 kinh nghiệm x2】
【 Tiểu Tu La Độn Pháp thăng cấp 】
【 Đại Uy Thiên Long thăng cấp 】
【 Thái Hư Hóa Long Quyết thăng cấp 】
…
Sau khi nhận nhiệm vụ, một đống âm thanh nhắc nhở vang lên trong đầu hắn.
"Hầu Nhi, thế giới kiếp này của ngươi không còn giống kiếp trước nữa, vi sư cũng chỉ là một phân thân lưu lại trong tiểu thế giới này, nếu đã chuyển sang kiếp khác, ngươi cũng nên quên cái tên ở kiếp trước đi."
Bộ Phàm chắp tay, đi đến trước mặt tiểu hầu tử.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử gật gật đầu.
"Ta họ Bộ, ngươi cũng theo họ của ta đi, chuyện cũ trước kia hãy xem như mây khói, hiện tại bắt đầu từ con số không, vậy ngươi tên là Bộ Không, được chứ?" Bộ Phàm cười nói.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử quỳ lạy khấu tạ.
"Nhưng mà vi sư có một câu phải nói rõ ràng với ngươi!" Sắc mặt Bộ Phàm nghiêm túc\.
Tiểu hầu tử cũng nghiêm túc theo.
"Ở kiếp trước, thời điểm còn chưa bị giam năm trăm năm, ngươi có thể đại náo thiên cung, trong mắt ngươi, thiên binh thiên tướng cũng chẳng khác gì bọn lính tôm tướng cua. Nhưng sau khi ngươi bị giam năm trăm năm, ngươi lại không đánh nổi một con tiểu yêu, ngươi có biết vì sao không?" Bộ Phàm hỏi ngược lại.
Tiểu hầu tử nghĩ một lát rồi lắc đầu.
"Cũng bởi vì ngươi bộc lộ tài năng quá mức, bên trong thế giới kia, bản lĩnh của ngươi cũng không quá mạnh mẽ, còn vô số yêu quái lợi hại hơn ngươi. Nhưng vì sao bọn chúng không dám thò đầu ra, không dám đối nghịch với người thiên đình? Bởi vì bọn chúng hiểu được một câu. Cây mọc cao hơn rừng gió sẽ thổi bật rễ. Kết quả cuối cùng thì sao? Thực hiển nhiên, ngươi bị giam năm trăm năm, còn những yêu quái đáng khinh kia phát dục năm trăm năm. Cho nên ngươi phải hiểu được một điều rằng: người có bản lĩnh chân chính, thường thường sẽ che giấu bản thân, không phải đi đến đâu cũng khoe khoang. Điều này gọi là người quân tử giấu tài năng trong người, chờ thời hành động." Bộ Phàm dạy.
"Khẹc khẹc!" Tiểu hầu tử trầm mặc một lát, rồi gật gật đầu.
"Ngươi hiểu được là tốt rồi!"
Bộ Phàm chắp tay, bày ra phong phạm ẩn sĩ cao nhân.
Đừng thấy hắn nói chuyện luôn có bộ dáng khí định thần nhàn, thế nhưng trong lòng hắn rất rõ ràng, tất cả những biểu hiện đó chỉ xuất hiện khi hắn vẫn chiếm cứ vị trí chủ động.
Nếu một lần nào đó, tiểu hầu tử kia đột nhiên hoa chân múa tay vui sướng đặt câu hỏi, như vậy tiết tấu của hắn sẽ bị quấy rầy.
Bởi vì hắn không hiểu tiểu hầu tử kia đang nói cái gì.
Hiện tại hắn có chút hoài niệm người để phiên dịch... không đúng, Hỏa Kỳ Lân tới đây.
Xem ra cần phải dạy tiểu hầu tử đọc sách biết chữ.
Nếu không hắn thật sự không có cách nào khác giao lưu với tiểu hầu tử.
…
Buổi tối, Bộ Phàm giới thiệu tiểu hầu tử với Đại Ny và Tiểu Lục Nhân, hắn nói nhìn tiểu hầu tử này rất đáng yêu, nên muốn nuôi dưỡng nó.
Đại Ny không ý kiến. Tiểu Lục Nhân lại rất tò mò với tiểu hầu tử, thường thường lấy tay trêu ghẹo tiểu hầu tử, chỉ là tiểu hầu tử không hề để ý tới Tiểu Lục Nhân.
Những ngày sau, Bộ Phàm bắt đầu dạy tiểu hầu tử đọc sách biết chữ.
Tiểu hầu tử rất thông minh, bình thường chỉ cần nói một hai lần đã nhớ kỹ.
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Không của ngươi biết được 100 chữ, thưởng cho: 50000 kinh nghiệm x2】
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Không của ngươi biết được 200 chữ, thưởng cho: 100000 kinh nghiệm x2】
【 Chúc mừng đồ đệ Bộ Không của ngươi biết được 300 chữ, thưởng cho: 150000 kinh nghiệm x2】
Lần này coi như hắn đã chân chính mở ra phương thức giáo dục đồ đệ.
Sau khi âm thầm mừng rỡ một phen, Bộ Phàm lại tiếp tục truyền thụ võ nghệ cho tiểu hầu tử.
Thực sự ra hắn cũng muốn truyền thụ công pháp tu tiên cho tiểu hầu tử, chỉ là không thể.
Dù sao tiểu hầu tử cũng không phải người, phương thức tu luyện của nó tự nhiên cũng khác với con người.
Chỉ là hắn cũng không lo lắng về chuyện đó.
Tuy hắn không có phương pháp tu luyện của yêu, nhưng Tiểu Hòe có, gì thì gì Tiểu Hòe cũng là một thụ yêu Kim Đan kỳ.
Hơn nữa Tiểu Hòe có thể nghe hiểu ngôn ngữ của tiểu hầu tử, coi như giảm bớt rất nhiều phiền toái.
Sau đó mỗi đêm khi tất cả chìm vào thinh lặng, tiểu hầu tử sẽ tới tìm Tiểu Hòe.
Nhờ vậy Tiểu Hòe cũng có được một tiểu đồng bọn để trò chuyện, nó cảm thấy cực kỳ vui vẻ.
Mà các hương thân trong thôn cũng biết tiểu thôn trưởng đang nuôi một con khỉ.
Thực ra các hương thân cũng quen với chuyện này rồi.
Trước đó có tiểu bạch lư, Hỏa Kỳ Lân, thêm một tiểu hầu tử nữa cũng là chuyện bình thường mà.
Cho nên tiểu hầu tử thường xuyên chạy tới thôn, các hương thân có thấy cũng chẳng buồn kinh ngạc.
Thậm chí có người còn chào hỏi tiểu hầu tử, tiểu hầu tử cũng rất có nhân tính, nó phát ra âm thanh "khẹc khẹc", xem như đáp lại.
Nhưng các hương thân lại chẳng ngoài ý muốn chút nào với chuyện này.
Dù sao trong suy nghĩ của rất nhiều người, giữa vô vàn những loại động vật khác, hầu tử được xem như một loại động vật rất có linh tính.
Trong thôn, người yêu thích tiểu hầu tử nhất lại là những hài tử của tư thục. Sau khi nghe nói tiểu hầu tử này tên là Bộ Không, đám hài tử đó đều thống nhất gọi tiểu hầu tử là Tiểu Không.
Tiểu hầu tử không có ác cảm với các hương thân và đám hài tử, nhưng tiểu hầu tử rất không thích một người.
Đó chính là Tề Thạch.
Có một lần vào lúc giữa trưa, Đại Ny mang theo tiểu hầu tử đến tư thục đưa cơm.
Vừa thấy Tề Thạch, tiểu hầu tử đã nhe răng trợn mắt, muốn xông lên cào Tề Thạch.
Sau khi biết việc này, Bộ Phàm cũng cảm thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Kỳ thật tiểu hầu tử không hề chán ghét Tề Thạch, nó chỉ đơn thuần chán ghét cái đầu trọc bóng loáng kia thôi.
Chỉ là gần đây tiểu hầu tử tập võ, hơn nữa thân thủ của nó cực kỳ mạnh mẽ linh mẫn, người bình thường chắc chắn không phải đối thủ của tiểu hầu tử.