Chương 194: Chân tướng
Lúc ở bên trong bí cảnh Thượng Cổ, có một nơi lưu lại các loại bảo vật.
Trong đó, có một kỳ vật.
Là con rối thế thân!
Đây là bảo vật bị thất truyền ở thời kì Thượng Cổ, trong truyền thuyết chủ nhân quán chú pháp lực vào trong mộc nhân, mộc nhân sẽ tạm thời hóa thành bộ dáng của chủ nhân.
Tu vi, pháp lực và khí tức của mộc nhân sẽ giống bản tôn như đúc, người bên ngoài căn bản không phân biệt được!
Sau khi Dịch Thủy Hàn đạt được con rối thế thân , trong lòng liền có kế hoạch.
Dịch Thủy Hàn không phải loại mãng phu xúc động nhất thời, trọng sinh hai thế, trong lồng ngực hắn ngàn câu vạn khe, tâm tư kín đáo.
Hắn biết rõ, mặc dù mình đã tu thành Thần Đài, nhưng chỉ vừa mới đột phá, cảnh giới bất ổn, không phải đối thủ của Tần Đình.
Nếu như đối đầu chính diện với hắn, chỉ là đi chịu chết mà thôi.
Chỉ khi giao thủ chính diện với Tần Đình, hắn mới có khả năng cảm nhận được sự
kinh khủng của Tần Đình!
Tần Đình tựa như vực sâu, thâm bất khả trắc, ngươi mãi mãi cũng không biết rõ át chủ bài của hắn là gì.
Bởi vì vẫn chưa có người nào có thể ép Tần Đình phải tung ra át chủ bài!
Bởi vì không hoàn toàn nắm chắc, Dịch Thủy Hàn cũng sẽ không cùng Tần Đình chiến đấu chính diện.
Cho nên, Dịch Thủy Hàn đem pháp lực của mình quán chú lên con rối thế thân, khiến con rối thế thân tạm thời diễn hóa thành hình dạng của mình.
Để hấp dẫn lực chú ý của Tần Đình, điệu hổ ly sơn!
Thái Hư Phong không có Tần Đình, coi như có Nhiếp U vị cường giả Thần Cung này
tọa trấn, Dịch Thủy Hàn cũng có biện pháp từ đông đảo cường giả mang Bách Tử
Tình lặng lẽ thoát ra!
Lại thêm hôm nay là ngày Tần Đình nạp thiếp, ngoại giới cũng có không ít thế lực đến đây chúc mừng, nhân long hỗn tạp.
Cho nên hắn nhân cơ hội thừa nước đục thả câu.
Lén lút đánh ngất các thị nữ trông coi Bách Tử Tình, bất quá Dịch Thủy Hàn cũng không giết các nàng.
Các nàng mặc dù là người của Tần Đình, nhưng cũng không làm qua chuyện gì xấu.
Cho nên Dịch Thủy Hàn mới không muốn lạm sát người vô tội.
Hắn khác với Tần Đình, không phải là loại người xem nhân mạng như cỏ rác !
Mà bây giờ xem ra, hết thảy đều rất thuận lợi!
Lúc này, thần sắc Dịch Thủy Hàn khẽ động, trong lòng hơi trầm xuống.
Hắn cảm nhận được cỗ con rối thế thân phân thân đã bị người đánh tan.
Dịch Thủy Hàn nhắm hai mắt lại, cỗ con rối thế thân kia, thực lực tương tự với hắn.
Trong suy nghĩ của Dịch Thủy Hàn, cỗ con rối thế thân thân hẳn là có thể kéo dài không ít thời gian.
Nhưng không nghĩ tới cỗ con rối thế thân kia hiện tại đã bị Tần Đình đánh tan, so với tưởng tượng của hắn thiếu đi một nửa!
Điều này nói rõ thực lực của Tần Đình so với trước đó thì kinh khủng hơn nhiều!
Trong lòng Dịch Thủy Hàn run lên, kẻ thù càng ngày càng cường đại, đối với hắn thực tế không phải tin tức gì tốt.
Nhưng Dịch Thủy Hàn quay đầu lại nhìn Bách Tử Tình phía sau, trong mắt lóe lên một tia ấm áp.
Cũng may, mục đích hôm nay đã đạt thành.
Bách Tử Tình đã được mình cứu ra.
Mặc dù Bách Tử Tình hôm nay có mấy phần kỳ quái, so sánh với bình thường đúng là khác một chút.
Nhưng Dịch Thủy Hàn cũng chỉ cho rằng, có lẽ do nàng bỗng nhiên gặp đại biến nên tâm tình nhận xung kích không nhẹ mới trở nên như vậy.
Nghĩ thế, Dịch Thủy Hàn lại đối với Bách Tử Tình càng thêm mấy phần thương tiếc cùng áy náy.
Dù sao, việc Nam Vô Tông diệt môn có quan hệ rất lớn với hắn.
Về phần Tần Đình. . .
Dịch Thủy Hàn vẫn có lòng tin mình có thể báo thù, bản thân hắn trọng sinh hai kiếp, ở kiếp trước hắn là Hư Thần đại năng, là cường giả tại Đông Hoang.
Hắn cũng biết rõ rất nhiều bí cảnh thượng cổ mà hậu thế mới được khai quật.
Có những ký ức này, hắn liền có thể độc hưởng tài nguyên của các bí cảnh Thượng Cổ trước khi bị người ta khám phá ra!
Mỗi một bí cảnh Thượng Cổ đều giấu vô số thiên tài địa bảo.
Cũng có thể làm cho thực lực của mình tiến nhanh hơn!
Một ngày nào đó, hắn sẽ có được thực lực để báo thù!
Nghĩ đến đây, trong mắt Dịch Thủy Hàn lộ ra vẻ kiên nghị!
Phàm nhân có một câu nói lưu truyền khắp nơi.
Quân tử báo thù, mười năm chưa muộn!
Mà đối với Dịch Thủy Hàn, một tu sĩ thọ nguyên lâu dài.
Quân tử báo thù, ngàn năm không muộn!
Tần Đình, chờ lấy đi!
. . . .
Đông Hoang, Thái Hư Phong.
Trên một tòa đài cao, Tần Đình đứng chắp tay, nhàn nhạt nhìn trăng sáng trên trời.
Sau lưng, Nhiếp U cung kính nói: "Công tử, Dịch Thủy Hàn đã thành công mang Bách Tử Tình ra ngoài."
Tần Đình khẽ gật đầu, trong mắt lóe lên một tia trào phúng.
Dịch Thủy Hàn thật sự không biết trời cao đất rộng, thật sự cho rằng Huyền Thiên Tông là nơi hắn muốn tới thì tới, muốn đi thì đi sao?
Huyền Thiên Tông là bá chủ Đông Hoang, có vô số cao thủ, hai đại Hóa Thần, tam đại Hư Thần, mấy chục Thần Cung!
Thánh địa như Huyền Thiên Tông, nội tình thâm hậu, phòng bị sâm nghiêm.
Ngay khi Dịch Thủy Hàn vừa mới chui vào Thái Hư Phong đã bị cường giả Huyền Thiên Tông phát hiện!
Nếu không phải Tần Đình trước đó đã dặn dò bọn họ không cần để ý đến người này, Dịch Thủy Hàn sớm đã bị cường giả Huyền Thiên Tông loại bỏ!
Mà việc Dịch Thủy Hàn mang Bách Tử Tình ra cũng là một trong những kế hoạch của Tần Đình!
Dù sao Dịch Thủy Hàn cũng là người trùng sinh, có không ít ký ức liên quan tới bí cảnh Thượng Cổ.
Chỉ mỗi Cực Nhạc Thần Cung đã giúp Tần Đình có được ích lợi không nhỏ.
Cho nên Tần Đình đối với những ký ức của Dịch Thủy Hàn.
Cũng cảm thấy rất có hứng thú. . . .