Chương 802: Suy Đoán Kinh Khủng, Sinh Linh Khủng Bố
Đẹp đẽ như ngọc, kiều nộn trắng nõn.
Còn tung bay tóc dài màu trắng.
Là nữ tử!
Nhưng, nửa người trên lộng lẫy, giống như Thần Nữ, nửa người dưới lại là một cái đuôi rắn thon dài.
Giọng Đan Hoàng nghiêm túc:
- Khương Nghị! Đưa tay vào Hỗn Độn Nguyên Hỏa, nắm chặt quả trứng ngọc kia!
Hai tay Khương Nghị dâng lên Kim Viêm Thánh Hỏa, kích thích áo giáp ngưng tụ nơi ngón tay, tiến vào Hỗn Độn Nguyên Hỏa đang cháy hừng hực.
Oanh!
Hỗn Độn Nguyên Hỏa đột nhiên sôi trào, phảng phất bị nhận phải mạo phạm, cuốn tới phía Khương Nghị.
Đây mới thực là Thần Hỏa, mặc dù yên lặng trong thời gian lâu như vậy, như vẫn có uy lực kinh thế như cũ.
Khương Nghị quả quyết hóa thú, hài cốt vặn vẹo, da thịt căng cứng, ngay sau đó hai tay hóa thành hai cánh, hai chân hóa thành móng vuốt, đầu, xương sống, thân thể, hoàn chỉnh hóa thú.
Kim vũ hoa lệ bao trùm toàn thân!
Khương Nghị hóa thân thành Chu Tước, ngạnh kháng Hỗn Độn Nguyên Hỏa bao phủ hắn.
Hỗn Độn Nguyên Hỏa càng ngày càng mãnh liệt, cơ hồ muốn hóa Khương Nghị thành tro tàn.
Khương Nghị điên cuồng phóng thích kim viêm, chống cự lại Hỗn Độn Nguyên Hỏa, huy động hai cánh nhấc trứng ngọc lên.
Đan Hoàng xuyên thấu qua ý thức Khương Nghị, cẩn thận quan sát.
Thật lâu...
- Chân Linh! Hỗn Độn Nguyên Hỏa tân sinh! Nếu như ta đoán không sai... Tòa luyện binh lô Thượng Cổ này không phải đang luyện binh! Mà là đang luyện hỏa!
Đan Hoàng chấn kinh, tâm tình mãnh liệt chập chờn rõ ràng đã ảnh hưởng đến Khương Nghị.
- Có ý gì??
Khương Nghị cảm giác được một tia không ổn.
- Không phải Hỗn Độn Nguyên Hỏa đang thôi động luyện binh lô, mà là luyện binh lô đang luyện chế Hỗn Độn Nguyên Hỏa!
Đan Hoàng chấn kinh đến tột đỉnh, là ai sinh ra ý nghĩ kinh thế hãi tục như vậy, là ai nghiên cứu ra thuật luyện hỏa.
- Tiền bối, trước đừng kích động! Giải thích cho ta đi.
Khương Nghị không hiểu, luyện hỏa? Không phải hỏa luyện binh, mà là binh luyện hỏa?
- Thượng Cổ Thần Hỏa đều có đặc điểm, nhưng truyền thừa là một vấn đề lớn. Diệt Thế Phần Thiên Viêm là yêu hỏa ban sơ, dựng dục ra Chu Tước Thần Tổ Vạn Cầm, cho nên hậu thế có thể thông qua Chu Tước đến truyền thừa.
- Một ít Thần Hỏa sẽ thông qua diễn biến hình thái, tìm kiếm các bí cảnh đặc thù, đến kéo dài hỏa chủng của mình. Một ít Thần Hỏa sẽ còn hóa thành một số thứ đặc thù giữa thiên địa, lấy phương thức khác tồn tại vĩnh cửu. Trong đó Hỗn Độn Nguyên Hỏa truyền thừa gian nan nhất.
- Bởi vì đại biểu Hỗn Độn biểu tượng cho vạn vật, cho nên thời kỳ Thượng Cổ liền lần lượt diễn biến ra vô số liệt diễm Thánh Viêm, nghe nói có hơn chín trăm loại. Mà mỗi một lần diễn biến liền sẽ tước đoạt một số lực lượng, tiếp tục diễn biến, tiếp tục tước đoạt. Cứ thế mãi, Hỗn Độn Nguyên Hỏa sẽ dần dần hao hết thần tính, hoặc có thể là dập tắt vĩnh cửu, hoặc có thể là rơi vào trạng thái ngủ say.
- Ta đã từng truy đuổi Hỗn Độn Nguyên Hỏa, chính là mong mỏi nó bởi vì kéo dài tiêu hao quá độ mà lâm vào ngủ say, đem mình mai táng tại nơi nào đó, phong tồn tại nơi nào đó. Nhưng cho đến khi ta chết, cũng không phát hiện được.
- Ta vẫn không hiểu, ngài gọi cái này là luyện hỏa...
- Có người tìm được nó! Tìm được nó ngủ say! Sau đó, điên cuồng tụ tập tất cả Thánh Hỏa Liệt Diễm nó đã từng diễn biến ra, tinh luyện khí tức, uy lực nguyên hỏa bên trong Hỗn Độn, sau đó ở trong luyện binh lô này nếm thử tái tạo Hỗn Độn Nguyên Hỏa!
Khương Nghị bưng lấy trứng ngọc trong tay, hít một ngụm khí lạnh.
- Trong này là Hỗn Độn Nguyên Hỏa chân chính?
Đan Hoàng cũng thông qua linh hồn Khương Nghị, quan sát đến Linh Thể lơ lửng bên trong trứng ngọc:
- Đây là suy đoán của ta, nhưng ta tin tưởng, tám chín phần mười chính là như vậy!
- Vì sao nó còn đang ngủ say? Vì sao không rời khỏi?
Khương Nghị chấn kinh, cũng có nghi hoặc.
Nếu dung luyện thành công, ngay lúc đó vị cuồng nhân kia luyện binh vì sao không mang theo nó rời khỏi.
Đan Hoàng trầm mặc thật lâu, nói:
- Có hai khả năng! Đầu tiên, Hỗn Độn Nguyên Hỏa không thật sự thành công, hẳn là còn thiếu khuyết mấy cái mấu chốt. Dù sao Hỗn Độn Chân Hỏa từ xưa đến nay diễn biến quá nhiều Thánh Hỏa Liệt Diễm, có một số sớm liền biến mất vĩnh viễn trong dòng sông lịch sử, muốn hoàn toàn tụ lại còn khó hơn lên trời.
- Cho nên, vị cổ nhân kia mai táng nơi này, ở phía trên bố trí bảo điện làm ngụy trang, ở phía dưới để đặt Thần Binh làm bảo vệ. Sau đó ra ngoài tìm kiếm mấy loại hỏa diễm sau cùng kia, nhưng rất đáng tiếc, hắn lại gặp chuyện ngoài ý muốn, chết ở bên ngoài, rốt cuộc cũng không thể trở về tới.
- Nhưng luyện binh lô còn đang tiếp tục vận chuyển, bản thân Hỗn Độn Nguyên Hỏa không trọn vẹn vẫn đang thai nghén, cũng sau khi trải qua thời gian vô tận như thế này đã sinh ra Linh Thể hoàn toàn mới.
Khương Nghị âm thầm gật đầu, bội phục suy luận của Đan Hoàng.
Đan Hoàng tiếp tục nói:
- Loại thứ hai khả năng...
- Ừm?
Khương Nghị cảm thấy kỳ quái, tại sao không nói.
- Ta không biết ngươi có cảm giác gì đối với Vĩnh Hằng Thánh Sơn, dù sao ta càng cảm giác nơi này rất quỷ dị. Nơi này rốt cuộc là vết tích còn sót lại, hay là cổ lao bị người trục xuất. Cho nên... khả năng thứ hai của ta, chỉ là một cảm giác của cá nhân.
- Ngài nói xem?
- Muốn tái tạo Hỗn Độn Nguyên Hỏa, tương đương với muốn tái tạo nguyên lực vạn vật. Nếu như cuồng nhân kia có lý niệm bình thường, cảm xúc bình thường, luân lý cũng bình thường, hắn hẳn là sẽ đơn thuần muốn tạo nên Hỗn Độn Nguyên Hỏa. Nếu thật là gia hỏa điên cuồng, nó đã có có thể 'Ngược dòng quay lại' Luyện Binh Thuật, có thể tái hiện thời kỳ Thượng Cổ Thần Hỏa khai thiên, hắn có thể ở trong quá trình luyện chế, không ngừng gia nhập chút hỏa diễm khác hay không?
- Cứ như vậy, rốt cuộc hắn sẽ tạo nên ra hỏa chủng gì, chính hắn cũng không rõ ràng. Cho nên ta suy đoán loại khả năng thứ hai, là sau khi hắn một phen giày vò, rốt cuộc cũng tạo thành hình, nhưng... Hắn cảm nhận được sợ hãi. Lại sau đó... Hắn không có mang hỏa chủng ra khỏi luyện binh lô, mà là muốn hủy diệt nó.