Đại Boss Tân Thủ Thôn

Chương 57: Cầm Kỳ Thư Họa Đều Tinh Thông

Chương 57: Cầm Kỳ Thư Họa Đều Tinh Thông
Vương Trường Quý không hiểu cái gì gọi là kiến thức, nhưng ông biết một chút về cờ vây và dao cầm, ngươi có biết không?
"Cái này, Tiểu Phàm, cờ vây và dao cầm là do ai dạy?" Vương Trường Quý nói.
"Cái này còn cần hỏi, đương nhiên là ta dạy!" Bộ Phàm nói.
Khóe miệng Vương Trường Quý co giật, quả nhiên là vậy.
"Những thứ này ngươi cũng dạy được sao?"
"Một vài thôi! Miễn cưỡng đủ dùng!” Bộ Phàm khách khí nói.
"Thôi được rồi!"
Trong mắt Vương Trường Quý, Bộ Phàm nhiều nhất chỉ biết chút lông gà vỏ tỏi, dạy cho bọn nhỏ cũng không sao, coi như là chơi đùa đi.
Cho đến khi Bộ Phàm bố trí xong tư thục, đám người Vương Trường Quý bị phương pháp giảng dạy của Bộ Phàm làm cho khiếp sợ.
Bọn họ nghĩ như thế nào cũng không ra, hóa ra lại còn có thể giảng dạy như vậy!
Nửa tháng sau.
Ngày đến tư thục đã được xác định.
Tất cả dân làng đều phấn khởi.
Không ít trẻ con cũng rất mong chờ ngày đến tư thục.
Thậm chí có một số đứa trẻ còn lén lút chạy ra ngoài tư thục, thăm dò một chút xem, muốn xem tư thục là như thế nào.
Cổ nhân có sự sùng kính đối với chữ nghĩa khắc vào trong xương cốt, chính là vạn vật đều là hạ phẩm, chỉ có đọc sách là cao quý.
Bộ Phàm đi ra từ trong tư thục, đúng lúc nhìn thấy cảnh tượng này.
Không ít đứa trẻ đồng loạt cung kính nói: "Xin chào tiên sinh!"
Đây là phụ mẫu bọn chúng dạy bọn chúng, nói sau này ở trong tư thục nhìn thấy Bộ Phàm thì không được gọi là thôn trưởng, phải gọi là tiên sinh, đây là một loại tôn trọng Bộ Phàm.
"Các ngươi muốn nhìn thì cứ vào bên trong nhìn, không cần phải đứng ở bên ngoài!" Bộ Phàm nhìn những đứa nhỏ này cười nói.
"Tiên sinh, chúng ta thật sự có thể đi vào sao!" Một đứa bé trai gầy mắt hí nói.
"Có cái gì không được chứ!" Bộ Phàm cười gật đầu.
"Thật tốt quá!"
Mặc dù những đứa nhỏ này hưng phấn, nhưng sau khi đi vào tư thục, bọn chúng lập tức yên tĩnh lại, đi bộ rón rén, cứ như là sợ quấy rầy ai.
Nhưng ánh mắt của bọn chúng nhìn cái gì cũng có vẻ rất hưng phấn tò mò.
Đây sau này là nơi bọn chúng đọc sách biết chữ.
Bước vào phòng học.
Nhìn vào bàn, ghế đẩu được sắp xếp gọn gàng, trên tường vẫn còn treo một bảng đen to lớn, mỗi bàn đặt một bảng đen nhỏ.
Những đứa trẻ này không dám chạm vào những thứ bên trong, nhưng chúng trông rất thích thú.
Trước kia bọn chúng cũng từng đến các tư thục khác xem qua, nhưng bọn chúng cũng chỉ dám nhìn lén.
Tất cả những thứ trước mắt này, cảm giác có chút giống nhau, lại có chút khác nhau.
"Đây là bảng đen, sau này ta sẽ dùng cái này để dạy các ngươi biết chữ!"
Bộ Phàm biết bọn nhỏ nghi hoặc cái gì, lập tức đi tới trước bục giảng, cầm phấn đặt lên trên bảng đen, chậm rãi vẽ lên.
Hắn cũng không viết cái gì, bởi vì hắn có viết thì đám nhỏ cũng không hiểu, nhưng vẽ bức tranh những đứa nhỏ vui vẻ khi mới bước vào tư thục lúc nãy thì được.
"Đây là ta?"
Một đứa trẻ chú ý đến bảng đen xuất hiện một đứa nhỏ có bộ dạng tương tự như nó, cái miệng nhỏ nhắn há to nói.
"Cái này là ta!"
Nhiều đứa nhỏ cũng tìm thấy nhân vật tương ứng của bọn họ trên bảng đen.
"Tiên sinh, ngài thật lợi hại!"
Những đứa trẻ này lần lượt tỏ ra sùng bái.
"Các ngươi có muốn học không?" Bộ Phàm ho khan một tiếng.
"Có!"
Bọn nhỏ cứ như là đã diễn tập rất tốt, động tác đồng loạt gật đầu, ánh mắt lóe ra quang mang như sao.
"Sau này ta chẳng những dạy các ngươi đọc sách biết chữ, còn có thể dạy các ngươi chơi cờ, vẽ tranh, đánh đàn, các ngươi theo ta."
Bộ Phàm mang theo những đứa nhỏ này đi tới một căn phòng khác trong tư thục, bên trong có đặt một cái bàn, trên bàn bày một cây dao cầm.
"Tiên sinh, đây là cái gì vậy?"
Tiểu Thảo không biết vì sao nhìn thấy những cây dao cầm này thì trong lòng đặc biệt thích thú, mặc dù nàng ta không biết đây là cái gì.
Không ít đứa nhỏ cũng nhao nhao ném ánh mắt nghi hoặc.
"Cái này gọi là dao cầm!"
Bộ Phàm ngồi trước một cây dao cầm, lấy tay khẽ vuốt đàn, hơi gảy dây đàn, từng âm thanh dễ nghe động lòng người theo đó chậm rãi truyền ra.
Những đứa trẻ đều nghe đến nỗi kinh ngạc.
Mặc dù bọn chúng nghe không hiểu khúc nhạc này là gì, nhưng bọn chúng đều cảm thấy âm thanh này rất dễ nghe.
"Tiên sinh, ta muốn học cái này!" Ánh mắt Tiểu Thảo sáng lên nói.
"Ta cũng muốn học!" Nhiều đứa bé gái cũng muốn học đàn.
"Không cần vội, sau này sẽ dạy cho các ngươi." Bộ Phàm cười nhạt nói.
Sau đó lại dẫn bọn nhỏ đến phòng cờ đã sắp xếp, trong phòng cờ cũng bày mấy cái bàn, trên bàn đặt cờ vây.
Bọn nhỏ nghi hoặc đây là cái gì, nhưng dưới sự giải thích của Bộ Phàm mới biết đây là một loại trò chơi gọi là cờ vây.
Thời gian bất tri bất giác đã đến trưa, bọn nhỏ luyến tiếc rời đi.
Sau khi trở về, bọn chúng lập tức nói một năm một mười chuyện nhìn thấy ở tư thục cho hết phụ mẫu bọn chúng nghe.
Nhiều dân làng nghe cũng thấy mơ hồ.
Vẽ thì bọn họ có thể hiểu được là cái gì.
Nhưng dao cầm, cờ vây kia là cái quỷ gì.
Sau đó hỏi một số người có kiến thức trong làng mới biết, đó là thứ mà người đọc sách mới có thể chơi.
Trong khoảng thời gian ngắn, dân làng càng thêm tin tưởng vào việc làm tư thục của tiểu trưởng thôn.
Lúc trước truyền ra chuyện Ca Lạp thôn bọn họ muốn làm tư thục, sau khi mấy thôn xung quanh biết người làm tư thục là ai thì đều tỏ vẻ hoài nghi, thậm chí cảm thấy đó cũng không phải là tư thục, mà là nhà trẻ.
Dân làng tức giận đến nỗi muốn đi nói lý với họ.
Nhưng bọn họ không đủ sức.
Sau đó ngẫm lại vẫn là thôi đi, có thể để cho bọn nhỏ nhận ra mấy chữ thì được mấy chữ.
Nhưng không nghĩ tới tiểu thôn trưởng chẳng những dạy bọn nhỏ đọc sách biết chữ, còn có thể dạy bọn chúng thứ mà chỉ có ít người đọc sách mới có thể chơi, đây chính là những thứ mà tư thục khác không có, chỉ có tư thục của thôn bọn họ mới có được
Càng nghĩ càng kích động, càng nghĩ càng tự tin.
Sau này con cái của bọn họ cũng là một người có văn hóa, có thể diện đọc sách.
Vào ban đêm.
Ngày khai giảng đang đến gần.
Bộ Phàm đang cân nhắc dạy cho bọn nhỏ học cái gì thì tốt.
Về sách dạy học, hắn ngược lại có không ít, ví dụ như Tam Tự Kinh, Bách Gia Tính, Đệ Tử Quy, Thiên Tự vân vân.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất