Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 289: Cảm Giác Làm Phụ Thân

Chương 289: Cảm Giác Làm Phụ Thân
"Nhưng không sao, ta nhớ rõ là được! Tiểu bảo bối, mẹ nuôi đến thăm ngươi đây, có phải rất vui không nào?"
Chu Minh Châu ngồi bên cạnh Đại Ny, ôn nhu cười nói với cái bụng của Đại Ny.
Đại Ny bất đắc dĩ.
Nàng có thể khẳng định trước kia chưa bao giờ đề cập tới chuyện nhận mẹ nuôi này.
Nhưng thấy Chu Minh Châu vui vẻ như vậy, nàng cũng chỉ biết cam chịu.
"Đại Ny, ngươi nói xem, hài tử ngươi trong bụng là nam hài hay nữ hài?" Chu Minh Châu không khỏi tò mò hỏi.
"Ta đâu biết, nhưng là nam hài hay nữ hài ta đều thích!" Đại Ny đưa tay sờ sờ bụng, cười nói.
"Vậy ngươi có hỏi thôn trưởng không? Hắn thích nam hài hơn hay là nữ hài hơn?" Chu Minh Châu tò mò hỏi: "Nhưng theo ta đoán, chắc thôn trưởng thích nữ hài hơn, đúng không?"
"Minh Châu tỷ, làm sao ngươi biết được?" Đại Ny giật mình.
Chu Minh Châu ôm ngực, cười thần bí: "Ta còn biết, ban đầu thôn trưởng nói rằng nam hài hay nữ hài đều được, nhưng sau đó sẽ nói hắn thích nữ hài hơn một chút, còn nói nếu sinh ra nam hài sẽ rèn luyện hắn từ nhỏ!"
"Ừm! Minh Châu tỷ, làm sao ngươi biết rõ ràng như vậy?" Đại Ny gật gật đầu.
"Có gì khó đoán đâu, trải qua sự điều tra của ta, đại đa số những nam nhân tốt, biết lo cho gia đình đều có xu hướng thiên vị nữ nhi, mà thôn trưởng thuộc loại người như thế." Chu Minh Châu nhún nhún vai.
Đại Ny tinh tế tưởng tượng. Đúng là có chuyện như vậy thật.
Nếu muốn nhắc tới phụ thân yêu thương nữ nhi, chẳng cần tìm người nào khác trong thôn chỉ cần nhắc tới phụ thân nàng là đủ.
Phụ thân nàng chính là một người như vậy, lo cho gia đình, đối xử tốt với nương, đối xử tốt với bốn tỷ muội nàng.
"Nhưng ta lại thích nam hài hơn một chút!" Chu Minh Châu cười nói.
"Minh Châu tỷ, ngươi đã thích hài tử như vậy, thế thì nhanh thành thân đi, tới lúc đó, ngươi muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu." Đại Ny cười trêu ghẹo nói.
"Ngươi có còn là khuê mật của ta không? Có khuê mật nào châm kim vào tim người ta vậy không?" Chu Minh Châu ấm ức nói.
Đại Ny cảm thấy bất đắc dĩ, cứ nhắc tới chuyện thành thân chắc chắn Chu Minh Châu sẽ tránh đi không muốn nói chuyện.
"Sư nương, Minh Châu cô cô, uống trà!" Đúng lúc này, Tiểu Lục Nhân bưng trà cụ đi tới.
"Tiểu Lục Nhân càng ngày càng hiểu chuyện!" Chu Minh Châu đưa tay sờ sờ đầu Tiểu Lục Nhân, khen ngợi.
"Đúng vậy, từ sau khi ta mang thai Tiểu Lục Nhân đã giúp ta lo liệu không ít việc trong nhà, hắn sợ ta mệt!" Đại Ny cười gật đầu.
"Nhìn không ra nha, hoá ra Tiểu Lục Nhân lại là một tiểu noãn nam!" Chu Minh Châu trêu đùa.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Lục Nhân đỏ lên.
Tuy hắn không rõ ràng lắm tiểu noãn nam có ý gì, nhưng những từ xuất phát từ miệng Minh Châu cô cô, khẳng định không phải từ đứng đắn.
"Tiểu Lục Nhân, ngươi thích sư nương ngươi sinh ra tiểu sư đệ hay tiểu sư muội?" Chu Minh Châu cười hỏi.
"Tiểu sư đệ hay tiểu sư muội ta đều thích, về sau ta còn muốn dẫn bọn họ đi chơi nữa!" Tiểu Lục Nhân gãi gãi đầu, ngây ngô cười nói.
"Ừm, không tồi, ta tin tưởng về sau Tiểu Lục Nhân sẽ là sư huynh tốt!"
Chu Minh Châu cười vỗ vỗ bả vai Tiểu Lục Nhân.

Ban đêm, Đại Ny vừa ngồi bên ánh nến thêu thùa may vá vừa kể chuyện Chu Minh Châu trở về.
"Nàng ấy thật có tâm, biết nàng mang thai cho nên lặn lội đường xa từ kinh thành trở về!" Bộ Phàm cười nói.
"Đúng vậy, nàng ấy luôn luôn là thế đã muốn cái gì nhất định sẽ làm cái đó!" Đại Ny cười nhạt, từ đáy lòng nàng cũng rất hâm mộ tính tình của Minh Châu.
"Đúng rồi, Minh Châu nói hài tử sinh ra sẽ nhận nàng ấy làm mẹ nuôi, Bộ Phàm ca, chàng nói xem thế nào?" Đại Ny nhìn về phía hắn nói.
"Có thể, hiện giờ Minh Châu chính là thương gia giàu có, hài tử của chúng ta còn chưa sinh ra đã có được vô số tài phú." Bộ Phàm cười cười.
"Ta đâu cần những tài phú kia, chỉ cần hài tử được vui vẻ lớn lên, ta đã thỏa mãn rồi!" Đại Ny đưa tay sờ sờ bụng, lộ ra vẻ mặt ôn nhu trìu mến.
"Ừm, tài phú dẫu nhiều, địa vị dẫu cao thì sao chứ? Cũng không bằng người một nhà sống bình an vui vẻ!"
Bộ Phàm đi lên phía trước, ôm Đại Ny vào trong ngực.

Theo thời gian trôi qua, bụng Đại Ny càng lúc càng lớn, Bộ Phàm cũng càng ngày càng khẩn trương.
Trước kia hắn thường xuyên khám cho thai phụ, lẽ ra phải quen thuộc với tình huống này mới đúng.
Thế nhưng nhìn thấy cái bụng dần dần to lên của Đại Ny, hắn lại trở nên vừa chờ mong, vừa lo âu, cũng cực kỳ khẩn trương nữa, nói chung là các loại cảm xúc cứ hỗn loạn cùng một chỗ.
Hiện tại cuối cùng hắn cũng hiểu được vì sao mỗi khi hắn khám cho thai phụ, trượng phu của thai phụ đó sẽ lộ ra vẻ mặt khẩn trương.
Có thể đây là cảm giác sắp được làm phụ thân.
Thời gian vội vàng trôi đi, rất nhanh đã tới ngày Đại Ny sinh hài tử.
Trước tiên Bộ Phàm chạy đi gọi bà mụ trong thôn tới nhà.
Dù sao khoảng cách từ nhà bọn họ tới thôn khá xa.
Bà mụ này họ Tống, bình thường hắn hay gọi là Tống bà bà.
Lại nói tiếp, bởi vì hắn là đại phu duy nhất trong thôn.
Mỗi lần nhà ai muốn sinh hài tử, đều tới gọi hắn.
Cho nên quan hệ giữa hắn và Tống bà bà cực kỳ thân thiết.
Mà Tống bà bà là bà mụ nổi danh trong thôn, đã có hơn ba mươi năm trong nghề đỡ đẻ, có thể nói là kinh nghiệm đầy mình.
Nhưng vì tuổi đã lớn, Tống bà bà cũng mang tay nghề đỡ đẻ truyền cho hai tức phụ của bà, nên đã vài năm rồi, bà chưa từng đỡ đẻ cho ai.
Nhưng hôm nay sau khi biết Đại Ny sắp sinh, Tống bà bà không nói hai lời nhất quyết muốn tự mình đỡ đẻ cho Đại Ny, còn gọi hai tức phụ cùng nhau đến hỗ trợ.
Lúc Đại Ny sắp sinh.
"Đừng sợ, có ta ở đây!" Thấy vầng trán Đại Ny rịn đầy mồ hôi vì đau đớn, Bộ Phàm lập tức cầm chặt tay nàng, an ủi.
Dù lên tiếng an ủi Đại Ny, nhưng trong lòng hắn cũng cảm thấy khẩn trương.
"Bộ Phàm ca, ta không sao, mấy tháng qua hài tử trong bụng vẫn rất ngoan, không gây phiền toái cho ta, chắc chắn hiện giờ cũng vậy." Đại Ny nhợt nhạt cười.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất