Đại Thánh Truyện

Chương 352: Lệnh Ái

Chương 352: Lệnh Ái
“Thủ lĩnh đại nhân, ngài tiết kiệm cho ta chút đi! Oa oa!”
Một con ếch xanh nôn nóng đến độ giơ chân, miệng nói tiếng người.
“Nói nhảm ít thôi, cẩn thận ta nương ngươi lên ăn!”
Lý Thanh Sơn nhấc “Cá Voi Hấp Thủy” theo, thả vào trong suối nguồn Ngưng Băng kia, tận tình hút lấy, hiện tại đã hút ba vại nước lớn, vậy mà vẫn chưa có cảm giác đầy.
Tuy con ếch xanh kia sốt ruột đến đòi mạng, nhưng cũng không thể làm gì.
Mãi đến tận khi cá voi hút đầy nước thì Lý Thanh Sơn mới hài lòng lấy nó ra, sau đó vứt một viên Châu Lộ hoàn cho ếch xanh:
“Ừ, cho ngươi cái này.”
Hắn sẽ không khinh mạn nó, con ếch xanh này là yêu binh dưới tay hắn, thực lực xếp trên mấy hạng đầu lận, nếu Luyện Khí sĩ khác dám đến lấy nước suối, dù cho bất tử trong tay nó thì cũng đừng mong lấy được một giọt nước suối nào.
Ếch Xanh Trường Xà cuốn một cái, nuốt Châu Lộ hoàn vào trong bụng:
“Oa, cảm tạ thủ lĩnh đại nhân!”
Tuy rằng linh thủy chứa mười phần linh tính, nhưng đến cùng vẫn không sánh được với công dụng của loại đan dược thượng hạng do nhân loại luyện ra này.
“Ngươi ở đây trông coi nhé, đừng quên buổi tụ họp!”
Lý Thanh Sơn lại bàn giao một câu, sau đó đi vào trong hang động lần nữa.
“Oa oa, sẽ không quên đâu!”
Ếch xanh kêu lên, phù phù một tiếng đã nhảy vào trong làn nước Ngưng Băng.
Lý Thanh Sơn nhanh chân sải bước về phía trước trong hang động, búng nhẹ Cá Voi băng tinh trong tay, nó sặc một tiếng phun ra một thanh trường đao lớn, còn ngưng tụ ra một chiếc bao tay băng tinh rực rỡ. Chính là vì để Lý Thanh Sơn có thể phát huy ưu thế sức mạnh, nó phù hợp với độ dài và kích thước của mỗi cái vung của hắn, mà trọng lượng còn rất nặng, lên tới cả nghìn cân, cho dù là Lý Thanh Sơn thì cũng không thể sử dụng bằng một tay.
Mấy ngày nay, hắn liên tục rót chân khí Quý Thủy rót vào Cá Voi Hấp Thủy đao, khí tức đã hoàn toàn không suốt, không có một chỗ nào trì trệ, tựa như là một phần thuộc tứ chi của hắn được kéo dài ra, lúc ngưng tụ lưỡi đao không cần phải phun ra nước trước rồi mới từ từ ngưng tụ, mà là hoàn thành việc ngưng tụ chỉ trong nháy mắt.
Có điều, muốn phát huy uy lực của linh khí thượng phẩm, chân khí Quý Thủy của Luyện Khí tầng thứ tư vẫn hơi không đủ.

Lý Thanh Sơn đi tới trong Cuồng Kiếm sơn trang, Dư Sơ Cuồng đã trở về và giao một chiếc túi Bách Bảo đầy ứ cho Lý Thanh Sơn, muốn nói gì đó nhưng cứ muốn nói lại thôi.
Lý Thanh Sơn kiểm tra túi Bách Bảo một hồi, lộ ra một nụ cười hài lòng rồi hỏi:
“Sao không thấy lệnh ái?”
Dư Sơ Cuồng kinh ngạc:
“Chẳng phải nàng đến Thanh Đằng sơn sao, sao có thể trở về.”
Lý Thanh Sơn nhíu mày:
“Nói như vậy, nàng vẫn chưa trở về?”
Lẽo nào, ngay cả Hoa gia tử đến mà Thanh Đằng lão nhân kia cũng thật sự không cho sao.
Dư Sơ Cuồng nói:
“Không phải là không trở về, nhưng ngươi từng gặp nàng sao?”
Lý Thanh Sơn đành kể lại việc gặp Dư Tử Kiếm ở dưới Thanh Đằng sơn.
Dư Sơ Cuồng than thở:
“Đa tạ ngài nhọc lòng, chỉ cần nàng không bị bắt nạt thì người làm phụ thân như ta cũng yên lòng, còn đến cùng vào Bách Gia Kinh viện hay là vào Thanh Đằng sơn, e rằng cũng không phải chuyện nằm trong tầm kiểm soát của chúng ta.”
Lý Thanh Sơn nói:
“Ta sẽ lập tức đi Thanh Đằng sơn, xem đến cùng đã xảy ra chuyện gì, ngươi ở đây chờ tin tức của ta đi!”
Hắn lại giao một chiếc túi Bách Bảo trống không cho Dư Sơ Cuồng:
“Vẫn phải thu thập đồ ăn, nhưng không cần sốt ruột, ngày thường để ý là được, cẩn thận đừng để đả động đến quá nhiều người.”
Nhu cầu về đồ ăn của yêu quái là ùn ùn không ngừng, vì vậy hắn với cương vị là thủ lĩnh yêu bình cần khống chế thủ hạ, một việc lớn như này, tất nhiên cần phải có người làm chuyện này giúp hắn.
Dư Sơ Cuồng nói:
“Cái này thì dễ bàn, Cuồng Kiếm sơn trang đã mua lại mười mấy tòa tửu lâu lớn, khống chế được đại thương buôn lương thực, tương lai tiếp tục làm chuyện này sẽ dễ dàng hơn nhiều.”
Lý Thanh Sơn cười nói:
“Hiếm khi thấy ngươi có lòng!”
Cũng không phí công hắn tiêu tốn nhiều tâm tư trên người Dư Sơ Cuồng như vậy, hắn thật sự cần một thuộc hạ biết cái gọi là học một biết mười như vậy. Hắn không có thời gian sức lực để thành lập mạng lưới của mình ở nhân gian, nhưng Dư Sơ Cuồng không thiếu năng lực này, nếu không thì sao có thể dựng nên một Cuồng Kiếm sơn trang lớn như vậy.
Hắn giao tất cả ngân phiếu trên người cho Dư Sơ Cuồng:
“Ngươi cứ đi làm việc này đi, không cần lo lắng vấn đề về bạc, mà trong tương lai ngươi không chỉ thống lĩnh những nhân vật trong giang hồ thôi đâu.”
Trong lòng Dư Sơ Cuồng nhảy một cái, cười nói:
“Không phải nhân vật trong giang hồ, chẳng lẽ còn có Luyện Khí sĩ sao? Dựa vào tư chất của ta, công thêm việc bước vào Tiên Thiên cảnh muộn, có thể đạt tới Luyện Khí tầng thứ hai là tốt lắm rồi.”
Lý Thanh Sơn sầm mặt lại:
“Nếu ngươi hài lòng với cảnh giới Luyện Khí tầng thứ hai, vậy coi như ta chưa từng nói gì.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất