Chương 667: Cuồng chiến không ngớt (5)
Khương Nghị bay lên rơi xuống đất, hai cánh sau lưng bỗng nhiên mở ra, tiếng vang leng keng, trảm kích ở hai bên, chém nát cốt kiếm sắc bén.
- Cái gì?
Sắc mặt Chư Tinh Hán đại biến, đây chính là sát chiêu cường đại của hắn, nhưng bây giờ lại bị hai cái cánh chém vỡ sao?
Toàn thân gia hỏa này đều là vũ khí sao?
Khương Nghị không hề có một khắc nào dừng lại, sau khi ổn định thân thể đã ngay lập tức lao đến Chư Tinh Hán.
Ba cái đầu của Chư Tinh Hán cùng kêu gào, có thể thấy rõ ràng ba gợn sóng hoàng kim mãnh liệt dâng lên, chấn động lôi đài.
Bí thuật Sư Hống chân chính.
Sóng âm vừa ra, không gian đã chấn động, linh hồn kinh cũng bị hãi.
Sóng cả lao nhanh, mạnh như lôi triều, thế như ngàn quân.
Khương Nghị nhanh chóng lui lại, nhưng vẫn bị thanh triều nuốt hết, linh hồn chấn động đến đau nhức, ý thức hải nổi lên sóng triều.
Chư Tinh Hán nắm lấy cơ hội, tứ chi phóng tới Khương Nghị, ba cái đầu tiếp tục gào thét, thanh triều cuồn cuộn, như là biển gầm nổi sóng chập trùng, bao phủ Khương Nghị.
Chém giết kịch liệt đánh mạnh vào thị giác, kích thích bầu không khí tại diễn võ trường.
Rất nhiều người trong Võ Hầu bảng đều từng bại trên tay Chư Tinh Hán, bọn hắn biết rõ sư hống đáng sợ đến thế nào.
Nếu như lôi đài đổi thành rừng rậm núi cao, tràng diện bị hủy diệt khẳng định sẽ càng rung động.
Khương Nghị chống đỡ thanh triều tàn phá bay vội lên không, hai cánh vỗ mạnh, mấy trăm sợi hỏa vũ nổ bắn ra, cường quang nở rộ nhanh chóng xoay tròn đánh về phía Chư Tinh Hán.
Rống!
Chư Tinh Hán ngẩn ba cái đầu lên, điên cuồng gào thét, thanh triều liên miên bất tuyệt, như sóng lớn vỗ bờ cuồn cuộn ở trên không.
Ầm ầm...
Số lượng lớn hỏa vũ bị đánh vỡ nát, Thánh Viêm cuồn cuộn, kim quang chói mắt, hỗn loạn khắp không trung, thanh thế kinh người, nhưng vẫn có một nửa hỏa vũ vẫn dữ dằn đâm xuyên qua sóng âm, đánh về phía Chư Tinh Hán.
Toàn thân Chư Tinh Hán trở nên cứng rắn, lấy cơ thể ngạnh kháng hỏa vũ, mặc dù bị tạc đến da tróc thịt bong, bị kim viêm bao phủ toàn thân, nhưng hắn vẫn lù lù bất động, sẵn sàng trận địa cảnh giác xung quanh.
Hắn có thể đoán trước, Khương Nghị khẳng định sẽ đuổi sát hỏa vũ giết tới.
Hô...
Một âm thanh xé gió vang lên ở phía trước.
Khương Nghị từ trên cao lao xuống lôi đài.
Chư Tinh Hán không có chút do dự gì, năng lượng hai đầu sư tử trên cổ trực tiếp rời khỏi thân thể, sôi trào lên kim quang, hóa thành hai con hùng sư uy mãnh cường hãn.
- Chết đi!
Đầu Chư Tinh Hán cùng hùng sư ở hai bên bị mở ra vết nứt đen kịt, như là Địa Ngục mở cửa, tràn ngập ra khí tức tử vong khủng bố lại âm trầm.
Trong chớp mắt, ba chùm sáng kéo lấy kim quang, tử khí vờn quanh, đánh về phía Khương Nghị.
Toàn trường oanh động, vô số cường giả có phản ứng.
Đây cũng không phải là võ pháp, càng giống huyết mạch thú văn sinh ra bí thuật truyền thừa hơn.
Những thiên tài này quả nhiên đều không đơn giản, bọn hắn đều có thể tại thức tỉnh truyền thừa Linh Nguyên cảnh!
Tốc độ chùm sáng tịch diệt còn hơn cả tốc độ ánh sáng, trong nháy mắt lao tới.
Khương Nghị nhanh chóng tụ hai cánh lại, trong chớp mắt muốn phóng lên, nhưng vẫn chậm chút, ba chùm sáng tịch diệt không đợi hai cánh tụ lại thì đã tới gần thân thể Khương Nghị.
Phốc phốc phốc!
Một chùm sáng đâm xuyên yết hầu, hai chùm sáng khác đánh xuyên hai tay, để lại những lỗ máu nhìn thấy mà giật mình.
Huyết động còn để lại khí tức tử vong tà ác, nhanh chóng lan tràn về toàn thân.
- Hoa...
Toàn trường oanh động, bầu không khí tăng vọt, rốt cuộc cũng đã có thể làm bị thương Khương Nghị.
Chư Tinh Hán nắm lấy cơ hội, khống chế hùng sư, cất bước phóng tới.
Nhất cử khóa chặt chiến cuộc.
Hai tay Khương Nghị đã bị đánh xuyên, mất đi lực lượng, yết hầu đổ đầy máu tươi, nhuộm đỏ vạt áo, nhìn rất thê thảm.
Nhưng...
Hai tay Khương Nghị rất nhanh đã động mấy lần.
Chỗ vết thương nổi lên huyết khí, đuổi đi tử khí, những mạch máu đang nhanh chóng lan tràn, ngừng chảy máu, xương thịt cũng bám vào mà tăng sinh.
Tại thời điểm hai con hùng sư bổ nhào tới, cự tượng hình bên trong ý thức hải của Khương Nghị phát sáng, giống như là thú hồn đang thức tỉnh, phát ra tiếng tượng minh (voi rống), sau đó quán thông cùng linh văn, hừng hực Thánh Viêm mãnh liệt ngưng tụ thành Kim Viêm Thánh Tượng hùng tráng.
Cứ như là thiêu đốt kim sơn chặn đường ở phía trước.
Ầm ầm...
Hùng sư va chạm Thánh Tượng, Thánh Viêm, kim quang, thanh triều bạo động kịch liệt, quét sạch vài trăm mét.
Chư Tinh Hán chau mày, đỡ được rồi?
Đây chính là sát chiêu của hắn, năng lượng cơ hồ tương đương với khí hải hoàn chỉnh của hắn.
Tuy nhiên, Khương Nghị đã bị thương, cũng không thể tiếp tục chặn đường được.
Chư Tinh Hán cất bước phóng tới, đón lấy liệt diễm.
Nhưng... Không chờ đến khi hắn va chạm vào cuồng triều, Khương Nghị đã đột nhiên từ bên trong vọt ra.
Biến cố ngoài dự liệu để Chư Tinh Hán kinh ngạc, thuận thế muốn tránh qua bên cạnh.
Khương Nghị lao tới trong nháy mắt, vuốt phải sắc bén hung hăng chụp về phía bả vai Chư Tinh Hán, trong tiếng xương nứt răng rắc, một phát bắt được, đâm xuyên qua da thịt xương cốt.
- Aaa… !
Chư Tinh Hán kêu thảm, bị móng vuốt hung hăng kéo lên.
Khương Nghị xoay tròn tại chỗ, vòng vo Chư Tinh Hán đang gào thét mười mấy vòng, đột nhiên buông tay, quăng về phía không trung.
Toàn thân Chư Tinh Hán nở rộ cường quang, như là một mặt trời, chiếu sáng lôi tràng, toàn bộ lông tóc như cương châm đều rời khỏi thân thể, muốn tập kích Khương Nghị.
Khương Nghị đã sớm ngưng tụ Kim Viêm Trường Thương, trong lúc cương châm bộc phát cũng đã được Khương Nghị phóng lên trời cao, hung ác đâm xuyên qua lồng ngực Chư Tinh Hán.
Chư Tinh Hán kêu thảm, bị đâm xuyên qua đánh bay ra ngoài.
- Cuộc chiến thứ tư, kết thúc, kế tiếp!
Khương Nghị không nhìn đến Chư Tinh Hán đang rơi xuống, tiếp tục khởi xướng khiêu chiến.
Cho đến lúc này, mọi người mới thấy rõ ba vết thương của Khương Nghị đã hoàn toàn không thấy vết tích đâu nữa, cứ như đều chưa từng xảy ra gì cả.
Bành!
Chư Tinh Hán chật vật rơi xuống đất, ngực chảy máu chảy ồ ạt, đau nhức thấu xương tủy, hắn khó có thể tin được mà nhìn chằm chằm yết hầu, bả vai Khương Nghị, xảy ra chuyện gì? Rõ ràng đâm xuyên qua, làm sao lại khép lại rồi?!