Chương 53: Diệp gia hủy diệt
Nhiếp U vừa dứt lời, toàn bộ Thanh Thành đều chìm trong rung động!
Tần Đình là ai?
Đệ tử chân truyền Huyền Thiên Tông! Thánh Tử tương lai!
Huyền Thiên Tông chính là một con quái vật khổng lồ! Phục Quốc này cũng nằm trong lĩnh vực Huyền Thiên Tông quản lý, hàng năm cung phụng các loại tài nguyên cho Huyền Thiên Tông để đổi lấy sự phù hộ của Huyền Thiên Tông!
Đặc biệt là quãng thời gian trước Tần Đình đột phá tới Cảnh giới Thần Thông, chấn kinh toàn bộ Đông Hoang, đám người trong Thanh Thành nho nhỏ này cũng có nghe nói.
Nhưng không quá quan tâm, bởi vì dù là Huyền Thiên Tông hay là Tần Đình, thật sự
là quá xa vời với nơi này.
Nhưng hiện giờ, Tần Đình xuất hiện trong Thanh Thành nho nhỏ này!
Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tưởng tượng được.
Tộc nhân Diệp thị ngây ngốc, bọn hắn nghĩ thế nào cũng không tưởng được là Tần Đình tới tìm bọn họ phiền phức.
Diệp gia bọn họ đã làm gì trêu chọc đến tôn đại thần này?
Nói khó nghe thì Diệp gia bọn họ căn bản là không có tư cách trêu chọc Tần Đình!
Ngươi từng thấy sâu kiến trên mặt đất trêu chọc phải Thần Long trên bầu trời chưa?
Căn bản là không cùng một thế giới!
Diệp Long cũng thất thần, đến khi hắn lấy lại tinh thần, lập tức cúi đầu bái nói: "Không biết là Tần công tử đại giá quang lâm! Chỉ là không biết Diệp gia ta đã làm gì mạo phạm đến Tần công tử?"
Nhiếp U cười lạnh nói: "Diệp Thu gan to bằng trời, mạo phạm công tử nhà ta, đã bị tru sát! Các ngươi thân là tộc nhân của Diệp Thu, đương nhiên cũng có tội!
Đáng chém cửu tộc!"
Nghe thấy Diệp Thu đã chết, lòng Diệp Long đau như đao cắt, hô to một tiếng:
"Con ta!"
Nghe thấy câu trả lời của Nhiếp U, tộc nhân Diệp thị cuối cùng cũng biết đại họa này do ai gây ra.
Bọn họ thần sắc điên cuồng, nhao nhao hô lớn: "Tần công tử tha mạng!"
"Tha mạng, việc này chỉ do một mình Diệp Thu gây nên, trên thực tế chúng ta không biết gì hết!"
"Không sai, xưa nay chúng ta cũng không chấp nhận được cách hành xử của Diệp Thu, mặc dù là đồng tộc, thực ra cũng không thân thiết, mong Tần công tử minh giám!"
. . .
Tần Đình nhìn trò hề của đám người phía dưới, ánh mắt đạm mạc, giống như là thần linh chưởng quản sinh tử đứng trên cửu thiên!
Tộc nhân Diệp thị thấy sự tình không cách nào vãn hồi, vô cùng tuyệt vọng, chửi mắng ầm ĩ.
Bọn hắn không dám chửi mắng Tần Đình, cho dù sắp bị Tần Đình xoá bỏ cũng không dám chửi mắng Tần Đình!
Bọn hắn đều chửi mắng Diệp Long với những lời lẽ ác độc nhất.
"Đều tại nhi tử của ngươi! Diệp Thu! Là hắn đã hại tất cả chúng ta!"
"Kỳ Lân Diệp gia cái gì! Hắn chính là tai họa, Diệp thị nhất tộc hủy diệt đều do hắn!"
"Nếu không phải Diệp Thu mạo phạm Tần Đình công tử! Diệp thị chúng ta sao lại bị
hủy diệt được!"
"Ta làm quỷ cũng sẽ không bỏ qua cả nhà ngươi!"
. . .
Ngay cả mấy người lấy lòng Diệp Long trong đại điện lúc trước cũng đều chửi Diệp Long!
Bọn hắn cũng không nghĩ, nếu không có Diệp Thu, làm sao Diệp gia có thể quật khởi? Nếu không có Diệp Thu, sao bọn hắn có thể hưởng thụ cuộc sống thế này?
Một khắc trước đều đang tán dương Diệp Thu là Kỳ Lân của Diệp gia, hiện giờ tất cả đều đang chửi mắng Diệp Thu.
Đã sắp chết còn không dám chửi mắng hung thủ giết người là Tần Đình, mà lại trút toàn bộ lửa giận xuống Diệp Long.
Thật là mỉa mai!
Diệp Long nhìn tộc nhân xúc động phẫn nộ, thân thể lạnh run, như là đang nhìn một đám người xa lạ.
Thật lâu sau, hắn cười bi thảm một tiếng: "Ha ha, rơi vào tình cảnh này! Các ngươi cùng chết với ta đi, ha ha ha ha!"
Dứt lời, cả người co quắp, thất khiếu chảy máu mà chết.
Cường giả Thần Thông, Gia chủ Diệp gia tự tuyệt kinh mạch mà chết!
Nhìn thấy Diệp Long bỏ mình, các tộc nhân còn lại đều tự biết không có cách nào may mắn thoát khỏi.
Một vài người có cốt khí đều tự sát thân vong, giữ lại chút thể diện cuối cùng.
Nhưng rất nhiều người lại không cam tâm, chạy trốn về bốn phương tám hướng.
"Mau trốn!"
"Trốn đi, ta không muốn chết!"
Ánh mắt Nhiếp U tụ lại, cười một tiếng tàn nhẫn, đánh ra một thủ thế.
Thiết Vệ Tần thị vây quanh Diệp phủ đồng loạt xuất động, bắt đầu giết người!
Những tộc nhân Diệp thị này sao có thể là đối thủ của Thiết Vệ Tần thị, vừa đối mặt đã bị giết chết.
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Diệp phủ trở thành Tu La tràng!
. . .
Ầm!
Tộc nhân cuối cùng của Diệp thị ngã xuống.
Toàn bộ Diệp gia, hơn ngàn nhân khẩu, toàn bộ tử vong!
Diệp gia hùng bá Thanh Thành không còn tồn tại! Không còn ngọn cỏ!
Tần Đình hài lòng gật đầu, quay người rời đi, trong lòng hắn, những người này đều là sâu kiến, giết đám sâu kiến này, chỉ để lập uy mà thôi.
Tần Đình hắn không thể mạo phạm!
Liễu trưởng lão bên cạnh vuốt râu, thở dài nói: "Công tử quá mức trạch tâm nhân hậu, nếu là ta, toàn bộ Thanh Thành này cũng nên bồi tội cùng Diệp Thu!"
Đám người Thanh Thành nghe thấy lời này, cả người phát lạnh, đều nằm rạp trên
mặt đất cầu xin khoan thứ!
Nhiếp U cũng liếc nhìn Liễu trưởng lão, lão già này, cái này cũng có thể liếm!
Đợi đến khi Thái Vũ Phi Lâu chậm rãi rời đi, đám người Thanh Thành đều thở dài một hơi.
Rồi lại chửi bới: " Diệp Thu kia đúng là sao tai họa! Suýt nữa đã liên lụy đến Thanh Thành chúng ta!"
"Không sai!"
Người khác cũng phụ họa.
Diệp gia bị diệt, tất cả mọi người đều cảm thấy là đương nhiên. Mạo phạm nhân vật như Tần Đình, bỏ mình tộc diệt, là kết cục bình thường nhất!
Đây chính là quy tắc của thế giới này! Cường giả vi tôn!
Kẻ yếu! Chính là sâu kiến!