Chương 741: Mạnh bạo, cường hãn
- Mặc dù chúng ta có chỗ làm không ổn, nhưng nhiệm vụ hàng đầu của tất cả thánh địa là bảo vệ lãnh địa của mình...
Hồn Thiên Thánh Chủ còn muốn chính danh cho mình, lại bị một ánh mắt của Vô Hồi Thánh Chủ trừng trở về:
- Nếu như bốn đại thánh địa trung ương không đồng ý huỷ bỏ Ly Hỏa thánh địa, ta sẽ đem chuyện xấu Nam Bộ tuyên cáo thiên hạ! Nếu như không đồng ý ta làm tôn chủ Nam Bộ, ta sẽ rời khỏi liên minh Thánh Địa, tuyên cáo thánh địa thiên hạ chỉ còn trên danh nghĩa!
- Ngươi đúng là một nữ tử điên.
Hồn Thiên Thánh Chủ im lặng không nói thêm lời.
Đại Diễn Thánh Chủ khuyên nhủ:
- Vô Hồi Thánh Chủ, vẫn nên thận trọng suy nghĩ một chút.
- Ngươi thu bao nhiêu lễ của Ly Hỏa thánh địa?
- Ta...
- Ngươi sờ lương tâm nói một câu, Ly Hỏa thánh địa tồn tại có quan trọng sao?
- Ta không tiện đánh giá thánh địa Nam Bộ.
- Nơi này không có người ngoài.
- Không có người ngoài?
Đại Diễn Thánh Chủ bất đắc dĩ cười khổ.
- Cười cái gì, ngay cả dũng khí đánh giá một cái thánh địa đều không có? Nói đi, bí mật của ngươi khẳng định không ít, nói.
- Cái này... Ha ha... Ly Hỏa Thánh Chủ xác thực có làm chuyện không ổn, nhưng Không thể nào bởi vì quyết sách mấy đời Thánh Chủ, liên luỵ toàn bộ thánh địa, phủ định bọn hắn đã từng vài vạn năm cống hiến. Ta thật lòng cảm thấy, nếu như Ly Hỏa Thánh Chủ chịu sửa lại, vẫn có thể tha thứ. Huống chi, tinh lực Vô Hồi thánh địa bị Đại Hoang kiềm chế, vấn đề thực lực cũng có chút khiếm khuyết, làm tôn chủ còn hơi có vẻ không đủ.
- Câu nói cuối cùng của ngươi đây, là đang thử thăm dò ta?
- Thăm dò? Không không.
- Ngươi mang ta đến, không phải là muốn thử ta à.
- Ta...
- Ý ta đã quyết, nhất định áp Ly Hỏa Thánh Chủ lên tổ sơn!
Vô Hồi Thánh Chủ trước đó đều đặt toàn bộ tinh lực trấn thủ Đại Hoang, không có cơ hội 'Báo thù', bây giờ Đại Hoang Tù Thiên Trận đã bắt đầu chuẩn bị, Đại Hoang bị phong ấn ở trong tầm tay, nàng cũng không có gì để phải lo lắng nữa.
Mà Ly Hỏa thánh địa làm việc quá ác độc, bất chấp hậu quả. Nếu như không xử lý sạch trước, khẳng định sẽ còn nghĩ hết biện pháp đối kháng với bọn hắn, cho bọn hắn thêm phiền phức.
Mình ngược lại không quan trọng, chỉ sợ bọn hắn dùng chiêu xấu hại những hài tử Khương Nghị kia, ảnh hưởng đến Đại Hoang Tù Thiên Trận.
Đại Diễn Thánh Chủ không cần phải nhiều lời nữa, phất tay phân phó nói:
- Săn giết tranh tài có thể kết thúc!
Bọn người Khương Nghị kích hoạt ngọc thạch, liên tiếp về tới đây.
Cảnh tượng trước mắt để bọn hắn đều khiếp sợ không thôi, chủ nhân thánh địa đánh nhau.
- Thật ác độc!
Tô Triệt và các đệ tử Đại Diễn nhìn tình cảnh trước mắt đều âm thầm hít một hơi.
Mấy ngày nay xem như đã được mở rộng tầm mắt, thì ra thánh địa không đều là cao quý bình hòa, còn có nóng nảy như thế.
- Bồ Đề Dương Linh Đan đâu?
Ngụy Thiên Thu hỏi.
- Đã lấy được, đang ở chỗ ta.
Hàn Ngạo lắc lắc nhẫn không gian trong tay.
- Đưa đan dược cho Tịch Nhan, các ngươi đều đi về nghỉ ngơi đi.
Vô Hồi Thánh Chủ tán thưởng gật đầu, ra hiệu bọn hắn rời khỏi trước cái nơi hỗn loạn này.
Cho Tịch Nhan?
Không chỉ có đệ tử Đại Diễn thánh địa ngoài ý muốn, đệ tử Linh Kiếp thánh địa vừa trở về cũng kinh ngạc.
Loại đan dược này có thể so với siêu cấp Thánh phẩm, lại chuẩn bị cho Tịch Nhan?
Không cho Hàn Ngạo sao?
Nữ hài nhi này có chỗ đặc biệt gì, vậy mà lại có thể được Vô Hồi Thánh Chủ thiên vị như vậy.
Hàn Ngạo giao Bồ Đề Linh Nguyên Đan cho Tịch Nhan, thuận tiện đem nhẫn không gian ném cho Khương Nghị.
Trong này có bộ thánh pháp, nhìn uy lực không tệ.
- Làm sao trừng trị hắn?
Khương Nghị liếc mắt nhìn Ly Hỏa Thánh Chủ nửa chết nửa sống.
- Hắn xong rồi! Ly Hỏa thánh địa xong rồi!
Vô Hồi Thánh Chủ trả lời gọn gàng mà linh hoạt.
- Ta muốn bà ta!
Khương Nghị đưa tay chỉ về phía Bạch Trầm Hương.
- Ngươi không thể! Bây giờ ta vẫn là người của Ly Hỏa thánh địa!
Bạch Trầm Hương run lên trong lòng, tức giận càng tuyệt vọng hơn.
Vũ Văn Hùng trực tiếp bóp lấy cổ Bạch Trầm Hương, thô lỗ kéo đến trước mặt Khương Nghị.
- Điện chủ! Đường Thiết Bình! Cứu ta! Nói một câu gì đi!
Bạch Trầm Hương giãy dụa kịch liệt, kêu khóc cầu cứu.
Nhưng Đường Thiết Bình đã bị Ngụy Thiên Thu lột da trấn áp, Ly Hỏa Thánh Chủ sớm đã hôn mê, không ai để ý tới nàng đang khóc cầu.
- Ngươi, đã rơi vào trong tay ta! Hoa Vị Yêu đã ở bên trong chờ ngươi. Không bao lâu nữa, Hoa Vị Ương, Hoa Vị Lạc, đều sẽ đoàn tụ với ngươi.
Khương Nghị phóng xuất xiềng xích, cuốn lấy Bạch Trầm Hương.
- Thả ta! Chỗ ta có áo giáp, nguyên bộ áo giáp còn lại của ngươi! Ta đều cho ngươi!
Bạch Trầm Hương luống cuống, luống cuống tay chân ném áo giáp để lại trước đó ra.
Bành!!
Vũ Văn Hùng vung lên trọng quyền, dữ dội nện ở phần gáy Bạch Trầm Hương.
Bạch Trầm Hương run rẩy, ngã trên mặt đất.
Khương Nghị kéo lấy Bạch Trầm Hương, lôi vào thanh đồng tiểu tháp.
Tất cả các đệ tử và trưởng lão thánh địa đều âm thầm nhếch miệng, Thánh Chủ thế nào mang đệ tử thế đấy, bọn gia hỏa này quả thực là dã thú mà.
Quá thô lỗ, quá cứng khí.
Làm việc không hề cố kỵ.
Có người chợt nhớ tới câu nói —— không làm được người khiến người khác ưa thích, vậy thì làm người để người ta người kính sợ.
Đám gia hỏa kia, rõ ràng chính là đang thực hiện câu nói này.
Vũ Văn Hùng tự mình mang theo bọn người Khương Nghị trở lại đình viện của mình, canh giữ ở bên ngoài, để tránh có người quấy rầy.
Đám người nhao nhao bế quan.
Dạ An Nhiên, Tiêu Phượng Ngô, Thương Hàn Nguyệt, Cơ Lăng Huyên, đều cẩn thận hồi tưởng cảm ứng kỳ diệu thời điểm mở ra pháp trận. Như có cảm giác trở về tự nhiên, dung nhập tự nhiên một cách kỳ lạ, Đại Hoang Ấn trong khí hải lần đầu tiên xuất hiện dao động, mang cho thân thể trùng kích to lớn, cũng rất giống như mang đến một chút thay đổi kỳ diệu.
Bọn hắn bế quan, truy tìm cảm giác này.
Tịch Nhan ăn Bồ Đề Dương Linh Đan vào, ma hồn trong cơ thể phối hợp, kích thích linh văn biến đổi.
Khương Nghị thì tiếp tục luyện hóa Tam Sắc Tước linh nguyên. Mặc dù Hàn Văn Hoán là Linh Nguyên cảnh, nhưng Thú linh văn đã bắt đầu đến Linh Nguyên cảnh cửu trọng thiên, linh nguyên bắt đầu cùng linh hồn dung hợp, sẽ mang đến rất nhiều thay đổi phi phàm. Cho nên Tam Sắc Tước năng lượng coi như không tệ.