Chương 107: Tân sinh của Nhiếp U
Huyền Thiên Tông, Thái Hư Phong.
Tô Chỉ Đồng đã về chỗ mình tu luyện, dù sao nàng vẫn chỉ là Cảnh giới Nguyên Đan, thậm chí còn thấp hơn đại đa số thị nữ.
Làm thị thiếp của Huyền Thiên Thánh Tử, lại chỉ là Cảnh giới Nguyên Đan, nói thì
dễ mà nghe thì khó.
Tần Đình cũng không nóng lòng cướp đoạt giá trị khí vận còn lại.
Dù sao thịt đã đến trong miệng, còn có thể chạy được sao?
Tô Chỉ Đồng còn lại 30 điểm giá trị khí vận, cũng chỉ là vật trong lòng bàn tay Tần Đình hắn mà thôi.
Tần Đình điều ra giao diện thương thành hệ thống, ánh mắt dừng tại một chỗ.
Sinh Sinh Tạo Hóa Quả!
Cướp đoạt tạo hóa thiên địa, đúc lại huyết mạch thần hồn!
Cần 60W điểm giá trị nhân vật phản diện!
Hệ thống lạnh như băng hỏi: "Túc chủ, xác định tốn 60W điểm giá trị nhân vật phản diện để đổi Sinh Sinh Tạo Hóa Quả không?"
Tần Đình gật đầu, nói: "Xác định!"
Bỗng nhiên quang mang đại thịnh, trong tay Tần Đình nhiều thêm một vật.
Chính là Sinh Sinh Tạo Hóa Quả!
Sinh Sinh Tạo Hóa Quả tản ra mùi thơm kỳ dị, mùi thơm này vừa nhạt lại sâu sắc, ngửi thoảng qua đã khiến linh lực trong cơ thể Tần Đình có dấu hiệu dao động, không tự chủ muốn bắt đầu vận chuyển.
Quả nhiên Sinh Sinh Tạo Hóa Quả rất bất phàm, công hiệu của nó không chỉ có thể
gia tăng tu vi.
Tác dụng huyền diệu hơn chính là có thể đúc lại huyết mạch thần hồn! Đối với tu sĩ tiêu hao hoàn toàn tiềm lực như Nhiếp U mà nói, là chí bảo vô thượng!
Tần Đình khẽ gật đầu, 60W không ít, nhưng nếu có thể tiêu trừ tai hoạ ngầm trong thân thể Nhiếp U, cũng rất đáng giá.
Nếu Nhiếp U có thể tiến thêm một bước, trở thành đại cao thủ Cảnh giới Thần Cung, đối với hắn mà nói là chuyện rất tốt.
Tần Đình cất giọng nói: "Truyền triệu Nhiếp U!"
Thị vệ ngoài cửa cung kính nói: "Rõ!"
Mấy ngày nay Nhiếp U không phụng dưỡng bên cạnh Tần Đình, mà là bế quan tại chỗ
ở của mình.
Thị vệ kia đến nơi ở của Nhiếp U, cung kính nói: "Đại thống lĩnh, công tử triệu kiến!"
Nhiếp U gật đầu, tiến đến chỗ Tần Đình.
Trên đường, trong lòng Nhiếp U đắng chát, mấy ngày nay hắn bế quan lại chẳng thu hoạch được gì.
Tu vi không có chút tiến triển nào, mặc dù biết rõ bởi vì công pháp dẫn đến tiềm lực của mình hao hết, nhưng vẫn có chút uể oải.
Hắn không oán hận Tần Đế, các thế hệ Nhiếp thị hắn đều phụng dưỡng Tần gia, suy nghĩ trung với Tần thị đã thâm căn cố đế trong đầu hắn.
Hắn chỉ cảm thấy chính mình càng ngày càng vô dụng.
Đến tẩm cung của Tần Đình, Nhiếp U đã bình phục tâm tình.
Bái nói: "Bái kiến công tử!"
Tần Đình khẽ gật đầu, nói: "Không cần đa lễ."
Sau đó không khí rơi vào trầm mặc, Nhiếp U thấy Tần Đình không nói gì, đương nhiên cũng không nói gì.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ đại điện lâm vào một mảnh trầm mặc.
Thật lâu sau, Tần Đình đột nhiên lên tiếng: "Nhiếp U, ngươi tu hành công pháp gì?"
Nhiếp U cúi đầu nói: "Hồi công tử, là Hoàng Tuyền Tâm Pháp."
