Chương 196: Thật thật giả giả, kế trong kế (5)
Trong trong ngoài ngoài pháp trường lâm vào đại loạn, trên mặt đất phạm vi hơn ba ngàn mét đột nhiên đổ sụp. Ngoại trừ hình đài bởi vì đặc thù nên vẫn còn vững vàng kháng trụ ra thì mặt đất xung quanh đều gấp rút hạ xuống, số lượng lớn cường giả đóng giữ cùng đám người xem náo nhiệt cũng rơi xuống theo.
Tám đầu Thạch Mãng (rắn đá) tráng kiện theo tầng đất sụp đổ gầm thét lao ra.
Bọn chúng tráng kiện khổng lồ đến nỗi giống như là Yêu thú, chúng đang cuồng dã xông về hình đài.
- Đám hỗn đản này đào địa động sao? Ngăn chặn cho ta. Chuẩn bị sẵn sàng nghênh chiến.
Trăm vị cường giả xung quanh hình đài lập tức triển khai phản kích.
- An Nhiên, thông tri bọn hắn, chuẩn bị xuất thủ.
Dạ Thiên Lan lập tức lên đường, xông về hướng pháp trường.
Khương Hồng Võ tính toán thật giỏi, hấp dẫn trên trời, lại nghĩ cách cứu viện dưới mặt đất
Sự phối hợp này thật không tệ.
Nói không chừng dưới mặt đất đã xuyên suốt số lượng lớn thông đạo.
Nhưng pháp trường đóng giữ rất nhiều cường giả, bọn hắn muốn giết ra ngoài vẫn phải bỏ ra không ít đại giới.
Nhưng có thêm Thiên Sư tông liền dễ dàng hơn rất nhiều.
- Khương Hồng Võ đáng chết.
- Đi ngăn lại cho ta.
Sắc mặt Tam hoàng tử cực kỳ khó coi, tính đi tính lại vẫn là không nghĩ tới Khương Hồng Võ sẽ đào hang từ dưới mặt đất đi ra.
Mười hai vị cường giả hoàng thất phía ngoài lập tức phân ra chín vị, xông về phía pháp trường.
Bọn người Bạch Ngao Thương xúc động muốn giết qua, nhưng ai cũng không hề động. Bọn hắn hôm nay chỉ là mồi nhử, mọi chuyện còn lại đều giao cho hoàng thất cùng những người Cửu Tiêu cung kia.
Nhưng, ngay thời điểm bọn hắn lo lắng nhìn về phía pháp trường. Khương Hồng Võ đã 'Chết' lại lặng lẽ mở mắt ra.
Vừa rồi hắn phun ra huyết thủy, là máu giả!
Trên mặt xác thực mang theo mặt nạ, nhưng không chỉ là một tầng.
Bên ngoài là hắn làm bộ!
Tầng thứ hai làm bộ không phải hắn!
Khí tức của hắn không còn do ăn vào đan dược mà Khương Tuyền cho giúp che giấu cảnh giới.
Mục tiêu của Khương Hồng Võ chính là Tam hoàng tử!
Ngay cả pháp trường bên kia, dưới tầng đất sụp đổ cũng chỉ có tám tên Huyết Ngục. Bọn hắn kéo dài đến bây giờ mới xuất thủ, một mực chính là đang cẩn thận cẩn thận đào hố, cam đoan khi sụp đổ sẽ gây ra hỗn loạn, hấp dẫn lực chú ý. Huyết Ngục còn lại thì tản mát ở xung quanh tửu lâu.
Khương Hồng Võ đang chuẩn bị!
Huyết Ngục cũng đang chuẩn bị!
Một trận đánh giết chân chính, bây giờ hẳn là phải bắt đầu.
Nhưng... Khương Hồng Võ tính tới hết thảy, diễn luyện rất nhiều lần, duy chỉ có không nghĩ tới nơi này còn có một công chúa tinh minh.
- Ừm?
Cửu công chúa cũng nhìn phía pháp trường, nàng luôn cảm thấy là lạ, không khỏi quay đầu nhìn về hướng Khương Hồng Võ.
Khương Hồng Võ vừa muốn kích hoạt linh văn lại lập tức cảnh giác, ngay cả mở mắt ra chút cũng không dám động.
Cửu công chúa nhìn chằm chằm Khương Hồng Võ, thần sắc dần dần ngưng trọng.
- Tam ca!!
Đầu ngón tay của Cửu công chúa giữ chặt nhẫn không gian của mình, la lên gọi Tam hoàng tử.
- Đừng có lại nhiều lời.
Tam hoàng tử không rảnh quản Cửu công chúa.
Khương Hồng Võ thầm nghĩ sắp hỏng rồi, hắn lập tức muốn phản kích sớm.
Đúng vào lúc này, trong tiểu lâu cách tửu lâu này ba đầu đường phố bên ngoài, Khương Nghị một mực tiềm phục tại nơi này, lại nắm chặt Liệt Dương Cung.
Khi pháp trường xảy ra bất trắc, thời điểm Tam hoàng tử cho tinh lực chuyển di, Khương Nghị liền quả quyết ngưng tụ Hỏa Thương, thôi động pháp trận, ngưng tụ mênh mông hỏa diễm.
- Tiểu Đao, xem ngươi rồi. Trợ giúp Vương gia!
Khương Nghị không biết Khương Hồng Võ đang ngụy trang thật thật giả giả. Hắn chỉ là dự đoán Vương gia sẽ đánh lén Tam hoàng tử.
Không biết là dùng biện pháp gì!
Cho nên hắn vẫn một mực đợi ở đây. Quả nhiên, Vương gia đã tới, rất có thể bị bắt. Đây chính là hắn cơ hội xuất thủ. Tiểu xà vèo thoát ra ngoài.
Oanh!
Hỏa Thương nổ bắn ra cuốn lên hỏa triều mãnh liệt, đánh về phía tầng cao nhất của tửu lâu cách đó trăm thước.
Tiểu xà phía trước, Hỏa Thương ở phía sau, cơ hồ như hòa làm một thể. Đây là phối hợp ăn ý đã hình thành sau khi bọn hắn trên đường tới đây đã luyện tập hơn ngàn lần.
A?
Bọn người Tam hoàng tử lập tức cảnh giác.
Cường giả hoàng thất khống chế dây leo cũng phát giác được ánh lửa, quả quyết khống chế dây leo, hình thành thủ hộ.
Nhưng, chuyện đột nhiên xảy ra, lực chú ý của bọn hắn vốn là đang bị pháp trường nơi đó hấp dẫn lấy nên phản ứng vẫn là chậm đi mấy phần.
Hỏa Thương trong nháy mắt mà tới, tại thời điểm dây leo hoàn toàn khép kín lại, trong một giây, Hỏa Thương đã đánh vào tửu lâu, liệt diễm theo sát phía sau thì hoàn toàn ngăn trở.
- Điện hạ coi chừng.
Nữ tỳ trước tiên ngăn ở phía trước Tam hoàng tử, hình thành tường băng, quả thực là đã kháng trụ với Hỏa Thương đang lao tới.
Bạo tạc mãnh liệt, oanh động tầng cao nhất.
Bọn người Bạch Ngao Thương quá sợ hãi, lại sửng sốt một chút.
Chỉ điểm uy lực ấy? Lại dám tấn công đến đây?!!
Nhưng chính là cỗ hỏa diễm nhìn như 'Yếu ớt' này lại cho tiểu xà một cơ hội, nó thì thừa dịp hỗn loạn, xảo diệu chui được vào phía dưới áo bào của Tam hoàng tử.
- Ngọn lửa màu vàng? Là Khương Nghị?
Bọn người Khương Hồng Dương lập tức kịp phản ứng.
- Bắt sống cho ta!
Tam hoàng tử thét lên ra lệnh.
Khương gia tới, Khương Nghị cũng tới.
- Giao cho chúng ta!
Khương Hồng Dương, Đại trưởng lão, Nhị trưởng lão lập tức lên đường, ngay cả Khương Nhân cũng nhịn không được mà đuổi theo.
Đây là người của Khương gia bọn hắn, nên tùy theo bọn hắn đến bắt.
- Ở nơi đó!
Bọn hắn xông ra tầng khỏi cao nhất của tửu lâu, rơi vào trên đường, trước tiên tập trung vào trăm thước bên ngoài.
Khương Nghị thu Liệt Dương Cung lại, huy động cánh sau lưng phóng lên tận trời, hướng về nơi xa chạy trốn.
- Làm sao lại có cánh?
- Thật sự là Khương Nghị sao?
- Đuổi đuổi đuổi, đuổi kịp lại nói.
Đám người Khương Hồng Dương hơi do dự nhưng vẫn tăng tốc đuổi theo.
Khương Nghị thôi động hỏa dực bay ra vài trăm mét, đột nhiên rơi xuống, nhảy tới trong một cái viện nào đó.