Chương 422: Bắt sống Khương Hồng Võ
Trong thành Bát Bảo trãi rộng người của Thiên Sư tông, Thánh Nữ tông, còn có thị vệ Nạp Lan gia và Khương gia.
Cừu Nguyên Lương cũng không đến mức ở trên hội đấu giá đâm chết Khương Hồng Võ đấy chứ?
- Ta hi vọng có thể giao Thiên Nhân Đan cho Khương Hồng Võ.
Cừu Nguyên Lương sốt ruột, đây chính là chuyện ngoài dự tính.
- Mục đích của ngươi là muốn được thông cảm Thiên Sư tông, làm cho tất cả mọi người đều biết Thiên Sư tông tha thứ cho ngươi. Dạ Thiên Lan tông chủ tự mình tới, chẳng phải càng nể mặt ngươi sao?
Nạp Lan Thanh Lạc mỉm cười, đôi môi xinh đẹp động lòng người, quả nhiên là cảnh đẹp ý vui:
- Cừu tông chủ khăng khăng muốn gặp Khương Hồng Võ, sẽ không phải có mục đích gì đặc biệt đấy chứ?
Cừu Nguyên Lương run lên trong lòng
- Nói đùa cái gì vậy, với tình huống Thiên Cương tông chúng ta bây giờ, ta nào dám có mục đích gì khác.
- Vậy thì tốt rồi.
Nạp Lan Thanh Lạc đứng lên nói.
- Nếu như Cừu tông chủ thực sự sốt ruột, chúng ta không đợi Khương Hồng Võ nữa, hôm nay sẽ đưa Thiên Nhân Đan đến phía trước đấu giá, ta sẽ an bài Dạ tông chủ tự mình tới.
Cừu Nguyên Lương cũng đứng dậy theo.
- Không cần, ta thấy ta vẫn nên chờ một chút.
- Cừu tông chủ muốn đi đâu?
- Không phải hôm nay Khương Hồng Võ tới không được sao? Ta về trong tông trước.
- Từ nơi này đến Thiên Cương tông là ngàn dặm đường, Cừu tông chủ mỗi ngày vừa đi vừa về quá giày vò, không bằng trước hết cứ ở tại thành Bát Bảo này đi.
- Không cần, trong tông còn rất nhiều chuyện, ta còn phải trở về xử lý?
- Ta thấy Cừu tông chủ vẫn ở chỗ này mới tốt hơn.
Nạp Lan Thanh Lạc nói xong, hơn mười vị Huyết Ngục mang theo mặt nạ bạch ngọc đi đến.
Sắc mặt Cừu Nguyên Lương hơi biến:
- Các ngươi đây là có ý gì?
Nạp Lan Thanh Lạc mỉm cười nói:
- Cừu tông chủ không cần khẩn trương, bọn hắn chỉ đến bảo vệ ngươi.
- Ta không cần bảo hộ, người đâu!
Cừu Nguyên Lương hô to với bên ngoài.
Bên ngoài lại vô cùng an tĩnh, các đệ tử và trưởng lão Thiên Cương tông đều không hề đáp lại.
- Người của ta đâu?
Cừu Nguyên Lương cảm giác không đúng.
Giờ khắc này, các đệ tử và trưởng lão ngoài điện đều cứng tại ở tại chỗ, bị Huyết Ngục đột nhiên xuất hiện khống chế, không thể động đậy.
- Nạp Lan Thanh Lạc, ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Ta là tông chủ Thiên Cương tông đấy!
Cừu Nguyên Lương vừa khẩn trương lại tức giận.
- Cừu tông chủ an tâm, xin đừng vội. Chúng ta đã đem tin tức Thiên Nhân Đan thả ra, người người đều biết ngươi phải hiến Thiên Nhân Đan cho Thiên Sư tông. Đến lúc đó đại diện tông môn toàn La Phù đều sẽ đuổi tới chứng kiến thời khắc này. Cái này không phải chính là hiệu quả ngươi muốn sao?
- Ta giữ Cừu tông chủ lại là không muốn ra lại ngoài có chuyện gì ngoài ý muốn. Ví dụ như, ngươi đột nhiên đổi ý chăng? Cuộc bán đấu giá này quan hệ đến danh dự Nạp Lan gia chúng ta, không cho phép có bất kỳ sơ thất nào, còn xin Cừu tông chủ hiểu cho.
Nụ cười xinh đẹp trên mặt Nạp Lan Thanh Lạc dần dần biến mất, thay vào đó là nụ cười lạnh lùng.
- Còn xin Cừu tông chủ, tạm thời giao Thiên Nhân Đan cho chúng ta đảm bảo.
Thương Minh đi đến phía trước, nhưng không phải đưa tay muốn, mà đặt liêm đao xuống trên vai Cừu Nguyên Lương.
Cừu Nguyên Lương run lên, không biết là khẩn trương, hay là chuôi trên liêm đao này mang theo lực lượng đặc biệt gì, huyết dịch khắp người hắn trong chớp mắt đều hỗn loạn, sắc mặt đều trở nên tái nhợt.
- Thiên Nhân Đan ở Thiên Cương tông, ta không mang ở trên người.
- Cừu tông chủ, ngươi thấy ta giống đồ đần sao?
Thương Minh cười lạnh.
- Ta dù sao cũng là một tông chủ, ngươi muốn làm gì?
Cừu Nguyên Lương đè ép sợ hãi xuống, căm tức nhìn Thương Minh.
- Ngươi là tông chủ, được Vô Hồi thánh địa bảo hộ.
Thương Minh giơ liêm đao lên, lại quay đầu nhìn về Nạp Lan Thanh Cảnh đang ngồi yên lặng cạnh góc.
Nạp Lan Thanh Cảnh mỉm cười, gật đầu hai cái.
Ý tứ thứ nhất, Cừu Nguyên Lương xác thực muốn giết Khương Hồng Võ. Ý tứ thứ hai, Thiên Nhân Đan đang ở trên người Cừu Nguyên Lương.
- Có ý gì...
Cừu Nguyên Lương đang phát giác có chuyện không ổn, chuôi liêm đao vừa nhấc lên liền quăng một cái về phía dưới, máu tươi phun tung toé. Một quả đấm nắm thật chặt đã rơi xuống đất.
- A!!
Cừu Nguyên Lương gắt gao nắm chặt cổ tay, khó có thể tin được mà nhìn cái tay bị chặt xuống của mình.
Thương Minh nhặt lên, lấy đi nhẫn không gian:
- Bắt hắn!
Huyết Ngục ra tay, bốn chuôi liêm đao đâm xuyên tứ chi Cừu Nguyên Lương.
Tiếng kêu đau đớn thảm thiết vang vọng cả cung điện, kích thích trưởng lão cùng đệ tử Thiên Cương tông ở phía ngoài.
- Cừu Nguyên Lương đâu, làm sao còn không đi ra?
Cửu công chúa đợi đến trời tối, cũng không thấy Cừu Nguyên Lương từ trong thành Bát Bảo rộng rãi náo nhiệt phía trước đi ra tới.
- Điện hạ, chúng ta rời khỏi nơi này trước.
Các thị vệ cảnh giác bóng đêm càng ngày càng dày đặc.
Từ trước đó hai ngày Nạp Lan Thanh Lạc đã nhiều lần bắt đầu kéo dài, bọn hắn cũng cảm thấy không ổn lắm, hôm nay Cừu Nguyên Lương lại chậm chạp không có đi ra, rất có thể đã xảy ra điều gì ngoài ý muốn.
- Ta không đi! Thiên Nhân Đan còn ở trên người Cừu Nguyên Lương!
Cửu công chúa chờ ở chỗ này muốn lấy Thiên Nhân Đan đi.
Dựa theo kế hoạch đã định, chỉ cần Khương Hồng Võ rời khỏi Thiên Sư tông, Ly Hỏa thánh địa sẽ cưỡng ép ra tay. Chuyện gây nên oanh động, cường giả bên trong thành Bát Bảo sẽ lần lượt rút lui. Cừu Nguyên Lương sẽ thừa cơ rời khỏi thành Bát Bảo, tránh về Thiên Cương tông. Nàng vừa lúc đó sẽ ở ngoài thành chặn đường, dùng lí do đã chuẩn bị xong thoái thác khiến cho Cừu Nguyên Lương giao Thiên Nhân Đan ra.
- Ta nghi Cừu Nguyên Lương đã lộ ra chân tướng gì rồi.
Bọn thị vệ thúc giục Cửu công chúa rời khỏi, chẳng may Cừu Nguyên Lương lộ càng nhiều tin tức, bọn hắn sẽ gặp nguy hiểm.
Dựa theo ước định của hoàng thất và Thiên Sư tông, một khi phát hiện người của hoàng thất, lập tức tru sát, không chút lưu tình.