Tần Đình gật đầu nói: "Tệ đoan của tâm pháp này, hẳn là ngươi cũng minh bạch."
Nhiếp U gật đầu nói: "Tu tập Hoàng Tuyền Tâm Pháp, tiến triển cực nhanh, nhưng sẽ tiêu hao tiềm lực bản thân, đời này vô vọng đến Thần Cung."
Nói đến đây, trong lòng Nhiếp U cũng có chút đắng chát.
Cảnh giới Thần Cung, có thể nói là mộng tưởng suốt đời của mỗi tu sĩ, nhưng đời này hắn đã không còn hi vọng.
Tần Đình gật đầu, đột nhiên chỉ một ngón tay, một vệt kim quang xông vào thân thể Nhiếp U.
Nhiếp U chỉ cảm thấy trong đầu nhiều thêm một bộ tâm pháp, khiếp sợ nhìn Tần Đình.
Tần Đình mỉm cười nói: "Đây là tâm pháp phụ thân cướp đoạt từ ngoại vực, tâm pháp phần thiên, là kinh điển hư Thần Cấp, ngươi có nguyện ý tu luyện công pháp này không."
Trong lòng Nhiếp U chấn động, đây chính là công pháp cảnh giới Hư Thần, tâm pháp đỉnh cấp của một vài siêu cấp đại phái cũng chỉ đến thế!
Nhưng, đột nhiên nhớ tới tiềm lực bản thân đã hao hết, trong mắt lại lộ vẻ tịch liêu.
Tần Đình lại bắn ra một vật, một linh quả thanh sắc lẳng lặng lơ lửng trước
người Nhiếp U.
Nhiếp U cũng là người có kiến thức rộng rãi, không tin được nhìn linh quả trước mắt, nhận ra vật này.
Sinh Sinh Tạo Hóa Quả!
Cướp đoạt tạo hóa thiên địa, đúc lại huyết mạch thần hồn, Sinh Sinh Tạo Hóa Quả!
Sinh Sinh Tạo Hóa Quả chính là chí bảo hình thành trong thiên địa, cực kì trân quý, trước kia từng có người dùng Sinh Sinh Tạo Hóa Quả đổi lấy quyền sở hữu bốn hoàng triều với một thánh địa!
Tần Đình mỉm cười nói: "Vật này có thể bổ sung tiềm lực tiêu hao của thân thể
ngươi."
Nhiếp U kích động dị thường, vừa cảm động lại rung động, nói: "Công tử, vật này quá mức trân quý. . . Công tử nên phục dụng thì hơn."
Tần Đình mỉm cười nói: "Vật này, ta không cần."
Nhiếp U trầm mặc, biết lời Tần Đình nói là thực.
Công hiệu lớn nhất của vật này là tăng lên tư chất, gia tăng tiềm lực, mà các phương diện của bản thân Tần Đình đều cực kì hoàn mỹ, đích thật là không cần đến vật này.
Nhiếp U không còn nhăn nhó nữa, mắt hổ rưng rưng, trong lòng cảm động.
Hắn nhìn Tần Đình, gằn từng chữ: "Đời này Nhiếp U nguyện quên mình phục vụ vì công tử! Làm trái lời thề, thần nộ quỷ ghét, thiên địa bất dung!"
Tần Đình cười nói: "Tu luyện cho tốt, trở thành cảnh giới Thần Cung, có thể quên mình phục vụ cho ta."
Nhiếp U gật đầu thật mạnh, trong mắt tràn đầy tự tin.
Hắn cũng là người thiên tư phi phàm, thiên phú không thua gì đệ tử chân truyền của các thánh địa, cho nên mới được Tần Đế chọn làm gia tướng cho Tần Đình.
Hiện giờ có pháp điển cấp bậc phần thiên, lại có Sinh Sinh Tạo Hóa Quả tương trợ, chắc chắn phải tu thành Thần Cung, để có thể công hiến sức lực vì công tử!
Nhiếp U thi lễ thật sâu, lui về đi bế quan.
Tần Đình nhìn thân ảnh Nhiếp U rời đi, con mắt nheo lại.
Chuyện ở đây đã xong, chỉ còn lại Nguyên Thủy Môn và Cổ Thần Cung.
Vừa nghĩ tới hai đại thánh địa sắp bị mình tự tay đẩy tới vực sâu, trong lòng Tần Đình liền không nhịn được sự kích động!