Chương 360: Tuyệt thế Thanh Bằng (1)
Bọn chúng có đầy răng nanh răng nhọn, gương mặt dữ tợn, toàn thân tản ra sát khí cực mạnh.
Bầy khỉ lao thẳng đến các nơi trên núi đá, duy chỉ có không có tới chỗ con kim hầu.
Bọn chúng tụ tại các nơi trên đỉnh núi, cuồng loạn rít gào, tuyên bố quyền sở hữu.
- Một đám súc sinh, cút ngay cho ta.
Một đám nam nữ tử xông lại rừng rậm chạy thẳng đến ngọn núi cao nhất kia.
Cạch!!
Khỉ con màu vàng phát ra tiếng kêu quái dị, nó cầm cây gậy tráng kiện trong tay chỉ xuống dưới. Mấy chục con khỉ trừng con mắt màu đỏ như máu lao xuống núi đá, điên cuồng chặn đánh.
- Cút ngay!
Một nam tử xông lên phía trước nhất đột nhiên biến mất, để lại hơn mười tàn ảnh, xuyên qua giữa bầy khỉ.
Tốc độ nhanh đến mắt thường khó mà phân biệt được.
Hắn xuyên thẳng qua bầy khỉ, số lượng lớn con khỉ trong bầy đều bị cắt cổ, máu phun đầm đìa, chúng nó kêu thảm nhào vào trên mặt đất.
Ánh mắt nam tử lóe lên lao thẳng đến đỉnh núi, cả hai tay đều cầm theo một tay kiếm sắc.
- Giết!!
Những nam nữ tử theo sát toàn bộ đều phóng thích võ pháp cường đại. Một người bay lên không hơn mười mét, sau đó lại rơi xuống đất, dao động mãnh liệt quét ngang mặt đất, mặt đất sụp ra vết nứt tráng kiện nuốt sống rất nhiều con khỉ.
Một người khác nâng hai tay dẫn dắt lôi triều sôi trào, hình thành chín lôi cầu, vờn ở xung quanh theo hắn tấn công.
Một người khác nữa thì hài cốt toàn thân nhúc nhích, bên trong hai chân kéo duỗi đôm đốp giòn vang, vừa tráng kiện lại khủng bố, hai tay thì biến thành cốt đao, giống như là một con bọ ngựa, hắn dậm chân công kích đánh về phía bầy khỉ.
Nhưng...
Mặc dù bọn hắn đã nhanh chóng chém giết được số lượng lớn con khỉ, nhưng lại có thêm càng nhiều con khỉ khác lao xuống núi đá, bốn phương tám hướng vây quét tới bọn hắn.
Toàn thân bọn chúng giống như là cương cân thiết cốt, lực bộc phát kinh người, cưỡng bức đánh ngã bọn hắn.
- Chết rồi!!
Thời điểm nam tử kia vọt tới đỉnh núi đang muốn lao thẳng tới chỗ khỉ con màu vàng thì nó đột nhiên biến mất, hai bên đều ra hiện hai bóng dáng, nhưng con khỉ màu vàng lại xuất hiện ở sau lưng.
Linh văn của hắn vô cùng đặc thù —— Ảnh!
Lợi kiếm đột kích đâm thẳng đến cái cổ của khỉ con màu vàng kia.
Nhưng...
Ban…
m thanh vang vọng, lợi kiếm lại bị lông của nó chống đỡ, ngay cả da cũng không xuyên thấu.
Sắc mặt nam tử hơi biến, lập tức muốn rời khỏi, lại đột nhiên phát hiện, cái ót của khỉ con màu vàng... cũng có một khuôn mặt.
Là một khuôn mặt dữ tợn xấu xí, con mắt đỏ hồng đang lườm hắn.
Bành bành...
Trên bờ vai khỉ con màu vàng lại xông ra hai thêm cái cánh tay, đột kích như thiểm điện, gắt gao bóp lấy yết hầu nam tử.
Nam tử kịch liệt giãy dụa, hai mắt trừng trừng, lại bị gắt gao bóp lấy.
Một lát sau, kim hầu nhe răng cười, răng rắc một tiếng, cái cổ bị vặn gãy.
Cùng lúc đó, bị bầy khỉ cũng đã loại bỏ được đám người kia, tất cả cũng đều bị phân thây tàn nhẫn.
Rống...
Bầy khỉ vừa muốn tuyên cáo thắng lợi thì bên trong đống đá hỗn loạn lại đột nhiên truyền ra một tiếng gáy trầm thấp.
Thanh âm không tính là quá lớn nhưng lại làm cho bầy khỉ đang xao động chợt yên tĩnh trong nháy mắt.
Khỉ con màu vàng mang theo cây gậy nhảy xuống đỉnh núi đi tới trước mặt đống đá vụn.
Trên trời rơi xuống tới rất nhiều tảng đá, có vài chục tòa còn cao hơn trăm mét, còn có những hòn đá khác lớn nhỏ không giống nhau, tản mát ra hơn mười dặm.
Máu tươi đều nhuộm tất cả tảng đá và cánh rừng thành màu đỏ như máu, huyết khí tràn ngập mang theo cả yêu khí đáng sợ, vô cùng khủng bố.
Một con quái vật toàn thân nhuốm máu đang chậm rãi chống người lên, tảng đá trăm mét kia đè ở trên người nó, từng tảng đá lớn nhỏ cứ thế mà ầm ầm lăn qua bên cạnh.
Bầy khỉ bạo động bởi một con Thanh Bằng khổng lồ.
Con Thanh Bằng này to lớn khủng bố, nó ít nhất cũng phải hơn năm trăm mét. Mỗi cái lông vũ đều dài hơn mười thước, dài nhỏ lại cứng rắn, móng vuốt thô to giống như một toà núi nhỏ, tựa như có thể xé rách hết thảy mọi thứ. Xương cốt chỗ miệng vết thương nó đều hiện ra tia sáng.
Nhưng, thực lực con Thanh Bằng tôn quý này quá kinh khủng, nó chỉ còn lại có gần nửa thân, cứ giống như là bị một loại thần binh lợi khí nào đó bổ ra.
Bao gồm cả cái đầu!
Tiểu kim hầu nhìn qua bầu trời đang khép lại.
Phía trên đang có chiến đấu sao?
Có thể bổ được yêu vật này ra, xem ra, hẳn là cường giả nào đó tung một kiếm bổ đến con Thanh Bằng này, chém nát cả núi cao, còn bổ cả trời ra nữa.
Càng ngày càng nhiều yêu hầu từ các nơi tụ tập tới, bọn chúng rung động nhìn một màn này, cũng bị yêu khí kinh khủng kích thích đến run rẩy toàn thân.
Thanh Bằng đột nhiên chống thân thể lên nhìn về phía bầu trời mà gáy to, cuồng phong màu xanh xoay quanh toàn thân cuốn nửa thân thể nó phóng lên tận trời.
Bầy khỉ vội vàng không kịp chuẩn bị nên đều bị vô tình hất bay ra ngoài. Số lượng lớn con khỉ trực tiếp bị những cơn gió mạnh xé nát. Mấy trăm tảng đá đều rời khỏi mặt đất, cùng xen lẫn với máu tươi, bay ra ngoài.
Tiểu kim hầu cũng không chịu được là lui lại.
Thanh Bằng lao lên vạn mét giữa trời va chạm tới tầng mây nặng nề.
Nó muốn trở lại thượng giới.
Nhưng...
Một tiếng oanh minh kịch liệt, Thanh Bằng gào thét, nửa thân thể nó lại một lần nữa rơi xuống sơn lâm. Thanh Bằng không cam lòng, nó kịch liệt giãy dụa, lại lần nữa nhấc lên cuồng phong phóng tới trời cao.
Nhưng, nơi đó giống như là có một loại cấm chú kinh khủng đang tồn tại, triệt để ngăn cách giữa hai thế giới, Thanh Bằng va chạm cực mạnh khiến cho máu chảy đầy trời, nó lại lần nữa kêu thảm rơi xuống.
Lần thứ ba... Lần thứ tư... Lần thứ năm...
Thanh Bằng từ gầm thét biến thành rên rỉ, cũng trở nóng nảy mà tiếp tục đứng lên.
Nhưng, trong khi va chạm sáu lần, viên thú nguyên tượng trưng cho nguồn suối linh lực trong đầu rách rưới kia đã bay ra ngoài. Thanh Bằng cũng hao hết khí tức sinh mạng cuối cùng, từ trên cao rơi xuống.
Số lượng lớn mãnh thú cùng cường giả đang từ trong dãy núi phóng tới đều rõ ràng nhìn thấy khung cảnh này.
Không có người nào thương hại, không có người nào cảm động, chỉ có điên cuồng và kinh hỉ mãnh liệt hơn.
Thanh Bằng?