Chương 472: Sư đồ
- Ta dạy cho ngươi Liệt Hỏa Phần Thiên.
Khương Nghị đi đến trước mặt Lý Dần, ra quyết định.
- Thật sao?
Lý Dần ngạc nhiên nhìn Khương Nghị, vẫn luôn là tự hắn tìm tòi võ pháp, có rất nhiều nghi vấn, cũng có chút đau đớn, nhưng lại không có cách nào khác. Nếu như có thể được chỉ dẫn, vậy thì quá tốt rồi.
Khương Nghị nghĩ nghĩ:
- Ngươi nhận ta làm sư phụ đi.
Lý Dần dùng sức gật đầu:
- Tốt! Tốt!
Khương Nghị nhìn Lý Dần kích động ở trước mặt, còn có đôi mắt tinh khiết kia, không khỏi lộ ra nụ cười.
Vô Hồi Thánh Chủ ở bên cạnh nói:
- Nếu là thu đồ đệ liền phải chính thức, quỳ lạy đi.
Lý Dần tranh thủ thời gian muốn quỳ xuống, lại bị Khương Nghị ngăn lại.
- Không cần, tình cảm sư đồ ở trong lòng, không phải bởi việc làm.
Ngụy Thiên Thu nhìn hắn, đây nói là cho Thánh Chủ nghe sao? Đây là cho tương lai bái sư sẽ không quỳ xuống chào hỏi sao?
Vô Hồi Thánh Chủ thản nhiên nói:
- Vậy thì nghe sư phụ ngươi, hình thức không quan trọng, tâm ý quan trọng hơn. Nhưng có một số người làm sư phụ coi trọng tâm ý, cũng coi trọng hình thức.
Khương Nghị âm thầm nhếch miệng, đã hiểu rồi sao.
- Đệ tử Lý Dần, bái kiến sư phụ.
Lý Dần lui hai bước, cúi người hành lễ với Khương Nghị thật sâu.
Khương Nghị ở Vô Hồi thánh địa năm ngày, một là chỉ đạo võ pháp cho Lý Dần, hai là luyện hóa Thái Dương Tinh Hỏa.
Đầu tiên là m Linh Ác Hỏa, sau lại là Thái Dương Tinh Hỏa, cảnh giới Khương Nghị nhanh chóng tăng lên, thuận lợi bước lên Linh Nguyên cảnh ngũ trọng thiên.
Chu Tước linh nguyên càng ngày càng chân thực, càng ngày càng cường thịnh, linh vũ còn có nhiều thêm hai sắc thái hoàn toàn mới.
Nhờ vào việc được kim vũ tẩm bổ, Đại Diệu Thiên Kinh của Khương Nghị giống như lại có chút trưởng thành.
Sau năm ngày, Khương Nghị từ biệt Thánh Chủ, mang theo Lý Dần rời khỏi thánh địa, Tịch Nhan thì bị Ngụy Thiên Thu tự mình mang theo tiến về Đại Hoang.
- Không cần cưỡng ép thôi động linh lực, phải dùng linh văn chỉ dẫn. Ngươi nếu là thánh văn liền có lực khống chế linh văn mạnh hơn người khác, phải thử nghiệm dùng linh văn thôi động linh lực, dùng linh văn khống chế võ pháp.... Võ pháp quan trọng, cũng đừng quên thể chất.
- Luận võ trên lôi đài, cường điệu võ pháp, nhưng lại là liều mạng tranh đấu, thân thể võ pháp cũng quan trọng giống vậy. Nếu như an ổn tại một vực, trưởng thành học cách mạnh lên là được rồi. Nếu như mộng tưởng muốn đi tới những nơi xa xa hơn thì nhất định sẽ trải qua vô số chiến đấu, gặp phải các loại nguy hiểm, chúng ta phải học được... cách giết chóc!
...
- Liệt Hỏa Phần Thiên thuộc về đỉnh tiêm võ pháp trong Huyền cấp võ pháp, tinh diệu ở chỗ có thể hai lần diễn biến. Ngươi đừng lại chấp nhất sử dụng mỗi Vạn Thú Thiên Hoàng Quyền, trước tiên phải luyện Liệt Hỏa Phần Thiên đến cực hạn, sau đó ta sẽ thay ngươi nói với phụ thân tranh thủ....
Khương Nghị mang theo Lý Dần phóng tới trong rừng rậm, tận tâm chỉ đạo, cũng không ngừng diễn dịch võ pháp.
Đột nhiên thành sư phụ, giống như mình cũng đã trưởng thành. Không tự chủ được nghiêm túc bồi dưỡng, càng nhìn Lý Dần cũng càng cảm thấy thân thiết.
- Sư phụ, linh nguyên ta giống như đang định hình.
Lý Dần ngày đêm ở chung cùng Khương Nghị, linh văn linh nguyên đều đang kéo dài thay đổi, rốt cuộc cũng vào ba ngày sau, vào đêm khuya, đoàn liệt diễm trong khí hải đã trở nên rõ ràng.
- Là cái gì?
Khương Nghị nhìn trên trán Lý Dần, có thể nhìn ra hình dáng linh văn, là con hỏa điểu, rất giống của hắn, nhưng lại có chỗ khác biệt, ví dụ như hình thể, ví dụ như trình độ phức tạp.
- Là hỏa điểu, cụ thể... Ta cũng không biết.
- Miêu tả đơn giản một chút.
- Ừm... Là như thế này...
Lý Dần cảm nhận được linh nguyên trong khí hải, dùng nhánh cây trên mặt đất miêu tả bộ dáng.
Sau khi lặp đi lặp lại vài chục lần, rốt cuộc cũng vẽ ra được dáng vẻ mình hài lòng.
- Tiền bối, đây là cái gì?
Khương Nghị hỏi đến Đan Hoàng, có thể xác định đây không phải Chu Tước linh nguyên, bởi vì Lý Dần đã miêu tả vài chục lần, đều là đang thay đổi dáng vẻ lông đuôi.
Đan Hoàng trầm mặc thật lâu, nhắc nhở Khương Nghị:
- Để hắn xác định lại ba lần. Đầu tiên, trên đầu hỏa điểu là linh vũ hay là liệt diễm. Thứ hai, có phải có chín sợi lông đuôi hay không. Thứ ba, phía sau mỗi sợi lông đuôi có phải có dạng cường quang giống lôi điện hay không.
Khương Nghị đem ba vấn đề nói cho Lý Dần.
Lý Dần kinh ngạc nhìn Khương Nghị.
- Sư phụ làm sao ngươi biết?
- Trả lời ta, là có hay không?
- Toàn thân hỏa điểu màu vàng, đỉnh đầu là liệt diễm đỏ như máu, cũng có chín sợi lông đuôi, tất cả phần đuôi lông đuôi đều là cường quang màu đỏ.
Khương Nghị lập tức chuyển lời với Đan Hoàng.
- Tiền bối, đấy là linh văn gì?
- Ta không rõ ràng Linh văn hắn làm thế nào lại xuất hiện. Loại linh văn này... Cũng không có năng lực phỏng chế. Chỉ có một khả năng lớn nhất, thể chất hắn xác thực có vấn đề, có thể cưỡng ép phục chế linh văn của ngươi, nhưng Chu Tước linh văn quá cường đại, hắn không thể phục chế thành công, ngược lại đã ngưng tụ thành linh văn tương tự.
Đan Hoàng đã từng trãi qua rất nhiều chuyện phong phú, nhưng chưa bao giờ nghe nói có thể chất cưỡng ép phỏng chế, còn có thể phỏng chế ra vật thay thế cường đại như thế.
- Rốt cuộc là cái gì?
- Đứng đầu loài săn mồi của bộ tộc chim muông là Hỏa Liệt Điểu... Bất Tử...
Khương Nghị âm thầm hít hơi:
- Bất Tử?
- Không thể chết, hẳn là uy lực phỏng chế của Chu Tước Niết Bàn. Không phải là thật sự không chết, mà chín sợi lông đuôi tượng trưng cho chín mệnh, có thể ngạnh kháng sát thương trí mạng.
- Cửu Mệnh Bất Tử Điểu?
Khương Nghị chấn động trong lòng.
- Khương Nghị, muốn nghe đề nghị của ta không?
- Ngài nói đi.
Khương Nghị từ trong giọng nói của Đan Hoàng nghe được phần nghiêm trọng hiếm thấy.
- Nếu như ngươi có thể gánh chịu tương lai có khả năng phát sinh các vấn đề to lớn, liền dứt bỏ tất cả đề phòng, không tiếc mọi thứ bồi dưỡng hắn. Nếu như thành công, hắn sẽ thành người cường đại nhất mà ngươi tin cậy nhất. Nếu như ngươi đảm đương không nổi, bây giờ liền diệt trừ hắn, chấm dứt hậu hoạn.
Đan Hoàng trân trọng nhắc nhở Khương Nghị.
Năng lực phục chế cường đại như thế, hoặc do bản thân đặc thù của Thiên Khải bí cảnh tạo nên, hoặc chính là có bí mật kinh khủng.