Chương 62: Thần Thú Chân Long
Sáng sớm hôm sau, Liễu Tố Tố hầu hạ Tần Đình mặc quần áo .
Liễu Tố Tố chỉ là thị nữ của hắn, chẳng qua lúc này cũng là làm tròn tâm nguyện cho nàng.
Ngay từ đầu nàng đã cực kì sùng bái Tần Đình, thế gia công tử nổi danh khắp Đông Hoang, nguồn gốc gia thế và thiên phú đều không ai sánh bằng.
Bây giờ còn trèo lên được ngôi vị Thánh Tử của Huyền Thiên tông, về sau nhất định có thể trở thành người đứng đầu cai quản Đông Hoang!
Trong nội tâm nàng hạ quyết tâm nhất định phải hầu hạ Tần Đình thật tốt, nàng tự
biết mình gia thế không bằng người khác, chỉ có mấy phần tư sắc là có thể lọt vào mắt Tần Đình. Cho nên nàng nhất định phải nắm chắc cơ hội này.
Trong lòng Tần Đình cũng khá hài lòng, Liễu Tố Tố này quả thật mê hoặc, tối hôm qua ở trên giường làm hắn cực kì thỏa mãn, ha ha, tư vị cũng không tệ.
Nhưng mà hắn cũng chẳng yêu thương gì Liễu Tố Tố, đây cũng chỉ là một cảm giác về thứ gì đó mới mẻ mà thôi.
Hầu hạ xong xuôi, Liễu Tố Tố thấy Tần Đình cũng không có biểu thị gì thêm, nhu thuận rời khỏi phòng.
Nàng tự biết vị trí chính xác của mình, cũng không có cậy sủng mà kiêu.
Nhìn thấy Nhiếp U, nàng lập tức cung kính hành lễ, không có một chút thái độ
kiêu căng nào.
Nhiếp U thầm nghĩ trong lòng, Liễu Tố Tố này cũng khá thông minh, khẽ gật đầu với nàng.
Các thị nữ khác nhìn thấy Liễu Tố Tố đi ra từ phòng của Tần Đình đều nhìn nàng với ánh mắt hâm mộ xen lẫn ghen tỵ. Bọn họ cho rằng Liễu Tố Tố từ nay về sau chính là một lần hóa Phượng Hoàng rồi.
Nhiếp U đi vào trong điện, hành lễ với Tần Đình.
Tần Đình hỏi: "Sáng sớm đã đến có chuyện gì vậy?"
Nhiếp U nói: "Công tử, trước đó người sai thuộc hạ trông coi trứng linh thú, giờ
đã có mấy phần dị động, có vẻ là muốn xuất thế rồi."
Tần Đình nhướn mày lên nhớ tới việc này.
Hắn gật đầu nói: "Ngươi dẫn đường đi, ta muốn tới xem thử."
Nhiếp U ở phía trước dẫn đường, hai người đi tới một lầu các.
Thủ vệ ở lầu các nhìn thấy hai người, cùng nhau hành lễ nói: "Gặp qua công tử!"
Tần Đình khẽ gật đầu, ra hiệu không cần đa lễ.
Tiến vào lầu các liền nhìn thấy một tòa ngọc đài, ngọc đài này chính là Thiên
Hương Noãn Ngọc chế thành, người ngoài nhìn thấy nhất định sẽ hô to phung phí của trời, nhưng ở chỗ này thì quả thật bình thường.
Trên ngọc đài có một quả trứng, mặt ngoài quả trứng hiện lên rất nhiều đường vân kỳ dị, còn mơ hồ tản ra một loại khí tức yêu dị.
Chính là quả trứng linh thú trước đó.
Khí tức của trứng linh thú càng ngày càng không ổn định, có vẻ là muốn phá xác.
Chỉ là vỏ trứng kia giống như không muốn bị phá vỡ, thứ ở bên trong làm sao cũng không phá nổi.
Tần Đình mỉm cười nói: "Tiểu gia hỏa, ta giúp ngươi một tay."
Một đạo nguyên khí đưa vào bên trong trứng linh thú, đạo khí tức kia sau khi được nguyên khí ôn dưỡng lập tức trở nên hùng hậu.
Rắc.... Một tiếng.
Một cái bóng phá xác chui ra, trôi nổi trên không trung.
Nhiếp U "A" lên, có chút không thể tin, nhưng sau khi thấy rõ thứ đó lập tức vui sướng!
Quay về phía Tần Đình bái nói: "Chúc mừng công tử!"
Thấy rõ thân ảnh trước mặt, Tần Đình cũng không che được ý cười.
Hắn không nghĩ tới lại gặp phải kinh hỉ lớn như vậy.
Một con rồng!
Chân Long bạch sắc!
Đây chính là thần thú!
Thần thú trên thế giới này không những hiếm mà còn cực kì mạnh mẽ.
Mà Tiểu Bạch Long trước mặt này, xác thực chính là thần thú hàng thật giá thật!
Chân Long!
Con bạch long kia du động một hồi trên không trung, sau đó mới bay đến bên trên vỏ trứng.
"Tạp tạp tạp tạp" mấy cái liền ăn toàn bộ vỏ trứng vào trong bụng, lúc này mới có tinh lực nhìn về phía mọi người.
Bạch Long kia vừa nhìn thấy Tần Đình đã cảm nhận được khí tức rất quen thuộc, bởi vì hắn chính là người vừa đưa nguyên khí vào bên trong trứng, giúp con Bạch Long thoát được ra ngoài.
Trong mắt tràn đầy sự thân cận, Bạch Long bay đến bên cạnh Tần Đình, bay vài vòng quanh hắn rồi hạ xuống trên bờ vai của hắn.
Tần Đình vừa mới nhìn thấy Tiểu Bạch Long đã sinh lòng yêu thích, quả thật có chút động tâm.
Trên tay hắn hiện ra một đan dược, chính là Tăng Nguyên Đan, coi như là một loại đan dược cũng không tệ.
Mà Tiểu Bạch Long kia sau khi ngửi một hồi, phì mũi ra, có vẻ coi thường.
Tần Đình bật cười, trên tay lại hiện lên một đan dược khác, ẩn ẩn tản ra kim quang, hiển nhiên không phải là phàm phẩm!
Đại Diễn Đan!
Nếu thứ này xuất hiện ở ngoại giới có thể gây nên một trận tinh phong huyết vũ
để tranh giành bảo vật!
Lúc này thân ảnh Tiểu Bạch Long mới chấn động, vội vàng nuốt Đại Diễn Đan vào.
Sau đó nó lại tiếp tục bay vòng quanh Tần Đình dáng vẻ cực kì mong chờ.
Tần Đình mỉm cười, trên tay lại hiện ra mấy viên Đại Diễn Đan nữa.
Tiểu Bạch Long kêu to một tiếng, một ngụm ăn hết sạch.
Sau đó nó bay vòng quanh Tần Đình khoảng vài vòng, rồi mới chui tay áo hắn, ngủ
thiếp đi.
Nhiếp U lại hướng Tần Đình bái nói: "Chúc mừng công tử! Có thần thú này trong tay, sau này người tất có thể quân lâm thiên hạ! Xem ra công tử chính là người mang đại khí vận!"
Tần Đình nghe được Nhiếp U nói, thần sắc khẽ động.
Nói không chừng mọi việc xảy ra quả thật là do vận khí.
Tự mình cướp đoạt vận khí của Diệp Thu, ấp trứng linh thú, lại ấp ra một Chân Long xuất thần như vậy!
Xem ra, quả nhiên là vận khí không tệ.
Nghĩ đến điều này, Tần Đình lại càng thêm khát vọng vào vận khí của mình.
Vậy khí vận chi tử tiếp theo, bao giờ ngươi mới xuất hiện đây. . .