Chương 78: Rời đi
Lời vừa dứt, người khác đều cảm thấy Huyền Thiên Thánh Tử quá mức tự cao, lão giả này thật sự rất kinh khủng, nhìn khí thế kia, còn mạnh hơn Huyền Thiên Thánh Tử ba phần.
Lão giả giận dữ, đằng không bay lên, một con rắnđột nhiên xông ra từ trong thân thể, đại xà dài tới mấy chục dặm, mở ra miệng lớn rộng chừng trăm mẫu, phóng về
phía Tần Đình!
Tần Đình nhẹ ngành giơ một ngón tay, còn chưa rơi xuống đã nhấc lên dị tượng thiên địa, một ngón tay khổng lồ như núi từ trên trời giáng xuống, đại địa đột nhiên lõm xuống hơn mười trượng, lại vẫn còn đang không ngừng sụp xuống.
Đại xà kia thế mà lại là hung thú viễn cổ, mang theo khí tứchủy thiên diệt địa, đụng vào hư ảnh ngón tay.
Nhưng khiến người ta cảm thấy ngoài ý muốn chính là, vụ va chạm mạnh trong tưởng tượng không hề xuất hiện, đại xà hắc sắc kia đụng phải hư ảnh ngón tayliền hóa thành từng đạo nguyên khí tiêu tán trong không trung!
Thần thông hóa thành đại xà bị phân giải, bị hư ảnh ngón tay đụng một cái liền tan!
Lão giả kia kinh hãi nói: "Làm sao có thể! Pháp lực của ta rõ ràng mạnh hơn
ngươi! Vì sao thần thông của ta dễ dàng sụp đổ như vậy? !"
Tần Đình cười nói: "Tiền bối, ngươi quá ngu ngốc! Bảy ngàn năm chỉ rụt đầu ở
đây! Thời gian ngàn năm, thần thông đạo pháp bên ngoài không biết đã diễn biến bao nhiêu đời, ngươi vẫn còn dùng thần thông bảy ngàn năm trước!"
"Tiền bối, ngươi già rồi!"
Một chỉ này cuối cùng cũng đánh đến, lão giả kia kêu thảm một tiếng, trong nháy mắt bị ép thành thịt nát!
Xung quanh yên tĩnh, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Tần Đình.
Lão giả kia uy thế ngập trời, tất cả mọi người có thể cảm giác được, nhưng cường giảkinh khủng bực này lại bị một ngón tay của Tần Đình đè chết!
Dù lão giả kia dùng thần thông bảy ngàn năm trước, uy lực cũng cực kì cường đại, thần thông cực kì huyền diệu.
Đám người căn bản không nhìn ra sơ hở gì.
Nhưng Huyền Thiên Thánh Tử lại thấy rõ, nhìn thấu thần thông của lão, bất cứ tì vết nào cũng đều bị hắn nhìn ra
Huyền Thiên Thánh Tử, thật sự là yêu nghiệt!
Lý Quân Ninh cũng khẽ nhếch miệng, tu vi lão giả này cao cỡ nào nàng là người hiể rõ nhất, chính mình ở trước mặt hắn không trụ được quá năm chiêu.
Thế nhưng một cường giảnhư thế lại bị Tần Đình dùng một ngón tay đè chết.
Lại nghĩ tới câu nói kia của hắn: "Ta giúp ngươi xả giận."
Lý Quân Ninh lộ ra vẻ sùng báicảm động, thật sự là cả trái tim đều thuộc về Tần Đình.
Tần Đình cách không bắt lấy túi trữ vật của lão giả áo đen, dùng thần niệm tìm tòi, sắc mặt lập tức lộ ra ý cười.
Lão giả này không hổ là người tu luyện bảy ngàn năm tại Huyền Đô Tiên Vực, bảo vật trong túi trữ vật khiến Tần Đình cũng không nhịn được mà có chút hoa mắt.
Các loại thiên tài địa bảo nhiều vô số kể!
Cực Ý đan, Bạch Hồng đan, Huyền Viêm đan, Hoàn Hải Huyền Lan, tràn đầy các loại linh đan linh thực.
Thậm chí Tần Đình còn phát hiện mấy bộ công phápcấp bậc Thần Cung! Đây chính là bảo vật vô giá!
Tần Đình hài lòng thu hồitúi trữ vật, thu hoạch lần này so với ba tháng trước đó còn nhiều hơn!
Quả nhiên là giết người phóng hỏa đeo đai vàng, Tần Đình có chút cảm khái. Chẳng trách lại có nhiều người giết người đoạt bảonhư vậy, Mấy ngày nữa trôi qua, đám người Huyền Thiên Tông nhận được triệu hoán, đều tới tập hợp.
Kỳ hạnbatháng đã sắp đến.
Đệ tử Huyền Thiên Tông lục tục đi tới bình nguyên này.
"Tham kiến Thánh Tử."
"Tham kiến Thánh Tử."
Chúng đệ tử Huyền Thiên Tông vui vẻ bái kiến Tần Đình, hiển nhiên là thu hoạch tương đối khá.
Xem khí thế tu vi những đệ tử này, đã hùng hậu hơn trước đó rất nhiều, hiển nhiên là đều có cơ duyên.
Lạc Viễn mặc một bộ áo trắng, vác trường kiếm, đến bên cạnh Tần Đình cười nói:
"Lần này đệ tử Huyền Thiên Tông ta thu hoạch phong phú, không biết thánh địa khác thế nào."
Lại lo lắng nói: "Chủ yếu vẫn là Nguyên Thủy Môn, những năm gần đây bọn hắn càng ngày càng khoa trương."
Tần Đình mỉm cười, ý vị thâm trường nói: "Có lẽ không thu hoạch được gì cũng nên." Lạc Viễn ngạc nhiên, lập tức lắc đầu cười cười.
Chỉ nghĩ là Tần Đình đang nói đùa, thực lực Nguyên Thủy Môn hùng hậu, đệ tử đều là Tinh Anh, không kém hơn Huyền Thiên Tông bao nhiêu, sao có thể không thu hoạch được gì!
Cổ Thần Cung, Tinh Nguyệt Giáo, Triều Thánh Tông, Càn Nguyên Tông, tứ đại thánh địa cũng đều tập hợp lại, chờ đợi cánh cửa Huyền Đô Tiên Vực mở ra. . .
Nhưng điều làm cho người ta cảm thấy kỳ quái là, đến nay Nguyên Thủy Môn vẫn không có một người nào đến.
Nhưng xem khí thế tu vi của đệ tử Cổ Thần Cung, Tinh Nguyệt Giáo, Triều Thánh Tông, Càn Nguyên Tông, hẳn là đều có thu hoạch.
Sắc mặt một vị trưởng lão Càn Nguyên Tông có chút âm trầm, đệ tử chân truyền Hạ
Văn Phủ vẫn không liên lạc được, mấy đệ tử cùng nhóm với hắn cũng vậy.
Trong lòng có dự cảm không tốt, sợ là mấy người kia đã chết!
Mấy đệ tử kia chết cũng không quan trọng, thế nhưng Hạ Văn Phủ là đặc thù.
Hắn không chỉ là đệ tử chân truyền, thiên tư cao tuyệt, còn là cháu trai của một vị trưởng lão Cảnh giới Thần Cung trong Càn Nguyên Tông, nếu hắn chết, chắc chắn mình sẽ bị trách phạt!
Hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Tần Đình cũng đang nhìn về bên này, mỉm cười chào hỏi.
Càn Nguyên Tông và Huyền Thiên Tông xưa nay giao hảo, mà nghe đồn Mộ Thanh Di có chút tình yêu nam nữ với Thánh Tử Huyền Thiên, hắn nhìn Tần Đình cũng có mấy
phần thân thiết.
Nhưng hắn sẽ không bao giờ nghĩ tới, Hạ Văn Phủ là chết trong tay Huyền Thiên Thánh Tử!
Một tiếng ầm vang.
Bầu trời xuất hiện một cánh cửa, nối liền với bên ngoài.
Kỳ hạn ba tháng đã đến!
Một vị tu sĩ nói: "Nhanh như vậy đã qua ba tháng? Còn rất nhiều thiên tài địa bảo chưa thu lấy!"
Cũng có người động tâm, đề nghị: "Hay tiếp tục ở lại đây đi, tiếp tục tìm kiếm thiên tài địa bảo, dù sao linh khí chỗ này cực kì nồng đậm, vừa vặn rèn luyện củng cố cảnh giới của bản thân!"
Lời vừa dứt, không ít người cũng động tâm.
Khuôn mặt Tần Đình không tỏ vẻ gì, ánh mắt hờ hững, quay đầu nói với đám người Huyền Thiên Tông: "Người ở lại đây đều là kẻ không ôm chí lớn, thần thông đạo pháp bên ngoài kia tiến triển cực nhanh, mỗi trăm năm có một lần biến đổi, đang thời kì thịnh thế! Ở lại nơi đây chỉ có thể uổng phí vô số thời gian! Chúng ta đi!"
Dứt lời, liền dẫn đám người Huyền Thiên Tông bay về phía cửa, để tránh cánh cửa đóng lại, bị nhốt lại ở đây. Đám người Cổ Thần Cung, Tinh Nguyệt Giáo, Triều Thánh Tông, Càn Nguyên Tông cũng đồng loạt rời đi.
Nhưng cũng có không ít người ở lại, chuẩn bị đợi đến lần sau Tiên Vực mở ra.