Đại Luật Sư Ngoài Vòng Pháp Luật

Chương 26. Lợi dụng quy tắc hợp pháp để chế tạo nợ chung

Chương 26. Lợi dụng quy tắc hợp pháp để chế tạo nợ chung


Lúc ở cùng nhau thì ép khô tài sản chung của vợ chồng, đợi đến sau khi chuyển dời toàn bộ tài sản trước hôn nhân thì lại lấy lý do không yêu để đòi ly hôn.
Có thể thật là đầy đủ thái quá ah!
Chiêu này chỉ có một từ, tuyệt!
Tô Bạch lẳng lặng nghe xong lời của Vương Lực: “Qua miêu tả của anh, tôi đã hiểu rõ đại khái vụ án này rồi.”
“Công ty luật chúng tôi có thể tiếp, nhưng là anh vẫn phải hỏi ý kiến bạn của anh, có uỷ thác văn phòng luật sư chúng tôi không, từ đó mới có thể tiến hành các công việc tương quan.”
“Luật sư Tô tôi hiểu, tôi về sẽ lập tức gửi tin cho bạn tôi.”
Tiễn đưa Vương Lực và vợ chồng Vương Tự Trung, Tô Bạch ước lượng trọng lượng của túi hàng màu đen, nói với Lý Tuyết Trân: “Tạm thời ngừng quảng cáo, em đi chỉnh lý bản án dân sự của mà Vương Lực nói đi, anh ra ngoài một chuyến.”
“Vâng, luật sư Tô.”
Lý Tuyết Trân dọn dẹp xong mặt bàn, cầm lên sổ ghi chép vừa mới ghi chép, hẳn hoi gật đầu.
Tô Bạch thì rời văn phòng luật sư, đi tới ngân hàng, đem một trăm hai mươi nghìn gửi vào trong tài khoản.
Một trăm hai mươi nghìn.
Lại tăng thêm số dư trước kia, tổng cộng có hơn 150 000.
Nguy cơ nợ nần của công ty luật tạm thời giải trừ rồi, nhìn thấy nhắc nhở số dư của ngân hàng, tâm tình Tô Bạch tốt hơn rất nhiều.
Trước mắt, chút tiền này đủ cho công ty luật chậm rãi phát triển rồi.
Trở về công ty luật.
Lý Tuyết Trân đã chỉnh lý xong tư liệu của Vương Lực.
“Luật sư Tô, em đã chỉnh lý xong rồi.”
“Luật sư Tô… em muốn hỏi một chút, thực sự có loại phụ nữ như trong lời Vương Lực sao? Nếu như chúng ta tiếp vụ án này, thì cần kiểu gì a? Em cảm thấy cần phải đánh đối phương càng hung càng tốt!”
“Loại người này quả thực là quá xấu rồi!”
Tô Bạch tiếp nhận tài liệu Lý Tuyết Trân đưa tới, đọc sơ qua một lần, xác định không có vấn đề gì rồi, thả ở trên mặt bàn.
Sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Lý Tuyết Trân.
Lý Tuyết Trân có chút hoảng hốt: “Luật sư Tô, em vừa nói sai gì sao…?”
Tô Bạch gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn, thấy phản ứng của Lý Tuyết Trân, hắn cảm thấy thú vị.
Giống như học sinh sợ hãi hình phạt của giáo viên.
“Khụ khụ…”
Tô Bạch khẽ khàng hắng giọng.
“Đây là bài học thứ hai mà em cần học tại công ty luật này. Em còn nhớ bài học thứ nhất là gì không?”
Bài học thứ nhất, thứ hai?
Lý Tuyết Trân do dự, không chắc chắn: “Bài học thứ nhất là… Đối nhân xử thế…?”
Tô Bạch hài lòng gật đầu.
Khá tốt.
Nhớ rất rõ.
“Đúng vậy, em trả lời đúng. Bài học thứ nhất là đối nhân xử thế. Bài học thứ hai là gì, em có biết không?”
Lý Tuyết Trân lắc đầu, rất chân thành: “Không biết ạ…”
“Vậy hãy ghi nhớ kỹ. Bài học thứ hai là, đối mặt với khách hàng, em chỉ cần làm việc khi nhận được tiền. Khi nhận ủy thác vụ án, em không nên đồng cảm quá nhiều. Chuyện trong lời Vương Lực có thực hay không không quan trọng. Chỉ cần họ ủy thác cho công ty luật của chúng ta thì chúng ta sẽ toàn lực hỗ trợ họ.”
“Còn những chuyện khác, trừ khi liên quan đến vụ án, thì đều không liên quan đến công ty luật của chúng ta. Hiểu rõ chứ?”
“Luật sư Tô, em hiểu rõ ạ!”
Lý Tuyết Trân nghiêm túc gật đầu.
Nói trắng ra, luật sư là người nhận tiền để giải quyết vấn đề cho người khác, giúp người ủy thác thắng kiện là nguyên tắc cơ bản nhất của luật sư. Chẳng cần phải quan tâm quá nhiều.
Sự đồng cảm là điều không thể có.
Buổi chiều, sáu giờ.
Hoàng hôn sắp buông.
Tô Bạch nhận được điện thoại của Vương Lực, nói rằng y đã thuyết phục được bạn mình và vụ án này được ủy thác cho công ty luật Bạch Quân. Họ sẽ đến công ty luật để nói chuyện.
Tô Bạch bảo Lý Tuyết Trân chuẩn bị.
Lý Tuyết Trân cũng rất háo hức về vụ án này. Vụ án trước là án hình sự, cô học hỏi được nhiều điều, còn đây là vụ án dân sự.
Vẫn là về lĩnh vực hôn nhân dân sự béo bở này.
Cô cũng rất muốn biết tình huống của bạn thân Vương Lực như thế nào.
Chẳng mấy chốc, Vương Lực đã dẫn theo bạn thân đến công ty luật Bạch Quân. So với Vương Lực, Tô Bạch thấy bạn thân của y trông càng giống như vừa từ trại tạm giam đi ra.
Cả người không có chút tinh thần nào, có vẻ như tổn thương hôn nhân lần này đã tạo thành ảnh hưởng lớn đến y.
“Mời anh ngồi.”
Tô Bạch nhiệt tình mời, đồng thời bảo Lý Tuyết Trân rót hai chén trà để tiếp khách.
Vương Lực ngồi trên sô pha, giới thiệu bạn thân của mình tên là Trương Đồng Vĩ.
So với lời miêu tả của Vương Lực, lời kể của Trương Đồng Vĩ chi tiết hơn và cũng có giá trị tham khảo cao hơn.
Tô Bạch chăm chú lắng nghe Trương Đồng Vĩ miêu tả thông tin liên quan đến vụ án, thỉnh thoảng còn đặt ra một số câu hỏi then chốt.
Sau một tiếng rưỡi, Tô Bạch cuối cùng đã nắm rõ toàn bộ sự việc.
Kết hôn ba năm, không có con, không tồn tại nghĩa vụ nuôi dưỡng.
Tài sản chung của hai người gần như không có, thậm chí còn có không ít nợ chung.
***
<> p\s: Xin chào!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất