Đại Thánh Truyện

Chương 214: Đột Phá Luyện Khí Tầng Sáu

Chương 214: Đột Phá Luyện Khí Tầng Sáu
Tạ Nam Đức chắp tay nói:
“Thống linh đa mưu túc trí, thuộc hạ không thể sánh bằng, xin nghe lệnh.”
Các Ưng Lang Vệ khác đều lên tiếng đồng ý, Cương Thi Đạo Nhân kia được treo thưởng hơn vạn công huân, chia cho mỗi người thì cũng không ít hơn một nghìn công huân, có thể đổi được không ít thứ tốt.
Trời vừa sáng, Trác Trí Bá dẫn đầu, tổng cộng tám Ưng Lang Vệ rời đi Gia Bình, chạy về phía Lý Thanh Sơn. Đây là một lực lượng cực kỳ kinh khủng, đủ để san bằng rất nhiều môn phái và gia tộc nhỏ.
Các Ưng Lang Vệ còn lại tụ tập ở quảng trường Cự Ưng nhìn thấy cảnh này, bàn tán rối rít.
“Chậc chậc, xem ra lần này Lý Thanh Sơn dữ nhiều lành ít rồi.”
Một Ưng Lang Vệ mặt đầy mụn đỏ lắc đầu thở dài nói.
“Nói nhỏ thôi, đừng có ăn nói lung tung.”
Một Ưng Lang Vệ ở bên cạnh nhác nhở.
“Sợ gì, mấy tên thích mách lẻo đều đi theo thống lĩnh Trác cả rồi.”
Mặt đầy mụn không thèm để ý khinh thường.
“Các ngươi đang nói gì?”
Một giọng nói lạnh lùng vang lên ở phía sau lưng họ.

Mọi người quay đầu, đều hoảng sợ hết hồn, nhìn thấy người đứng phía sau, vội hành lễ nói:
“Thống lĩnh Lao, ngài bế quan ra rồi!”
“Ngài...ngài đột phá Luyện Khí tầng sáu!”
Ngươi đến chính là thống linh Lao Hi Sơn của Ưng Lang Vệ thành Gia Bình, hắn thoạt nhìn khoảng trên dưới bốn mươi, có một gương mặt chữ điền, nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mọi người, gương mặt nghiêm túc khẽ cười nhẹ, khổ tâm tu hành, bế quan nhiều ngày, không phải chỉ vì ngày hôm nay sao, thấp giọng hỏi:
“Ngươi nói ai dữ nhiều lành ít?”
Làm gì có ai dám trả lời hắn, thật ra Lao Hi Sơn cũng không cần những người này trả lời, thân là phó thống lĩnh, ở Ưng Lang Vệ, hắn cũng có thân tín của riêng mình, đã biết đầu đuôi mọi chuyện từ lâu.
“Ta đi giúp đỡ thống lĩnh Trác.”
Lao nhanh về phía Trác Trí Bá rời đi, giống như một con chim đen khổng lồ lướt xuống núi, nhanh chóng biến mất trong đám sương sớm.
Các Ưng Lang Vệ còn lại hai mặt nhìn nhau. Cái tên Lý Thanh Sơn vừa mới tiến vào Ưng Lang Vệ còn chưa được ba tháng này không ngờ lại quậy ra chuyện lớn đến thế. Mà từ trước đến này thống lĩnh Trác và thống lĩnh Lao hay đối đầu với nhau, hiện tại không ngờ cũng đã thăng cấp lên Luyện Khí tầng sáu, từ bây giờ thành Gia Bình sẽ có nhiều chuyện rồi.
...
Lý Thanh Sơn quăng khiên quơ đao, lưỡi dao gió lóe sáng chém thẳng vào một tên đánh lén đứng gần nhất.
Hình như người kia không ngờ rằng, dưới tình huống này mà Lý Thanh Sơn vẫn còn có thể chém đao, hơn nữa còn là một đao lạnh thấu xương, vội triệu hồi một con rối binh che chắn trước người.
Một tiếng phịch năng nề, con rối binh bị mổ bụng, linh kiện rơi đầy đất.
Người nọ hoảng sợ kêu lên:
“Thằng ranh này vẫn còn có thể cứ động, mọi người cẩn thận!”
Lý Thanh Sơn đã nhìn thấy rõ gương mặt của người đánh lén, đều là mấy người trẻ tuổi khoảng chừng hai mươi, đều mặc kính trang màu xanh đen, trong tay cầm một cái dị lóe lên ánh sáng, hình thức quái dị. Cơn mưa tên liên miên lúc nãy chính là do năm cái nỏ này bắn ra, còn mạnh hơn Gia Cát liên nỏ trong truyền thuyết không biết bao nhiêu lần.
Lý Thanh Sơn bước về phía trước một bước, dưới trọng lực mạnh mẽ, sàn nhà giống như vũn bùn, chân lún xuống thật sâu, cắm thẳng đến đầu gối, mà những phù văn lóe sáng khônga vốn là được vẽ dưới mặt đất, nhưng một khi khởi động sẽ lơ lửng trên không trung, cũng sẽ không vì mặt đất bị hư hao mà bị ảnh hưởng.
“Để cho ta tới!”
Một tiếng hét to, một tráng hán mặt đầy râu quai nón đánh vỡ một mặt tường, xuất hiện ở bên trong phòng, trong lòng ngực ôm một ống pháo đồng vô cùng thô to, thân pháo đúc đầy hoa văn phức tạp, có ánh sáng di chuyển bên trên đó, lại là một món linh khí trung phẩm. Miệng pháo được đúc thành hình đầu rồng hung dữ bắt đầu tập hợp một số ánh sáng nhỏ.
Lần đầu tiên Lý Thanh Sơn cảm nhận được cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Dù lần ở trên đảo Tích Hoa, bị lửa đạn của các chiến hạm cùng nhau bắn phá, hắn cũng không cảm nhận được cảm giác nguy hiểm như thế này. Quan trọng nhất chính là, hơi thở toát ra từ trên người tráng hán đang cầm ống pháo rõ ràng là Luyện Khí tầng sáu.
“Các ngươi là ai? Vì sao đánh lén ta?”
Lý Thanh Sơn còn tưởng rằng đây là Cương Thi Đạo Nhân nhận được tin tức của Trác Trí Bá cho nên mới bày ra cái bẫy này, nhưng mà thằng nhóc kia nhìn kiểu gì cũng không giống Cương Thi Đạo Nhân, hơn nữa những thủ đoạn hắn dùng hình như cũng không có liên quan gì đến cương thi, cho nên chỉ có thể kềm chế ý định biến thân, hỏi thăm thử, nếu những người này còn không chịu dừng tay, vậy chỉ có thể biến thành yêu ma đại khai sát giới.
“Ủa, sao Cương Thi Đạo Nhân này lại trẻ như thế?”
Nhưng người trẻ tuổi mặc quần áo xanh đen cũng nhìn thấy rõ mặt Lý Thanh Sơn, một người khó hiểu hỏi.
“Sư huynh dừng tay, đây là người của Ưng Lang Vệ!”
Có người nhận ra được bộ độ Ưng Lang trên người Lý Thanh Sơn, vội lên tiếng ngăn cản.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất