Đại Quản Gia Là Ma Hoàng

Chương 145: U Minh truy sát lệnh (2)

Chương 145: U Minh truy sát lệnh (2)
Vì vậy chúng ta hoàn toàn không cần để ý bên đó, chỉ cần chuyên tâm đối phó Trác Phàm là được.”
“Vậy chúng ta phải làm sao mới tìm được tiểu tử kia?”
“Phát lệnh truy sát của U Minh, khiến hắn không có chỗ trốn ở toàn bộ Đế Quốc!” U Minh nhếch khóe miệng một phát, lộ ra một nụ cười tàn nhẫn: “Đến lúc đó, chúng ta đã biết được hành tung của hắn, mai phục trừ khử hắn trước khi hắn trốn về Phong Lâm Thành là được rồi.”
Cặp mắt U Vạn Sơn sáng lên, cười to nói: “Ha ha ha... Tốt, cứ làm thế đi!”
“Người đâu!” U Vạn Sơn hô to: “Lấy danh nghĩa của U Minh Cốc, phát lệnh U Minh truy sát trên toàn bộ Đế Quốc. Bất cứ ai cung cấp manh mối đều có thể trở thành gia tộc lệ thuộc của U Minh Cốc ta. Bất cứ ai lấy đuợc đầu của hắn lập tức trở thành đệ nhất gia tộc lệ thuộc của U Minh Cốc ta, dưới một gia tộc, trên vạn gia tộc!”
Tiếng gầm dữ dội của U Vạn Sơn vang vọng quanh quẩn khắp toàn bộ sơn cốc, còn U Minh thì thầm lộ ra nụ cười điên cuồng.
Trác Phàm, đồ quái vật, lão tử không dám đối mặt với ngươi. Nhưng ngươi thì phải đối mặt với sự truy sát của toàn bộ Đế Quốc đấy, ta xem ngươi có chết hay không, hắc hắc hắc...
Tựa hồ đã nhìn ra tâm tư của U Minh, đại trưởng lão cười thầm trong lòng, tiểu tử này quả nhiên vẫn muốn báo thù riêng. Có điều, lão cũng không để ý, dù sao Trác Phàm cũng là địch nhân của toàn bộ U Minh Cốc, chỉ là...
Đại trưởng lão nhìn về phía U Vạn Sơn, thản nhiên nói: “Cốc chủ, Trác Phàm này đã có thể giết Lão thất, vậy thì dù lệnh truy sát của U Minh được phát ra, những gia tộc nhỏ kia cũng không nhất định làm gì được hắn. Ta thấy, cuối cùng cũng phải do chính chúng ra tay giải quyết hắn thôi.”
“Được, điều động toàn bộ trưởng lão trong cốc, truy sát tiểu tử kia!”
“Khoan đã!”
Đại trưởng lão khoát tay nói: “Hắn có thể dễ dàng giết chết Lão thất, vậy các trưởng lão xếp sau Lão thất chỉ sợ không đối phó được hắn. Theo lời Minh nhi miêu tả về thực lực của hắn thì hẳn là tu giả luyện thể Ma đạo, có thể đánh với hắn một trận, cũng chỉ có những trưởng lão xếp năm vị trí đứng đầu mới có khả năng. Nhất là...”
Nói đến đây, đại trưởng lão nhìn qua lão già tóc đỏ nói: “Lão ngũ, ngươi có Xích Viêm Ma Hỏa rèn thể, kim cang bất hoại, vừa hay có thể đánh một trận với tiểu tử kia!”
“Ui, các ngươi đừng tìm ta!”
Thế mà ngũ trưởng lão lại vội vã khoát khoát tay, nhếch miệng cười nói: “Lão phu sắp phải đi tham gia bách đan thịnh hội của Hoa Vũ Lâu, không có thời gian đuổi giết tiểu tử thúi kia!”
“Hừ, một đám nữ nhân mở đại hội luyện đan cái gì, có gì hay đâu mà tham gia, việc đó còn quan trọng hơn việc báo thù cho gia tộc chắc?” U Vạn Sơn tức giận không nhịn được mắng to.
Đại trưởng lão mỉm cười khoát tay: “Cốc chủ chớ nói vậy, các thế hệ của Hoa Vũ Lâu mặc dù đều là nữ lưu, nhưng dù sao cùng thuộc bảy thế gia, có thể kết giao tất nhiên là chuyện tốt. Lần này bọn họ mời Lão ngũ tới tham gia, còn không phải nhìn trúng một thân công pháp Viêm Hệ của hắn sao, có thể là muốn mượn cơ hội lần này để luyện chế ra một số đan dược mới.”
“Hừ, một đám nữ nhân thối mà lại chiếm mất một ghế trong bảy thế gia. Một ngày nào đó, lão phu phải đoạt địa bàn của các ả tới tay.” U Vạn Sơn oán hận nói.
Đại trưởng lão thì cười lắc đầu, sau đó nhìn U Minh, nói với U Vạn Sơn: “Cốc chủ, lão phu muốn thu nhận đứa nhỏ U Minh này làm môn hạ, để hắn tham gia hội nghị trưởng lão, thay thế cho vị trí của Lão thất.”
U Vạn Sơn nhìn U Minh một lúc, gật đầu: “Được thôi, bồi dưỡng tiểu tử này cho tốt, chúng ta sẽ lại có một thất khiếu quỷ linh lung nữa, ha ha ha...”
U Minh sau khi nghe được, cực kỳ đại hỉ, vội vàng bái tạ!
Cùng lúc đó, núi Hắc Phong Sơn phía sau Lạc gia ở Phong Lâm Thành, Bàng thống lĩnh đang ngồi xếp bằng trên ba mươi sáu mũi kiếm Tinh Cương và nhắm mắt tu luyện. Khắp cơ thể hắn đều là vết cắt của dao kiếm, một cỗ hắc khí từ trong cơ thể hắn tràn ra, lượn quanh một vòng quanh những thanh kiếm sau đó lại trở về trong cơ thể hắn.
Nhưng mỗi một đạo hắc khí quay về, trên cơ thể hắn lại đột nhiên xuất hiện một vết máu, mí mắt của hắn cũng không nhịn được run lên.
Đột nhiên, một hắc ảnh chậm rãi xuất hiện trước mặt hắn, khi bóng đen đó hoàn toàn hiện ra, chính là hình dáng của Lôi Vũ Đình.
Đôi mắt sâu thăm thẳm mở ra, Bàng thống lĩnh thở dài một hơi, đứng dậy, nhếch miệng cười nói: “Tiềm Ảnh quyết của Lôi tiểu thư thật sự càng ngày càng lợi hại, thậm chí người đã đến trước mặt lão Bàng ta rồi mà ta cũng không hề phát giác được.”
“Hừ, vậy Ma Sát Quyết của ngươi không phải càng lợi hại hơn sao, ngắn ngủi một năm đã đột phá đến đoán cốt cảnh, điều này khiến biết bao thiên tài thế gia nôn nóng đến đỏ mắt nha.”
“Hắc hắc hắc... Là do công pháp của Trác huynh đệ rất tốt thôi!” Bàng thống lĩnh há miệng cười lớn, sau đó liếc mắt nhìn người bên cạnh hắn. Chỗ cách hắn không đến năm thước, có một hài tử mười lăm mười sáu tuổi, đang cắn răng kiên trì ngồi trên một đống đao kiếm, mồ hôi lạnh trên trán không ngừng rỉ ra, trên cơ thể nó cũng như bị vạn đao chém qua vậy, tất cả đều là vết thương.
Mà bên cạnh nó có đầy thi thể. Da thịt của mấy thi thể đó đều bị nát bấy, giống như bị loạn đao băm nát.
“Chết tiệt, rốt cuộc các ngươi đang luyện tà công gì vậy?” Đôi mắt Lôi Vũ Đình run lên, không nhịn được mắng to thành tiếng.
Bàng thống lĩnh không hề cảm thấy kinh ngạc, trong mắt chỉ có lạnh lùng: “Hai mươi tiểu hài tử mà ngươi đưa tới, chỉ có một đứa miễn cưỡng thông qua, ngươi giúp ta tìm thêm mấy đứa đi.”
“Hai mươi người tu luyện, chỉ có một người còn sống, vẫn tìm tiếp?” Lôi Vũ Đình kinh ngạc hỏi.
Bàng thống lĩnh hơi nhếch miệng: “Tỉ lệ thông qua này là cao rồi đấy, mới đầu, năm mươi người tu luyện, tất cả đều chết hết. Nhưng vì Lạc gia, hết thảy đều đáng giá.”
“Hừ, các ngươi thì đang ở đây chăm chỉ tu luyện, nhưng nhìn xem tên tiểu tử kia đang làm cái gì đây này.”
Bất giác hừ lạnh một tiếng, Lôi Vũ Đình lấy ra một tờ giấy nhỏ đưa tới: “Tiểu tử kia giết thất trưởng lão U Minh Cốc, hiện tại U Minh Cốc đã phát lệnh truy sát hắn rồi.”
Tròng mắt Bàng thống lĩnh co rụt lại, tiếp đó lại phóng khoáng cười to: “Ha ha ha... Trác huynh đệ không hổ là người làm đại sự, đi đến chỗ nào cũng làm kinh thiên động địa.”
Sau đó, Bàng thống lĩnh nhìn Lôi Vũ Đình, vỗ vỗ bả vai nàng nói: “Lôi cô nương, cô không cần phải lo lắng, với khả năng của Trác huynh, lệnh truy sát của U Minh Cốc không làm gì được hắn đâu.”
“Hừ, quỷ mới đi lo lắng cho hắn.” Lạnh hừ, Lôi Vũ Đình bất giác khẽ cắn môi, lẩm bẩm nói: “Vì một nữ tử mà đi gây sự với U Minh Cốc, hắn chính nghĩa như thế từ bao giờ?”
Bàng thống lĩnh không khỏi khẽ giật mình, sau đó một gương mặt mo hung hăng co rút: “Ơ, hóa ra cô tới vì việc này à. Ha ha ha... Thực ra, có đôi khi Trác huynh đệ rất thích bênh vực kẻ yếu đấy.”
“Cái rắm á mà bênh vực kẻ yếu, lão nương còn không hiểu hắn ư?” Lôi Vũ Đình thở ra rồi lạnh hừ một tiếng, nháy mắt hóa thành hắc ảnh rồi biến mất không thấy đâu.
Bàng thống lĩnh trầm tư một lát, đột nhiên hét lớn: “Chuyện này cô đừng nói với tiểu thư, nhất là cái đoạn khúc sau đấy.”
Tuy nhiên, không còn có tiếng đáp lại từ Lôi Vũ Đình. Bàng thống lĩnh bất đắc dĩ lắc đầu, thở dài: “Ôi, nữ nhân...”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất