Đại Thánh Truyện

Chương 241: Thϊếp Giáp Thi

Chương 241: Thϊếp Giáp Thi
Đối mặt với Hách Bình Dương chém tới như hổ điên.
Đạo nhân cương thứ vẫn đứng yên không nhúc nhích, nỏ thiên cơ bắn ra không ngừng nhưng vô cùng hạn chế, bắn hai ba mũi tên ra là hơi dừng lại chứ không giống như mấy người Kim Bảo bắn ra bằng ý thức.
Ánh lửa nổ tung lập lòe không ngừng trên mặt hắn ta, chiếu ra nụ cười khẩy nơi khóe miệng hắn ta. Sao hắn ta có thể bị một kẻ địch vừa mới chế trụ được đánh bại chứ!
Hách Bình Dương vừa xông tới trước đạo nhân cương thi năm bước, mũi tên Hỏa Nha dữ dằn đã mạnh mẽ nổ tung khóa sắt ra, mở ra một khe hở, cuối cùng có một mũi tên lọt qua lỗ hổng xích sắt, bắn thẳng vào miệng hắn ta.
Hách Bình Dương hợp lực dùng chân khí ngăn cản lại nhưng cũng bị nổ bay ra ngoài, va mạnh trên vách tường đá cách đó mấy trượng, thất bại trong gang tấc. Luyện khí sĩ mất đi linh khí như hổ mất đi nanh vuốt, hơn nữa hắn ta còn là một con hổ yếu ớt.
Đạo nhân cương thi đặt nỏ thiên cơ xuống, vẻ mặt khinh thường, trong lòng bỗng hoảng sợ, vội che tay bảo vệ bên eo nhưng đã quá muộn. Một bóng dáng nho nhỏ xẹt qua với tốc độ bất khả tư nghị, cướp lấy chuông đồng bên eo hắn ta.
Tuy đạo nhân cương thi sợ hãi nhưng không hoảng loạn, lạnh lùng nói:
"Ngươi tưởng lấy được chuông đồng là có thể khống chế Thiết giáp thi à?"
Chẳng qua chuông đồng chỉ là dụng cụ dùng để triệu hồi Thiết giáp thi nhưng thứ khống chế Thiết giáp thi chính là ý chí của bản thân hắn ta. Chuông đồng này cần bản thân hắn thúc giục mới có thể phát huy tác dụng.
Tiểu An xoay người ra khỏi động, chỉ thấy Thiết giáp thi đang đuổi theo tới chỗ Lý Thanh Sơn trốn. Tuy có bùa Thanh Phong gia tăng tốc độ nhưng Huyền Lang Phục trên người đã rách tả tơi, may mà có da Ngưu Ma Luyện mới không bị thương nặng quá.
Nếu không phải lo lắng nên giải thích như thế nào thì hắn đã biến thân nổ chết Thiết giáp thi này rồi. Tuy tốc độ của Thiết giáp thi này rất nhanh, sức lực mạnh mẽ nhưng trí tuệ thấp, không biết chiêu số gì, tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.
Tiểu An lắc chuông đồng, Thiết giáp thi như không nghe thấy, tiếp tục đuổi gϊếŧ Lý Thanh Sơn. Quả nhiên cần bản thân đạo nhân cương thi mới có thể điều khiển.
Tiểu An đặt chuông đồng xuống, hơi giơ tay lên.
Lý Thanh Sơn vô cùng mạo hiểm tránh được một trảo của Thiết giáp thi. Thiết giáp thi bỗng như cảm nhận được gì đó, bất thình lình ngoảnh lại, chỉ thấy một ngọn lửa màu xanh biếc rực rỡ tràn ngập hang động, điên cuồng tuôn ra.
Trong lòng đầy khát máu của hắn bỗng sinh ra chút sợ hãi quen thuộc.
Thiết giáp thi không có chân khí hoặc yêu khí, chỉ bằng một cơ thể sắt là có thể chống cự bất cứ sự công kích của pháp thuật linh khí nào nhưng vào lúc này lại khó có thể ngăn cản ngọn lửa tập kích. Ngọn lửa xanh biếc rực rỡ nuốt hết Thiết giáp thi, quấn lên như rắn, một luồng ý thức rót vào miệng Thiết giáp thi, không để thừa lại chút nào.
Hành động của Thiết giáp thi bỗng ngừng lại, sâu trong mắt nó lờ mờ có ánh sáng xanh đỏ. Trong đầu nó, chỗ sọ khô héo bị thiêu đốt hầu như không còn, trở thành một lò lửa, bắt đầu chiếm cứ lấy cơ thể Thiết giáp thi.
Tiểu An lắc lắc chuông đồng, Thiết giáp thi lập tức đi tới trước mặt nàng. Đương nhiên, thứ khống chế nó lúc này không phải chuông đồng mà là ngọn lửa của Tiểu An. Ngọn lửa của nàng có thể bám vào đầu lâu vật chết, điều khiển bộ xương cốt.
Người bình thường, thậm chí cả cơ thể luyện khí sĩ đều không thể bị khống chế, vì máu thịt sẽ tự nhiên thối rữa, xương cốt chưa qua luyện chế, sức chống đỡ của cơ thể có giới hạn, không đáng để lãng phí tinh thần.
Nhưng Thiết giáp thi thì khác, qua luyện chế, nghìn năm không thối rữa mà sức lực còn vô cùng lớn, quả thực như để chuẩn bị cho nàng. Đây cũng là bản lĩnh cao cường bậc cao, áp chế tuyệt đối pháp thuật cấp thấp. Rõ ràng tu vi không kém nhau nhiều nhưng ngay cả đe dọa tới sức mạnh nàng cũng không có.
Lý Thanh Sơn cười nói:
"Làm tốt lắm!"
Cứ như thế, có một tay chân mạnh mẽ, thực lực tăng lên nhiều, hơn nữa bất kể làm gì cũng tiện hơn nhiều. Một thứ trong đó còn có thể gϊếŧ chết đạo nhân cương thi một cách danh chính ngôn thuận.
Tiểu An bắt chước dáng vẻ Lý Thanh Sơn nhún vai một cái, mỉm cười.
Trong động phủ, Trương Lan Thanh và Hà Dịch Thế vừa nhóm hy vọng lên lại lâm vào tuyệt vọng lần nữa, tin rằng không bao lâu Thiết giáp thi sẽ đưa thi thể Lý Thanh Sơn và Tiểu An về như thể thấy được kim nguyên kim bảo vậy.
Hách Bình Dương chống vách tường đứng lên một cách khó khắn, trừng mắt nhìn đạo nhân cương thi với ánh mắt như kiếm, nhưng bây giờ hắn ta vết thương chồng chất, chân khí toàn thân hao tổn bảy tám phần, lại không có linh thạch đan dược có thể bổ sung, hoàn toàn không đe dọa được đạo nhân cương thi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất