Đạo Lữ Hung Mãnh Của Ta Cũng Trùng Sinh

Chương 1022: Là thời điểm để Lục Thủy biết giang hồ hiểm ác 3

Chương 1022: Là thời điểm để Lục Thủy biết giang hồ hiểm ác 3


Là thời điểm để Lục Thủy biết giang hồ hiểm ác 3
Mộ Tuyết đang cùng Trà Trà các nàng phân chia điềm lành, đột nhiên cảm thấy mệnh lý của mình bị người nào đó liên kết một lúc.
‘Kỳ quái, dáng vẻ hư vô mờ mịt, không tìm thấy vết tích.’ Nàng hơi nghi ngờ trong lòng.
‘Lục Thủy? Hẳn là không phải.
Có điều cũng không cảm thấy có bất kỳ ác ý gì.’
‘Nói đến, trên đời này hẳn là không có nhân tài nào có tư cách nhìn đạo ngã mệnh lý.’
Có điều mệnh lý chỉ vừa mới tiếp nhận liên kết, cũng không thấy có rung động gìì.
Mộ Tuyết liền không để ý nữa.
Cũng không phải chuyện lớn gì.
Chỉ cần là chuyện tương đối lớn có liên quan tới nàng, bình thường mệnh lý cũng sẽ rung động.
Chỉ là cơ bản sẽ không phát hiện được.
Đại khái là Lục Thủy lại làm gì đi.
Nhưng không cần lo lắng, Lục Thủy chắc chắn là không gặp nguy hiểm gì.
Sau khi biết Lục Thủy có sức mạnh thiên địa, nàng cũng rất ít khi lo lắng cho Lục Thủy.
Dù ai có xảy ra chuyện, Lục Thủy cũng sẽ không xảy ra chuyện.
‘Lại nói hắn muốn đi tìm ma tu Chiến Vô Ảnh, bây giờ hẳn là muốn trở về rồi đúng chứ?’
Mộ Tuyết nghĩ nghĩ, lại cảm thấy sẽ không nhanh như vậy.
Bên kia thật sự là một cái bệ ma tu Chí Tôn.
Gần đây Lục Thủy đang điều tra chuyện VIễn Cổ, chắc chắn là muốn đi một chuyến.
Hẳn là mấy ngày nữa mới trở về, ít nhất phải chờ tới khi xử lý tốt chuyện bên kia xong mới có thể trở về.
Về phần sau khi trở về hai người bọn họ có muốn nói về chuyện kia hay không..
Đương nhiên là không nói.
Lục Thủy muốn giả vờ, nàng liền chơi cùng Lục Thủy.
Dù sao Lục Thủy cũng thích nàng giả bộ nai tơ.
Vậy liền giả bộ cho Lục Thủy nhìn, Lục Thủy thích nàng cũng vui vẻ, mà lại không bị bó tay bó chân.
Có thể tới gần.
Còn nếu như muốn từ hôn, đến lúc đó sẽ đánh gãy hai cái chân.
Có điều bây giờ Lục Thủy chắc chắn vẫn còn què một chân, cũng không biết lúc trở về sẽ là cái dạng gì.
Trước đó ra sân còn ngồi cái ghế như vương tọa.
Phô trương thật lớn.
Nàng còn phải từng bước một đi qua.
“Dị tượng vừa rồi, cụ thể là cái gì?” Dì Đường hỏi Mộ Trạch, thực lực của nàng không bằng Mộ Trạch.
Mộ Trạch nhìn về phía chân trời, hắn biết là ở chỗ Lục gia, nhưng cụ thể là cái gì, hắn không biết.
Có điều, thực lực của Lục gia, hắn thấy được.
Kẻ địch của Lục gia, hắn cũng nhìn thấy.
“Không rõ, có điều cứ quan sát xem ngày mai có thể biết rõ được hay không.
Ảnh hưởng cũng không lớn.” Mộ Trạch nói.
Hắn nói ảnh hưởng là ảnh hưởng tới hôn sự của Lục Thủy và Mộ Tuyết.
Kẻ địch của Lục gia quả thật có chút vượt mức bình thường, nhưng Lục gia lại càng đặc biệt hơn.
Đại ca của hắn sẽ không đến mức vì chuyện này mà từ chối hôn sự.
Hoặc là nói, không từ chối được.
Hắn sẽ không đồng ý để loại chuyện này xảy ra.
Bởi vì Lục Thủy thật sự muốn cưới Mộ Tuyết, dám từ chối, hắn sợ Lục Thủy sẽ trực tiếp phá hủy Mộ gia.
Không phải là không có khả năng.
Dù sao Lục Thủy cũng có thực lực này.
Vương tọa giáng thế, khiến hắn tâm thần chấn động.
Rất lâu cũng không bình tĩnh lại được.
Dì Đường không nói gì.
Nàng cũng muốn biết rõ ràng tình huống một chút.
Mộ Tuyết cũng bị cuốn vào trong đó, cho nên nàng có chút để ý.
Lại nói, nhưng ngày này nàng cứ có cảm giác mình trở nên không bình thường.
Ban đầu còn nghĩ cách vì Chân Kinh Thiên Nữ, về sau hoàn toàn tỉnh ngộ, bây giờ thế mà trái lại còn để ý tới Mộ Tuyết.
Có lẽ là bởi vì Mộ Tuyết đối xử với các nàng quá tốt đi.
“Tỷ tỷ, Trà Trà tỷ tỷ không công bằng, ta bị chia thiếu rồi.” Nhã Lâm lôi kéo Mộ Tuyết đi đòi công đạo.
“Trước khi đi ngủ ta đã đọc sách cho ngươi.” Nhã Nguyệt nói thẳng.
“Cái kia, cái kia, thiếu chính là thiếu, chúng ta đọc sách hôm khác đi.”
“Không được, để bù lại phần thiếu cho ngươi, đêm nay chúng ta sẽ đọc sách nhiều thêm một chút.”
“Không cần, ta không muốn, tỷ tỷ trả lại phần thiếu cho ta đi.”
Mộ Tuyết nhìn các nàng, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Một kiếp này, vận khí thật tốt.
Kiếp trước là nàng quá quái gở.
Nếu không có lẽ có thể cùng Nhã Lâm Nhã Nguyệt ở chung thật tốt.
— —
Giữa trưa ngày hôm sau.
Mấy người Lục Thủy đã tới gần thành Huyết Hoa.
Nơi này có không ít người tụ tập, bởi vì thành còn chưa mở, bọn hắn nhàn rỗi nhàm chán bắt đầu mở quầy bán hàng.
Lục Thủy đeo mặt nạ, ngồi trên xe lăn.
Lần này không thể dùng tên Lục Thủy, cũng không thể dùng tên Lưu Hỏa.
Thanh danh Lục Thủy không tốt, Lưu Hỏa lại có chút hơi quá.
Về sau có cảnh tượng hoành tráng lại dùng.
Vậy dùng Đông Phương Hạo Nguyệt?
“Thiếu gia, đã nhận được tin tức.
Trong tộc không có tổn thất gì, chỉ là có không ít người bị thương.
Về phần ngoài trấn, đã bị san bằng, thậm chí còn xuất hiện vực sâu, khí tức đại đạo bao trùm nghiêm trọng.
Hình như có Trưởng lão đang xử lý.
Cái này không rõ lắm.
Nhưng sẽ ảnh hưởng không lớn tới hôn lễ.” Chân Võ đứng sau lưng Lục Thủy, nói.
Sáng sớm hôm nay đương nhiên là trước tiên đi tìm hiểu tình huống trong nhà.
Lục Thủy đã có chút muốn gọi điện thoại hỏi cha hắn.
“Tộc trưởng và Phu nhân Tộc trưởng đều không bị thương.” Chân Linh bổ sung một câu.
Xem ra chuyện mẹ mang thai, những người khác không nhất định đã biết.
Lục Thủy suy đoán trong lòng.
Chuyện quan trọng như vậy, nếu Chân Võ Chân Linh biết, chắc chắn sẽ nhắc tới đầu tiên.
Chứ không phải đặt ở phía sau.
Có điều hai người này tại sao lại cảm thấy ta sẽ lo lắng chuyện hôn lễ bị ảnh hưởng vậy?
Nếu bị hoãn lại, rõ ràng là một chuyện khiến người ta vui vẻ.
“Mấy người Đau Răng Tiên Nhân thì sao?” Lục Thủy hỏi.
Những người này gần như là chủ chiến, khó mà nói sẽ có chuyện gì ngoài ý muốn hay không.
“Đau Răng Tiên Nhân và Cẩu Tử không có vấn đề lớn gì, Đau Răng Tiên Nhân cũng đã khôi phục thực lực lúc trước.
Ma Binh của Cẩu Tử, Khô Thụ tiền bối đã mang vào nhà kho.
Chỉ có A Mãn là bị trọng thương.
Trước mắt đã qua khỏi nguy hiểm tính mạng, có điều trong lúc hắn hôn mê vẫn luôn ôm lấy hạt châu kia, không ai lấy ra được.” Chân Võ nói.
Lục Thủy gật đầu.
Đau Răng Tiên Nhân và Cẩu Tử quả thật không có vấn đề gì.
A Mãn là người ngăn cản công kích mạnh nhất của tam đại thế lực.
Trọng thương là chuyện khó tránh khỏi.
Có điều hắn sẽ theo như ước định, trả lại thù lao.
Đối phương không nhắc tới, vậy hắn có thể tự mình chọn.
Ví dụ như giếng trời để tăng tốc độ xuất hiện, giúp bọn hắn đoàn tụ.
Đau Răng Tiên Nhân bên kia, hắn ngược lại không có cái gì tốt để hỗ trợ.
Xem xem sau này hắn có yêu cầu gì không đi.
Cẩu Tử, đến lúc đó rồi nói sau.
“Danh sách những người đã trước đó đã xuất thủ để tranh thủ thời gian cho Đại Trưởng lão thì sao?” Lục Thủy tiếp tục hỏi.
Những người này phải nhớ một chút.
Nếu lần sau chọc tới hắn, hắn sẽ tha cho bọn họ một mạng.
Hoặc là cứu bọn họ một mạng.
Lục gia không phải là loại người lấy oán trả ơn.
Nhân tình nên trả thì vẫn phải trả.
Hắn gặp được thì sẽ trả, còn không gặp được, mấy vị Trưởng lão sẽ đi trả.
Có lẽ qua một thời gian ngắn nữa, Đại Trưởng lão sẽ ra khỏi Lục gia để tìm những người này.
“Đã thống kê xong, danh sách đại khái là: Lão tổ của Xảo Vân Tông, Lão tổ của Đạo Tông Lão tổ của Kiếm Nhất Phong, Lão tổ của Trùng Cốc, Nhược Thủy Tam Thiên, Thiên Cơ Lâu Vũ và Thạch Quy của hắn.
Trong đó còn có cả A Mãn.
Mà sức mạnh cường đại từ phía chân trời kia, là do Tử Y Thần Nữ ngăn lại.
Nếu như danh sách thống kê không sai, thì chính là mấy vị này.” Chân Võ lập tức đáp.
Lục Thủy có chút bất ngờ, Trùng Cốc thế mà cũng xuất thủ.
Cái này…
Lần sau không khi dễ bọn hắn nữa vậy.
Có điều việc Thiên Cơ Lâu Vũ và Thạch Quy ra tay cũng khiến hắn có chút ngoài ý muốn.
Rảnh thì đến Tiên Sơn thăm hỏi đi.
Về phần Nhược Thủy Tam Thiên.
Nàng là sư phụ của Đông Phương Tra Tra, tìm nàng cũng không dễ.
Có cơ hội lại nói.
Sau đó chính là ba thế lực đỉnh cấp kia.
Lão tổ của Xảo Vân Tông, không biết.
Lão tổ của Đạo Tông, không biết.
Lão tổ của Kiếm Nhất Phong, biết một người tên Kiếm Xuyên, không biết có phải là hắn hay không.
Cái này rất khó xử lý, vậy thuận theo tự nhiên đi.
Tóm lại cứ nhớ những người này một chút, cả Thiên Cơ cũng nhớ một chút.
Ừm, đệ đệ muội muội cũng phải nhớ một chút, cái này là mang thù.
Dù sau khi mẹ sinh ra đứa nhóc này, người nó gọi đầu tiên chính là người đại ca này của nó, vậy cũng vô dụng.
Khả năng còn bị đánh thảm hại hơn, lão cha và mẹ không cần mặt mũi nữa đúng không?
Sau đó không bao lâu, Lục Thủy lại đi tới đường lớn.
Hắn nhìn mấy quầy hàng, muốn xem một chút xem có vật gì thú vị mua về cho Mộ Tuyết không.
“Đúng rồi Thiếu gia, Lạc Phong gửi tin tức đến, nói tờ đơn khách giao kia đã được đẩy xuống, đến tay vị tầng cao kia.
Hắn bất kỳ lúc nào cũng có thể tìm tới Thiếu gia.” Chân Võ nhắc nhở.
Lục Thủy do dự một chút, hỏi:
“Bây giờ Lưu Hỏa và Tử Y Thần Nữ đang ở vị trí nào?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất