Đan Hoàng Võ Đế

Chương 254: Đường Lui Mới

Chương 254: Đường Lui Mới

- Nạp Lan gia chủ, cho ta một lời giải thích. Đây rốt cuộc đang xảy ra chuyện gì.
Vi Thiên Quân cũng ít nhiều biết bí mật nhỏ giữa Vi Thừa Hồng cùng Nạp Lan Thanh Xuyên, nhưng náo thành dạng này, hắn phải làm bộ không biết, cũng nhất định phải có cách xử lý.
- Ta nhất định sẽ tra rõ ràng sự thật! Cho Vi công tử một cái công đạo!
- Người đâu, trước tiên mang Thanh Lạc về nghỉ ngơi.
Mấy nữ thị vệ bước nhanh đi tới, ôm lấy Nạp Lan Thanh Lạc vẫn còn đang hôn mê rời khỏi nơi này.
- Vi hội trưởng xin chờ một chút, ta xử lý chuyện trong nhà một chút trước.
Nạp Lan Sóc rời khỏi phòng.
Nạp Lan Thanh Xuyên vừa đi theo ra, đối diện chính là một bàn tay thẳng tới mặt.
Nạp Lan Thanh Xuyên vội vàng không kịp chuẩn bị, bị quất ngã đến trên mặt đất, máu tươi tràn ra khóe miệng.
- Thứ mất mặt xấu hổ! Nàng là muội muội của ngươi!
Nạp Lan Sóc đè ép tiếng nói, giận dữ mắng mỏ Nạp Lan Thanh Xuyên.
- Phụ thân không làm được quyết định, ta thay người làm!
Nạp Lan Thanh Xuyên quỳ trên mặt đất, cúi đầu, nhưng ngữ khí không có nửa điểm nhận lôĩ.
- Gia tộc này sớm muộn cũng là của ngươi, nhưng bây giờ còn chưa tới phiên ngươi tới làm chủ.
Nạp Lan Sóc rất phản cảm tính cách luôn luôn chủ trương tự tác này của Nạp Lan Thanh Xuyên. Thế nhưng, ai bảo gia tộc này chỉ có một người thừa kế.
Thanh Lạc mặc dù ưu tú, nhưng thân lại là nữ nhi.
Thanh Cảnh thì trực tiếp là một phế nhân không có linh văn.
- Vi Thừa Hồng phế đi thì Thanh Lạc càng hẳn phải gả cho hắn. Nếu không, Thiên Hoa hội tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ.
Nạp Lan Thanh Xuyên cúi đầu nói.
- Hắn đều phế đi, ngươi còn muốn nhét muội muội ngươi vào trong tay hắn?
- Dù sao muội muội cũng không nguyện ý bị hắn đụng vào, thế này cũng vừa vặn.
- Ngươi...
- Phụ thân, người thật quan tâm muội muội?
Nạp Lan Thanh Xuyên đột nhiên ngẩng đầu, nhìn thẳng mắt Nạp Lan Sóc, tiếp tục nói.
- Hoàng thất bây giờ còn không có biểu hiện ra cái gì, nhưng chúng ta đã ở vào thời kì sinh tử tồn vong. Người là tộc trưởng gia tộc đương đại, tất cả quyết định đều sẽ ảnh hưởng đến vận mệnh toàn tộc. Chút tôn nghiêm, có thể tạm thời buông xuống. Chút kiên trì, cũng không có quan trọng như vậy. Chỉ cần người có thể dẫn đầu gia tộc, đi qua trận kiếp nạn này, thắng được tân sinh, người sẽ được hậu thế khắc ghi. Không ai để ý người lúc đó từ bỏ cái gì, bỏ ra cái gì. Nhưng nếu như ngươi làm quyết định sai lầm gì, hậu thế tử tôn đều sẽ nhớ kỹ là người làm hại gia tộc xuống dốc, làm hại bọn hắn gặp cực khổ. Liền bây giờ mà nói, cá nhân ta cảm giác, liên minh với Thiên Hoa hội là sự chọn lựa tốt nhất. Ta không để ý từ bỏ một muội muội, người cũng không nên quan tâm mà từ bỏ một đứa con gái.
Lời nói này sắc bén lại trực tiếp khiến cho Nạp Lan Sóc mang theo một trận phản cảm, nhưng gắt gao nhìn chằm chằm hắn một hồi lại nói không ra tới nửa điểm phản bác.
Đây chính là điều hắn lo lắng nhất.
Một bước đi nhầm, vạn kiếp bất phục!
Nếu như hắn cự tuyệt liên hợp, an phận thủ thường, một khi hoàng thất quyết định xuống tay với Nạp Lan gia, bọn hắn ngay cả chỗ phản kích đều không có, chỉ có thể mặc cho nó xâm lược.
Thế nhưng, lựa chọn hợp tác liền có thể bảo trụ gia tộc sao?
Thiên Hoa hội, lòng lang dạ thú!

Cho đến đêm khuya Nạp Lan Thanh Lạc mới tỉnh lại.
- Nhị tỷ, tỷ đã tỉnh.
Nạp Lan Thanh Cảnh ngồi trên xe lăn, vẫn là bộ dáng tùy ý lạnh nhạt kia, giống như mọi chuyện đều không liên quan đến bản thân.
Sắc mặt Nạp Lan Thanh Lạc tiều tụy, ánh mắt hoảng hốt.
Bình thường cường thế, uy nghiêm, còn có quật cường đều tại thời khắc này mà sụp đổ.
Từng giọt nước mắt đọng lại nơi khóe mắt, im ắng trượt xuống gương mặt.
- Nhị tỷ, có khách.
- Khách?
Nạp Lan Thanh Lạc yếu ớt quay đầu, hai mắt đẫm lệ mông lung nhìn thiếu niên lạ lẫm trong phòng.
- Đây là con của một vị cố nhân, tới bái phỏng ngươi.
- Vị cố nhân nào?
Nạp Lan Thanh Lạc rất suy yếu, cũng rất khó chịu, không muốn gặp người xa lạ, nhưng do đệ đệ tự mình giới thiệu, nàng cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.
Khương Nghị tự giới thiệu.
- Gia phụ, Khương Hồng Võ.
- Khương Hồng Võ...
Ý thức Nạp Lan Thanh Lạc hoảng hốt thoáng thanh tỉnh, con ngươi cũng hơi to lên.
- Nếu như cô nương không tiện, ta có thể ngày mai lại đến.
Khương Nghị âm thầm lắc đầu.
Phụ mẫu nó, là thân huynh trưởng làm sao lại có thể đem đẩy muội muội vào trong hố lửa như vậy. Thật đúng xem lợi ích thương hội gia tộc là trên hết. Khó trách thời điểm lần đầu tiên Vương gia nhắc đến Nạp Lan gia tộc muốn nói nhưng lại thôi. Lần thứ hai nhắc đến muốn cùng Nạp Lan gia hợp tác, Vương gia lại phản đối như vậy.
- Ngươi... Ngươi tại sao lại ở đây? Tự ngươi tới sao? Ngươi muốn làm gì? Có người nhìn thấy ngươi tới đây không?
Nạp Lan Thanh Lạc lau đi nước mắt, gian nan chống người lên, liên tiếp đặt câu hỏi.
- Ta tự mình tới, mang Ngọc Ngưng Giao trên mặt. Ta chỉ đến thỉnh giáo mấy vấn đề. Thanh Lạc cô nương nguyện ý dẫn ta tiến cho lệnh tôn, ta sẽ đi qua bái phỏng. Nếu như không nguyện ý, ta trước hừng đông sẽ rời khỏi, tuyệt đối không quấy rầy.
Khương Nghị đưa tay sđụng đụng chất keo trên mặt.
Nạp Lan Thanh Lạc nhìn Nạp Lan Thanh Cảnh, Nạp Lan Thanh Cảnh lại lẳng lặng nhìn qua khoảng không ngoài cửa sổ, giống như cũng không để ý.
- Ngươi muốn hỏi cái gì?
Nạp Lan Thanh Lạc quan sát tỉ mỉ thiếu niên này.
Thánh Thú Khương Nghị!
Không chỉ là Khương gia qua đi hai trăm năm mới lần nữa xuất hiện thánh văn, càng là đệ nhất thiên tài đại tân sinh La Phù. Nhất là sau khi Tịch Dao, Hình Luyện biến mất, đại tân sinh của La Phù sơn mạch có thể chống lại Khương Nghị cũng chỉ có tên Cừu Nguyên Lương kia.
- Ta muốn xin hỏi thái độ của Nạp Lan gia tộc các ngươi. Là an ổn, ngồi đợi vận mệnh? Là liên hợp Thiên Hoa, chống lại hoàng thất? Hay là... Phản kích.
- Phản kích?
Nạp Lan Thanh Lạc không hiểu ý tứ của Khương Nghị, gia tộc bây giờ chỉ có hai con đường, một đầu là chờ đợi, một đầu là liên hợp, chưa từng nghĩ tới con đường thứ ba nào cả.
Khương Nghị trực tiếp nói:
- Toàn tộc rút khỏi Tây Cương, rút khỏi Lang Gia quốc. Nắm giữ vận mệnh ở trong tay của mình.
Nạp Lan Thanh Lạc nhìn mắt Khương Nghị thật sâu:
- Ngươi đến lôi kéo đồng minh cho Thiên Sư tông và Khương gia? Thật có lỗi, Nạp Lan gia chúng ta không giống với Khương gia các ngươi, chúng ta là thương hội, liên lụy quá nhiều, chỉ có thể đi về phía trước hoặc ở tại chỗ, không thể lui về phía sau.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất